Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 874: 108 Ma Thần

Chương 874: 108 Ma Thần


"Ma đạo!"
Phương Thốn nghe được câu kinh văn kia, trong nháy mắt trong lòng cũng đã có đáp án.
Kinh văn kia nhìn thì giống như bình thường, nhưng thực ra tràn đầy chấp niệm và dục vọng, chính là loại ma đạo tiêu chuẩn nhất.
Giữa ma đạo và tiên đạo, sự khác biệt lớn nhất là ở chỗ chấp niệm.
Chỉ là nếu như không cảnh giới không đủ, thì không thể phân biệt hai cái này, ngược lại sẽ ma niệm làm ta niệm.
Coi Ma Kinh thành Tiên Kinh.
Phát hiện ra điểm này, đương nhiên Phương Thốn khịt mũi coi thường đối với cái kinh này.
Nhưng ngay sau đó hắn liền phát hiện, ở chỗ tĩnh mịch trong đại điện này giống như có mấy ánh mắt đang nhìn mình.
Những ánh mắt kia, mang theo hoài nghi, thăm dò và chờ mong.
Cái này khiến Phương Thốn lập tức hiểu rõ ra, bây giờ toàn bộ đại điện, lúc tất cả mọi người nghe được kinh nghĩa kia thì lập tức huy động tất cả thần hồn và lĩnh hội, tiêu hóa, ngược lại chỉ có mình một chút động tĩnh cũng không có, như thế thì nhìn mình có chút đặc biệt, trong lòng cân nhắc một chút, cảm thấy lúc này vẫn nên tỏ vẻ một thì tốt hơn, cho nên hắn cũng chậm rãi làm ra trạng lĩnh hội.
Nhất thời, vắng vẻ im ắng, cực kỳ giống lớp học ở kiếp trước đều là học sinh khá giỏi.
m thanh giảng kinh nghĩa kinh ma đạo, qua một lúc, hoặc là nửa canh giờ, hoặc là ba canh giờ, sẽ vang lên một tiếng.
Mà mỗi lần âm thanh vang lên, trong đại điện đều là dáng vẻ lĩnh hội.
Lúc đầu kế hoạch của Phương Thốn là muốn xem bọn họ lúc nào mới có thể đứng dậy, hoặc là sinh ra biến hóa khác, như vậy, mình liền có thể tới gần Tiểu Từ tông chủ, xác định một chút hắn bây giờ là trạng thái gì cũng dễ quyết định phải giúp hắn như thế nào.
Nhưng không ngờ được một lần truyền kinh này chính là mấy ngày, thế mà trong lúc đó một chút biến hóa cũng không có.
Tất cả mọi người đều là như si như say, tìm hiểu đạo ma kinh này.
Mà lúc mới bắt đầu Phương Thốn khịt mũi coi thường cũng từ từ chuyển dần thành nghe vào trong đầu, lúc đầu hắn dùng một loại thái độ địch ý mà nghe, đương nhiên vì khinh thường cho nên hắn chỉ là giả vở nghiêm túc lĩnh hội, nhưng sau khi tinh tế nghe qua cũng có vài câu kinh nghĩa đả động hắn, khiến hắn ý thức được hóa ra kinh nghĩa bên trong ma đạo này, cũng ẩn chứa đạo lý lớn như vậy…
Cái này cũng không mâu thuẫn.
Nếu không có đạo lý kinh nghĩa, thì sẽ không được gọi là Ma Kinh.
Nhất phẩm Tiên Thánh, nhị phẩm Thần Ma.
Bất luận ma đạo kinh nghĩa là quỷ tà, thì bên trong cũng ẩn chứa đại đạo.
"Ma đạo kinh nghĩa, tuyệt đối không thể học, nhưng nếu lĩnh ngộ sơ qua thì…"
Đầu tiên Phương Thốn ở trong lòng của phán đoán một chút, xác định mình thật sự cảm thấy cái ma đạo kinh nghĩa này có đạo lý, hay nói theo một cách khác là mình đã bị gọi tỉnh, cho nên mới cảm thấy ma đạo kinh nghĩa này có đạo lý, đợi đến khi hắn xác định mình quả thật rất thanh tỉnh, ở trong lòng hắn mới chậm rãi đưa ra quyết định, đương nhiên không thể trực tiếp tu hành những kinh nghĩa này, nhưng đạo lý hắn xác minh được lại rất có tác dụng.
Bây giờ chính là thời điểm then chốt để bước qua cánh cửa Tiên Cảnh, cần nhất chính là "Thiên Địa Kinh".
Nhưng hoàng tộc Đại Hạ, đã gắt gao giấu " Thiên Địa Kinh " đi, một chút cũng không cho người ngoài ngấp nghé, cho nên Phương Thốn muốn phá cảnh, chỉ có thể dựa vào Ma Kinh Đại U, thật ra cũng chính bởi vậy cho nên lúc đầu ở Triều Ca, Lão Quỷ mới có thể đột nhiên phóng khoáng truyền thụ Ma Kinh cho Phương Thốn, thậm chí tiền vốn cũng không cần…
Thái độ của Lão Quỷ rất rõ ràng, đạo lý bên trong Phương Thốn cũng hiểu.
Nhưng ở bên ngoài, hắn không dám lĩnh hội, để tránh bị người ta phát hiện, liên tục xuất hiện sự cố.
Thế nhưng ở đây...
Trên mặt Phương Thốn dần dần lộ ra một nụ cười.
Kinh nghĩa chỗ này giảng không giống với "Thiên Địa Kinh" của Đại Hạ, cũng rất khác với m Dương Đại Ngục Kinh mà Lão Quỷ truyền thụ cho mình, nhưng không hề nghi ngờ, chúng đều là phạm trù "thiên địa" bị Đại Hạ coi là cấm kỵ, vừa có thể chứng minh hắn tự thân học được.
Nghĩ như vậy, Phương Thốn chậm rãi buông lỏng lòng phòng bị, bắt đầu lĩnh hội.
Hơn nữa hắn có thể cảm giác được, bắt đầu tìm hiểu kinh này đối với tu vi của mình mà nói là vô cùng có tác dụng.
Loại tác dụng này còn không nhằm vào ma thân hắn luyện được.
Mà là có ích với tu vi của bản thân hắn.


