Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 867: Trong tâm sinh ma

Chương 867: Trong tâm sinh ma


Cái dáng vẻ đó, nhìn qua đã biết đây không phải là người tầm thường...
Giữa lúc mọi người ai nấy cũng đang hoài nghi hắn, thì thấy hắn nhàn nhạt nói một câu.
Ngay lập tức, mọi người ai cũng thoáng giật mình một cái, sắc mặt bọn họ bắt đầu trở nên nghiêm túc, rồi từ từ, từng người từng người một chậm rãi mở miệng.
“Cửu U Chi Uyên, Luyện Ma Đồ Thiên...”
“Cửu U Chi Uyên, Luyện Ma Đồ Thiên...”
Từng người từng người đều lén nhìn thoáng qua nhau để ra ám hiệu.
Còn một số khác thì tương đối hiểu chuyện, sau khi nói xong, họ lập tức cúi đầu làm lễ với Phương Thốn.
Có điều, đa số họ vẫn vô cùng cảnh giác, sau khi nhìn nhau ra ám hiệu xong, một người thấp giọng hỏi: “Xin lỗi, vị đây là...”
“Ta là Thanh Thạch...”
Phương Thốn phất tay áo, nói ngắn gọn một câu, rồi tự mình đi tới đầu cầu đá.
Vốn dĩ mọi người có hơi nghi ngờ cái tên của hắn, bởi họ chưa từng nghe qua cái tên đó bao giờ, nhưng sự nghi ngờ còn chưa kịp nhập vào đầu họ thì Phương Thốn đã đi tới đầu cầu bên kia. Bọn họ bắt đầu cảm thấy căng thẳng, cả đám cùng đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Phương Thốn, trong ánh mắt ấy có sự mong chờ, cũng có lo lắng.
Nhưng Phương Thốn chỉ đi vào đầu cầu rồi đứng đó một lúc.
“Không có gì cả...”
Phương Thốn bắt đầu cảm nhận mọi thứ xung quanh, sau khi phát hiện không có gì khả nghi, hắn khẽ nhíu mày.
Nhưng hắn cũng không hoảng hốt, chỉ đứng nguyên ở vị trí đầu cầu, xoay đầu lại, nhíu mày hỏi: “Tại sao còn chưa tới?”
Những người ban nãy đứng ở đầu cầu nghe thấy câu hỏi này của Phương Thốn, cả đám ngơ ngác nhìn nhau.
Bỗng chốc, bầu không khí trở nên trầm lặng, một người phụ nữ cỡ tuổi trung niên khoác trên mình bộ quần áo sang trọng bước ra nói: “Chắc là... Chưa tới giờ tiếp dẫn?”
“Giờ tiếp dẫn là cái quỷ gì?”
Phương Thốn suy nghĩ một lúc, khuôn mặt vẫn không để lộ một biểu cảm bất thường nào, nói xong chỉ “Hừ” một tiếng rồi thôi.
Nhìn hành động này của hắn, mọi người vây quanh lập tức có những suy đoán riêng trong lòng, lai lịch người này không nhỏ, hắn đói với giờ tiếp dẫn của Luyện Ma Uyên mà còn không hài lòng?
Khí phách hơn người, lại có người hầu đi theo, mà lão giả đó nhìn qua cũng đủ biết là một người có tu vi cao, tuổi tác hắn cũng không lớn, chắc rằng tuyệt đối không phải là lần đầu tiên tới, vậy thì nhất định là hắn biết Tiếp Dẫn Sứ, nhưng hắn vẫn biểu thị bất mãn, chẳng lẽ là bởi vì ỷ vào thân phận của mình, cảm thấy dựa vào thân phận thì chỉ cần mình tới, bất luận là có tới canh giờ hay không, Tiếp Dẫn Sứ đều nên lập tức xuất hiện?
Những người ở đây, mỗi người một suy đoán, nhưng chung quy vẫn là xoay quanh thân phận của Phương Thốn.
Về phần Phương Thốn, lúc này ánh mắt của hắn bỗng có chút sâu xa khó tả, khiến đối phương nhìn vào phải kính sợ.


Tuy nhiên, Phương Thốn chỉ hỏi một câu duy nhất rồi thôi. Sau câu hỏi đó, hắn không mở miệng nói thêm bất cứ lời nào nữa, hắn lui về phía sau, đứng dựa vào một tảng đá gần đó.
Nhìn thoáng qua thì có vẻ hắn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, không có bất kỳ phản ứng hay chuyển động nào.
Ngoài mặt thì tỏ thái độ dửng dưng, nhưng thực chất trong lòng hắn đang phân tích từng chút một: “Giờ tiếp dẫn là cái quái gì chứ, hắn thật sự không biết. Chẳng lẽ nó có nghĩa cứ đến một thời điểm nhất định nào đó, sẽ có người tới đón những người này tới Luyện Ma Uyên? Những âm thanh lúc tước vẫn thường kêu văng vẳng bên tai, nhưng giờ gần như đã biến mất, không còn thấy nữa. Nhưng loại thiên tính thân cận trong đó lại càng lúc càng nồng, chẳng lẽ cái này có cảm ứng với Luyện Ma Uyên?”
Nghĩ đến đây, lại khẽ nhíu mày.
Số người đứng cạnh cầu đá thật sự đã vượt qua tưởng tượng của hắn.
Hơn nữa, nhìn thoáng qua thì có vẻ những người này có lai lịch khác nhau, tu vi càng là có khác biệt lớn.
Mới đầu lúc nhìn thấy Trương Mộng Ất, Phương Thốn còn tưởng tất cả những người ở đây đều có cảnh giới Nguyên Anh, nhưng bây giờ khi nhìn lại, hắn mới biết không phải như những gì hắn nghĩ. Những người đứng ở đầu cầu này cùng lắm cũng chỉ có hai, ba người là ở cảnh giới Nguyên Anh, còn lại đa số đều là Kim Đan. Chưa hết, theo quan sát của hắn thì trong số đó còn có cả một người phụ nữ trẻ thuộc Ngưng Quang Cảnh, trình độ tu vi chênh lệch lớn như vậy mà lại chờ ở nơi này, giống như là có mục đích gì đó nên mới tới đây...
Vậy thì, rốt cuộc bọn họ đứng đây để làm gì?


Nghĩ thầm trong lòng là vậy, hắn khẽ mở hai con mắt, nhìn về phía Trương Mộng Ấy vẫy vẫy tay.
Bây giờ, Trương Mộng Ất có hơi sợ hãi, ông ta có cảm giác mình và Phương Thốn chính là “người quen” nên đã tự động xích lại gần hắn từ lúc nào. Giờ thấy vị tiền bối trẻ tuổi này vẫy tay gọi, Trương Mộng Ất vội vàng nghiêng người, lễ phép cúi đầu về phía Phương Thốn: “Tiền bối có gì cần sai bảo?”
Trương Mộng Ất vừa dứt lời, ánh mắt của những người xung quanh lập tức đổ dồn về phía bọn họ.
Phương Thốn liếc mắt đánh giá ông ta một lượt từ trên xuống dưới, lên tiếng hỏi: “Đây là lần đầu tiên ngươi tới đây đúng không?”
Trong lòng Trương Mộng Ất vẫn đang sợ hãi, nàng ta liên tục gật đầu: “Đúng vậy, sao tiền bối biết...”
Phương Thốn cười khẩy trong lòng, thầm nghĩ nếu không phải tới lần đầu tiên thì tại sao ngươi lại lúng túng như vậy chứ?
Trong lòng suy nghĩ vậy, nhưng trên mặt hắn không hề để lộ một biểu cảm nào, ngược lại còn nhìn về phía những người đứng xung quanh, nói: “Các người thì sao?”
Những người đứng xung quanh vốn đã nghe thấy lời Phương Thốn hỏi dò Trương Mộng Ất trước đó, nên trong lòng họ cũng có chút nhận thức về hắn. Họ đều có chung suy nghĩ người như Phương Thốn chắc không phải tới đây lần đầu, càng phát giác hắn thần bí, nên mọi người đều nghiêm túc với vấn đề của hắn, bọn họ đưau mắt nhìn nhau, trong đó có một người trẻ tuổi mặc áo xanh, sắc mặt tái nhợt đi ra, cúi thấp đầu thi lễ, nói: “Vãn bối cũng là lần đầu tới...”
Yên lặng một chút, sau đó một người phụ nữ mặc váy trắng cũng đi tới, nhỏ giọng nói: “Ta... Ta cũng vậy!”
Dần dần có nhiều người chịu mở miệng nói chuyện hơn, sơ qua cũng có khoảng bảy tám người là mới tới đây lần đầu tiên, mà trong số họ đa phần đều là thanh niên, những người tuổi còn trẻ, và một số người tuổi lớn hơn chút.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất