Chương 873: Bái kiến tướng thủ (2)
“Chuyện này,,,”
Còn chưa có làm gì mà bọn họ đã khom người cúi lạy, vậy thì làm sao bây giờ?
Phương Thốn bất đắc dĩ lắc đầu, đành phải nhàn nhạt căn dặn một tiếng: “Đứng lên đi.”
“Vâng… Vâng…”
Ma linh tiếp dẫn kia vậy mà không hề nghi ngờ, vội vàng đứng lên, dò xét Phương Thốn một chút, giống như hơi hoài nghi, nhưng lại không dám hỏi, chỉ tiếp tục cong người, nhẹ giọng nói với người xung quanh: “Đã truyền độ xong, vậy thì đi cùng bọn ta đi…”
Nói xong, trước hết tránh sang một bên, để Phương Thốn tiên sinh cùng đi ra.
Phương Thốn chắp hai tay sau lưng, trực tiếp đi ở phía trước, tuỳ tiện để mấy cí bóng xách đèn lồng ngoài điện kia dẫn đường.
Sau khi ra khỏi điện, không đi theo dọc đường trở về mà là trực tiếp từ đường mòn bên cạnh điện chậm rãi đi vào chỗ sâu hơn.
Đầu tiên đi khoảng thời gian một nén hương, đi tới trước một toà điện cổ quái khác, ma linh tiếp dẫn kia đưa tay chỉ một cái, những người nhận được truyền độ sau lưng bèn vội vàng cúi đầu, tất cả đều đi vào trong điện, Phương Thốn không biết mình có nên hành động không nên lạnh lình nhìn ma linh tiếp dẫn kia một chút, ma linh tiếp dẫn này vội vàng giải thích: “Tướng thủ đừng vội, tiểu nhân dẫn ngài đi qua…”
Phương Thốn nghe xong đã biết mình phải tới một nơi khác, dáng vẻ giả vờ như không có kiên nhẫn để chờ đợi.
Đợi những người này đều vào trong điện, cũng chỉ còn hai ngọn đèn lồng trắng, trôi nổi bồng bềnh, tiếp tục đi lên, cũng không biết xuyên qua bao nhiêu đại điện, đi qua bao nhiêu đường mòn, cuối cùng đi tới một u cốc sâu thì nhìn thấy một toà ma điện cao lớn.
Dáng vẻ ma điện này cơ bản giống cung điện khác, nhưng lại cao lớn sừng sững hơn nhiều.
Trước điện có bậc thang màu đen, một đầu kéo dài, như muốn thông lên trời.
Ma linh tiếp dẫn đến nơi này thì không dám bước lên bậc thang, mà mời Phương Thốn đi lên trước.
Sau khi Phương Thốn đi được ba bậc thang, hắn ta mới theo sau, một đường đi theo phía sau, thẳng đến khi tiến vào đại điện.
“Cung nghênh tướng thủ quy vị…”
Đi đến trước cửa đại điện, bỗng nhiên cửa điện chậm rãi rộng mở, bên trong truyền ra một giọng nói lành lạnh.
Phương Thốn khẽ cười, rồi vung lên tà áo dài, trực tiếp bước vào trong.
Sau đó, hắn nhìn thấy cảnh tượng trong điện, không khỏi hơi ngẩn ra.
Chỉ thấy trong điện này, bất ngờ đã ngồi xuống mấy hàng đằng đẵng, khoảng gần trăm người, đều đưa lưng về phía cửa điện, nhìn về phía trước.
Mà quan trọng nhất là Phương Thốn một phát đã nhận ra được từ bóng lưng.
Một loạt phía trước, người ngồi ở giữa chính là Tiểu Từ tông chủ mất tích đã lâu.
"Tiểu Từ tông chủ?"
Thấy được bóng lưng của Tiểu Từ tông chủ ở phía trước, trong lòng Phương Thốn có chút gấp gáp sau đó lại chậm rãi buông lỏng.
Tìm được rồi!
Lần này đến Luyện Ma Uyên, vốn là vì tìm kiếm Tiểu Từ tông chủ, nhưng bởi vì thời gian mà Tiểu Từ tông chủ tới đây cũng đã rất lâu rồi, cho nên Phương Thốn cũng không biết, có khi nào Tiểu Từ tông chủ đã mất mạng rồi không. Trong lòng nói không lo lắng là giả, nhưng may mắn chuyến này cũng coi như thuận lợi, thế mà chỉ một ngày, đã tìm được tung tích của Tiểu Từ tông chủ......