"Lẽ nào hi vọng mà phá Tiên Cảnh của ta, phải rơi vào nơi này sao?"
Trong lòng Phương Thốn nhịn không được sinh ra một cái suy nghĩ hoang đường, nhưng rất nhanh đã bác bỏ.
Tiên Cảnh không thể dễ dàng phá như thế, tuy Ma Kinh là tà vật, cũng không dễ dàng bị mình nhìn thấu như vậy.
Hắn có thể phân biệt được, bên trong tòa đại điện này truyền Ma Kinh, chỉ là một bộ phận tương đối dễ hiểu, bàn về tổng thể hoàn chỉnh, thậm chí còn không bằng m Dương Đại Ngục Kinh mà Lão Quỷ truyền cho mình, lợi ích duy nhất chính là có thể khiến mình yên tâm lĩnh hội mà thôi.
"Bỏ đi, đi theo hắn xem thế nào…"
"Dù sao có thể xác định một chút, ta đối với cái kinh này hiểu càng sâu, đường trước mắt sẽ càng rõ ràng!"
"…"
Trong lòng suy nghĩ, Phương Thốn lập tức vô cùng chăm chú lĩnh hội.
Mà ánh mắt trong chỗ sâu nhất cung điện kia, cũng quan sát được biến hóa mấy ngày nay của Phương Thốn, thế mà lại có chút vui mừng.
"Quả là một hạt giống tốt......"
"Lúc đầu hẳn theo không kịp tiến độ nên có chút mê mang, thế mà trong thời gian ngắn đã chạy kịp, hơn nữa còn lĩnh hội sâu hơn những người khác, người như vậy, chính là kỳ tài luyện ma vô thượng, là người có hi vọng nhất có thể đi đến Tuyệt Thế Ma Phôi cuối cùng…"
"Nhưng, lai lịch của hắn…"
"…"
"Khụ khụ…"
Trong một nơi sâu kín của đại điện, có tiếng ho khan vang lên.
Sau đó, lúc mọi người ở đây dồn toàn bộ tinh thần lĩnh hội Ma Kinh, thì từ trong bóng tối có một nam tử ngồi trên xe nhỏ làm bằng gỗ đi ra, nam tử này trời sinh cực kì thanh tú, trên người mặc áo choàng lộng lẫy, được một lão già tóc bạc rũ xuống bên hông đẩy ra, tương đối kỳ quái chính là người tuổi trẻ này, thân thể cong vẹo thoạt nhìn giống như xương cốt trong thân thể đã bị gãy thành mấy đoạn vậy.
Hắn vừa ho, vừa đánh giá người trong đại điện.
Những người khác thì vẫn nghiêm túc tìm hiểu Ma Kinh, không có ai chú ý đến hắn.
Ngay cả Phương Thốn cũng chỉ thoáng để ý đến hắn mà thôi.


"Một trăm linh tám ma tướng, khi nào có thể luyện thành?"
Người trẻ tuổi ngồi ở trên xe nhỏ, giống như biết người khác sẽ không chú ý đến mình, trực tiếp lạnh giọng hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất