Chương 831: Đầy tớ
Tông chủ Cửu Tiên tông hít một hơi, nói: “Chính bởi vì bổn tọa thấy người của Phương gia vô lễ, thù dai lại có thể gây chuyện nên lúc trước mới không chịu thu nhận ngươi vào trong tông môn, cũng bởi vì như vậy, bây giờ thấy người vang danh Triều Ca, kinh động thiên hạ, vốn nên vui mừng Nguyên Thành ta có một vị kì tài, nhưng trong lòng lại thấp thỏm không yên, lo lắng đến đêm không thể say giấc, ngày không được yên ổn, do dự rối rắm hồi lâu, lúc đột nhiên bừng tỉnh mới phát hiện nội tâm ta đã nhiễm ô hợp, thế mà lại trở thành kẻ tiểu nhân vô xỉ...”
Tiểu Hồ Ly nghe lời này có chút sửng sốt: “Lời còn có thế nói như vậy à?”
Mà tông chủ Cửu Tiên Tông vừa cười khổ tự giễu, vừa đi lên mấy bước, tới chỗ Phương Thốn thi lễ, nói: “Cũng vì vậy, thế nên bổn tọa đích thân tới đây, sớm đã đã định chịu tám mươi mốt kiếp nạn, luyện đạo tâm của ta, nhưng thế mà ngươi lại không chịu cho ta...”
Phương Thốn nghe vậy, đã không kìm được quay người lại, sắc mặt có chút cổ quái.
“Hơn nữa...”
Hắn do dự một chút, mới nhẹ giọng nói: “Các ngươi đã ngồi lên vị trí tông chủ này, da mặt cũng dày như vậy sao?”
Tông chủ Cửu Tiên tông cười: “Điều bắt buộc phải làm!”
Phương Thốn bất đắc dĩ, đành phải quơ quơ tay ái, phất một cái bên cạnh ghế đá, nói: “Mời ngồi!”
Sau đó nói với Tiểu Hồ Ly: “Dâng trà!”
Tông chủ Cửu Tiên tông cười lớn, bước tới rồi ngồi xuống, còn dặn một câu: “Dâng trà ngon!”
...
...
Trong lòng Phương Thốn khẽ thở dài, bản thân vốn muốn đánh đòn ra oai phủ đầu, giờ xem ra, có thể tiết kiệm được rồi.
Đối phương vừa nhìn đã biết lấy thành ý tới, mà mình lại ra oai phủ đầu, vậy thì chính mình mất mặt rồi...
Tông chủ Cửu Tiên Tông thoạt nhìn rất có phong độ của một nam tử trung niên, áo choàng trên người được may tinh xảo, ngọc bội đeo bên hông cũng không hề tầm thường, khi ông ta nở nụ cười sẽ khiến người ta có cảm giác như làn gió xuân mà khi nụ cười biến mất lại có cảm giác uy nghiêm, mặc dù tóc hai bên thái dương đã bạc trắng, nhưng lại cực kì có sức hấp dẫn, ngay cả mấy sợi râu dưới cằm đều được cắt tỉa gọn gàng.
Người đàn ông như vậy, vừa thấy đã biết rằng thân phận không tầm thường, cũng có thể thấy đây là một người lão luyện.
Ông ta đi về phía trước mặt Phương Thốn rồi ngồi xuống, tự nhiên như thể đây là nhà mình, không chỉ cười nhận tách trà, còn khen Tiểu Hồ Ly xinh đẹp, tư chất cũng tốt, trà pha rất ngon, dân đường cũng rất tốt, khiến mặt Tiểu Hồ Ly vốn có địch ý cũng đỏ cả lên, nghe nói Tiểu Hồ Ly đang luyện chữ, còn hào phóng lấy từ trong tay áo ra một quyển kinh, để Tiểu Hồ Ly chép chơi.
Tiểu Hồ Ly chớp mắt đã mất hết hảo cảm, trừng mắt với ông ta, ưỡn ngực đi mất.
Bộ dáng của tông chủ Cửu Tiên Tông rất tự đắc, tán thưởng nói: “Phương gia có tiên sư, danh tiếng thiên hạ đều biết, nhưng những việc thế nhân không biết chính là Phương nhị tiên sinh đây cũng xứng đáng với một chữ sư, tiểu hồ yêu kia vốn chỉ mang huyết mạch bình thường, nhưng dưới sự dạy bảo của Phương nhị tiên sinh, khí huyết lại xung mãn, linh trí thông tuệ, việc này nếu không được tận mắt chứng kiến, sợ rằng có nói cũng chẳng ai tin...”