Nhưng Phương Thốn cũng không nóng lòng biểu hiện ra cái gì, mà là lẳng lặng ở sau lưng đám người này ngồi xuống.
Xem ra, hắn thật sự giống một vị "Tướng Thủ"vô cùng mạnh, nghiêm túc ngồi cùng những đồng liêu ngồi này.
Trong lòng, thì đang chậm rãi suy nghĩ kế hoạch chỉnh thể.
Mặc dù đã tìm được tiểu Từ tông chủ, nhưng chuyện kế tiếp mới là quan trọng nhất.
Bây giờ Tiểu Từ tông chủ là trạng thái gì, còn muốn đi cùng mình hay không?
Nếu như hắn cũng giống như những người khác trong điện, trong cơ thể đã sinh ra "ma", mình phải làm sao giúp hắn đây?
Mấu chốt nhất là bây giờ mình, có đủ thực lực trực tiếp dẫn hắn rời đi hay không?
…
…
Trong lòng lặng lẽ suy nghĩ những vấn đề này, ngược lại Phương Thốn chậm rãi ổn định tâm tình của mình.
Nơi này rất cổ quái.
Bất luận là trong đại điện lúc trước, những Ma Tượng kia truyền độ cho người khác, hay là bây giờ bên trong đại điện này, những Luyện Khí Sĩ trầm mặc ngồi xếp bằng với số lượng hơn trăm người nhìn vách tường trống rỗng, đều có thể khiến Phương Thốn cảm nhận được một chút uy hiếp…
Uy hiếp không lớn, chỉ là một chút.
Nhưng khi chỉ một chút uy hiếp này cộng vào với nhau, thì sẽ như thế nào?
Dù sao, nơi này chính là Luyện Ma Uyên thần bí khó lường.
Bây giờ, tu vi của Phương Thốn không thấp, dưới Tiên Cảnh khó gặp địch thủ, nhưng Luyện Ma Uyên lại có quan hệ mật thiết với Đại U tiền triều, ai biết nơi này rốt cuộc có nội tình bao sâu, trong truyền thuyết, thời điểm Đại Hạ lập quốc đối với Đại Luyện Khí Sĩ Tiên Cảnh của Đại U nên giết thì giết, nên trấn áp thì trấn áp, nên hàng phúc thì cũng đã hàng phục, nhưng ai cũng không nói chắc được, phải chăng còn có một hai cao thủ Tiên Cảnh ẩn tàng trong đó.
Mạo muội động thủ, cũng có khả năng khiến thuyền lật trong mương.
Nghĩ như vậy, Phương Thốn không vội vàng mà quyết định quan sát thêm một lát.
Mà cũng vào lúc hắn quyết định chủ ý này, ở bên trong đại điện, một âm thanh yếu ớt vang lên: "Truyền thừa chí đạo, thiên địa Hồng Mông, ta là Thần tộc, thành tâm thành ý động thiên, tham diễn vũ trụ huyền bí, ngộ thần hồn u vi, độc đoán Càn Hàn, ý ta bất diệt......"
Lúc âm thanh này vang lên, tất cả người đang ở bên trong đại điện ngồi xếp bằng, đều thẳng thân thể lên một chút.
Có thể cảm giác được, thần hồn của bọn họ đều đang nhanh chóng vận chuyển, pháp lực cũng trở nên cực kì thâm trầm, nhưng có một chỗ tương đối kỳ quái, bên trong đại điện này ngồi nhiều người như vậy, nhưng bọn họ lại chỉ vận chuyển pháp lực của mình, huy động thần thức, lại không ảnh hưởng lẫn nhau, mà khiến đại điện này xuất hiện một loại hòa hợp dị dạng, giống như một tập thể, ý thức vô cùng tinh khiết .
"Bọn họ đang ngộ đạo?"
Trong lòng Phương Thốn lập tức hiểu ra, sau đó ánh mắt trở nên tĩnh mịch.
Hắn hiểu được âm thanh kia là đang nói cái gì.
Kia đúng là một cái tồn tại nào đó, đang giảng đạo.
Người bên trong tòa đại điện này, nhìn giống như đã mất đi ý thức cơ bản nhất, nhưng trên thực tế lại đang huy động thần hồn của mình đến trạng thái tốt nhất, mỗi khi nghe được một câu kinh văn, sẽ lập tức tập trung tất cả lực chú ý đi lĩnh hội, lĩnh hội huyền bí trong đó.
Ngay cả Tiểu Từ tông chủ cũng xếp bằng ngồi ở phía trước giống như thế.