“Nói chuyện chính đi.”
Phương Thốn không có kiên nhẫn hít một hơi, thêm nước trà cho ông ta, nói: “Đường đường là Thanh Giang đệ nhất tông chủ, đêm khuya đến Thủ Sơn Tông của ta, chính sự không nói, chỉ đi khen một Tiểu Hồ Ly, người không biết còn tưởng rằng ông đến bắt cóc Tiểu Hồ Ly nhà ta...”
“Haha, lời này của Phương nhị tiên sinh nếu thật sự giao cho ta, cũng không tồi đâu.”
Tông chủ Cửu Tiên Tông cười nói: “Cửu Tiên Tông ta tuy được công nhận là đạo tông của nhân tộc, nhưng mà không có người nào biết, vị tổ sư thứ bảy bước vào Tiên Cảnh của tông môn ta, nguyên thân vốn mang huyết mạch nửa người nửa yêu, vậy nên mới nói Cửu Tiên Tông và yêu tộc cũng coi như sớm đã có duyên, nếu như ngươi thực sự nỡ, đưa Tiểu Hồ Ly này tới gia nhập môn hạ của Cửu Tiên Tông, nói không chừng ta dạy dỗ thật tốt, trong tông môn lại xuất hiện vị thứ Tiên Cảnh thứ mười…”
Phương Thốn lúc này nhìn ông ta một cách sâu kín.
Sắc mặt của tông chủ Cửu Tiên Tông không thay đổi, thản nhiên nói: “Đừng luyến tiếc, ngươi tốt xấu gì cũng nợ chúng ta hai vị chân truyền đệ tử!”
“Một vị con trai Lục gia, vốn là một hạt mầm Tiên tốt, tư chất hiếm có, kết quả bị người nói tới đạo tâm không vững, chính ta đã tựu mình trục xuất, khoảng thời gian trước ta có nghe được tin tức của hắn, vẫn đang ở Nam Cương, nghe nói đang giúp người ta trị bệnh hoa liễu. Một vị khác là con gái Mạnh gia, cũng là một người xứng đáng để bồi dưỡng, kết quả cảm tình còn chưa xây dựng đủ chắc đã theo ngươi đi Lão Kinh Viện, lại một bước lên trời...”
“...”
Vừa nói vừa than nhẹ: “Ngươi nói, ta đòi một Tiểu Hồ Ly từ người là quá đáng hay sao?”
Phương Thốn vẫn luôn cảm thấy tu vi của bản thân đã đủ rồi, bây giờ phát hiện bản thân vẫn còn rất non.
Bất đắc dĩ thở dài, rõ ràng là không để đối phương có cơ hội, nói: “Tỉnh lại đi, Tiểu Hồ Ly này ngươi có thể lấy đi không?”
Tông chủ Cửu Tiên Tông liếc mắt nhìn: “Sợ ta dạy không dụng tâm?”
Phương Thốn bình tĩnh rót trà, nói: “Ta là sợ các ngươi dạy không nổi...”
Tông chủ Cửu Tiên Tông à một tiếng, chỉ cười mà không nói gì.
Mà Phương Thốn nhẹ nhàng mở miệng giải thích: “Tiểu Hồ Ly này, kinh thư văn tự đều là do ta đích thân dạy dỗ, giúp đỡ học vỡ lòng, sau này mới bắt đầu con đường tu hành, người dẫn nhập môn còn là Nam Hoàng Thần Vương, sau lại vì để nàng có căn cơ vững chắc đã uống Cửu Khí Cửu Chuyển Vô Thượng Diệu Sinh Đan, hơn nữa còn mượn một Kim Đan của đại yêu ma mài đi đan khí của Diệu Sinh Đan, sau này lại ở Thủ Sơn Tông theo ta chép quyển Vô Thượng kinh, còn bản hoàn thiện của “Đại Đạo Kinh”, ít nhất cũng đã chép mấy chục lần, lúc ở Lão Kinh Viện lại còn được các vị tọa sư yêu thương...”
Hắn vừa nói, đến cuối cùng, mỉm cười nói: “Cửu Tiên Tông của các người dạy được sao?”
Tông chủ Cửu Tiên Tông ngẩn cả người, một lúc sau mới thở dài than tiếc, nói: “Bỏ đi, vẫn là vào chuyện chính đi!”
Nhờ Tiểu Hồ Ly này, bọn họ nói chuyện với nhau cũng nên đi vào chuyện chính rồi.