Chương 884: Đỉnh trấn quốc
"Tình hình Đại U nắm đó, nội tình tất nhiên là vô tận, dù bị Đại Hạ chiếm thiên hạ thì cũng có vô số dị bảo.”
Tiểu Từ tông chủ chậm rãi nói: “Đương nhiên, vấn đề của bọn họ cũng quá rõ ràng, tranh chấp của Lão Quỷ và Thiếu Quỷ năm đó đã gây ra tổn hại nặng nề, không chỉ mất đi thiên hạ mà còn bị Tiên Đế cướp vô số dị bảo, chỉ là, ngươi có biết năm đó bọn họ thiệt thòi nhất là gì không?”
Tông chủ nghiêm túc nói, đương nhiên Phương Thốn cũng phối hợp, vội nói: “Xin tông chủ chỉ giáo.”
Tiểu Từ tông chủ không dám thể hiện quá nhiều biểu cảm, khóe miệng chỉ hơi nhếch lên gần như không thấy được, tiếp tục truyền âm nói: “Bọn họ thiệt thòi nhất là vũ khí trấn quốc của Đại U bị hủy.”
"Sở dĩ Đại U năm đó có thể quét sạch kẻ địch, không ai sánh kịp là ở chỗ bọn họ có một trăm linh tám Ma Thần tọa trấn bên ngoài, bên trong có bốn đại thần trụ quốc chống đỡ, thần trụ của Đại U tương đương với Thần Vương của Đại Hạ chúng ta. Mà sau này, Thiếu Quỷ có ý đồ mưu phản, nhìn trúng bốn đại thần trụ, hắn ta vất vả bày mưu, cuối cùng có được sự ủng hộ của một vị thần trụ, một vị thần trụ bị hắn ta nắm được điểm yếu, không thể không cùng tạo phản với hắn ta, một vị thần trụ khác chủ động đến tìm nương tựa... Ngươi có biết người chủ động đến nương tựa là ai không?”
Phương Thốn nghe thế, trái tim khẽ dao động, cười nói: “Vị Tiên Đế của Đại Hạ chúng ta?”
“Đúng vậy.”
Tiểu Từ tông chủ gật đầu, dường như giữa hai hàng lông mày lộ ra một vẻ cười lạnh: “Bốn đại thần trụ đã có được ba, Thiếu Quỷ, hoặc gọi là thái tử Đại U lúc đó lập tức ép vị thần trụ thứ tư thoái vị, sau khi không chịu thông đồng thì đã bị ba vị thần trụ kia giết chết.”
Dù Tiểu Từ tông chủ nói nhẹ nhàng hời hợt nhưng trong lòng Phương Thốn vẫn hơi kinh ngạc.
Đột nhiên, bốn đại thần trụ nội chiến, một người trong đó cứ chết im lặng không một tiếng động, đây là tàn khốc nhường nào?
"Mà sau khi vị thần trụ thứ tư bị giết, tất cả thần trụ đều hướng về thái tử điện hạ...”
Tiểu Từ tông chủ nói đến đây thì hơi ngừng lại, nói: “Mà đến lúc này thực ra cũng đã tương đương với bốn đại thần trụ cùng liên thủ, dẫu sao thì lệnh bài của vị thần trụ thứ tư đã nằm trong tay bọn họ. Mà sở dĩ thái tử điện hạ phải đi nước cờ này gấp cũng là vì phải tập hợp đủ lệnh bài của bốn đại thần trụ thì hắn ta mới vượt qua được Thần Đế Đại U, có quyền điều khiển trực tiếp một trăm linh tám Ma Thần.”
“Một trăm linh tám Ma Thần là vũ khí trấn quốc của Đại U, chỉ cần là chân thân của Thần Đế hoặc bốn đại thần trụ cùng ra tay mới có thể tế lễ Đại U Thần Đỉnh, sau đó mượn sức mạnh của Thần Đỉnh mới có thể điều khiển được bọn họ, mà chủ ý của thái tử Đại U là lấy máu của mình tế đỉnh thay cho Thần Đế, sau đó lại tập hợp sức mạnh của bốn đại thần trụ, cuối cùng cũng mời được Đại U Thần Đỉnh, điều khiển một trăm linh tám Ma Thần.”
“Thế là huyết án thái tử đoạt vị nghiệt ngã nổ ra, một trăm linh tám Ma Thần tấn công thần điện...”
“...”
Phương Thốn nghe thế không khỏi thở dài: “Trận chiến đó cũng thật sự khiến người ta mê mẩn...”
"Ngươi nghe được chuyện này ở đây sao?”
Tiểu Từ tông chủ có chút tâm tư nhỏ, liếc nhìn Phương Thốn một cái.
Phương Thốn cười một tiếng, nói: “Ngươi tiếp tục đi, nói xem sau đó thế nào...”
“Sau đó...”
Giọng nói của Tiểu Từ tông chủ hơi ngừng lại, bất đắc dĩ hít một hơi: “Sau đó Thần Đế giết hết tất cả bọn họ...”
Phương Thốn không khỏi ngây ra một chút: “Hả?”
"Cũng không phải là giết hết...”
Tiểu Từ tông chủ thấp giọng khẽ thở dài: “Thần Đế chỉ vô cùng tức giận, ông ta xuất quan nghênh chiến với một trăm linh tám Ma Thần, lấy một thần ấn Đại U để giết chết phần lớn một trăm linh tám Ma Thần đó, rồi lại giết thêm hai người trong ba đại thần trụ, đánh trọng thương con trai ruột của mình, rút kinh mạch, thậm chí ngay cả Đại U Thần Đỉnh cũng bị một chưởng của ông ta đánh thủng một lỗ...”
Phương Thốn hơi nhíu mày, nghĩ đến Lão Quỷ mà mình từng gặp ở Triều Ca.
Dù ông ta trông có chút hung ác điên cuồng, nhưng đã có cảm giác mặt trời lặn phía tây, cả người suy sụp, dù có tỏ vẻ hung ác hơn nữa thì trông cũng chỉ giống một lão già nỏ mạnh hết đà, cho nên Phương Thốn luôn cảm thấy, ông ta mất đi thiên hạ thực ra cũng không phải chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng sao có thể ngờ rằng lão đầu này lại có sự quyết đoán đến thế?
"Chuyện sau này thì có lẽ ngươi cũng biết rồi...”
Tiểu Từ tông chủ khẽ than thở nói: “Dù Đại U Thần Đế thần uy vô tận, nhưng ông ta bị ép xuất quan, khí tức không ổn định, lại thêm một người phải nghênh chiến với một trăm linh tám Ma Thần, ba đại thần trụ, còn thêm con trai của mình, dù có đánh cho xung quanh phải cúi đầu, máu chảy thành sông, nhưng bản thân ông ta cũng bị thương nặng, cho nên bị thần trụ còn lại, cũng chính là Thần Vương của chúng ta chiếm lời...”
"Nhưng chuyện cũng không hoàn toàn giống như những gì Tiên Đế của chúng ta suy tính, thừa cơ hủy diệt Đại U, trong tình huống đó, Thần Đế và thái tử Đại U, hoặc nói là Lão Quỷ và Thiếu Quỷ bỏ chạy, có điều thứ bọn họ mang đi lại không giống nhau, Lão Quỷ lấy thần điện ông ta đã bế quan đi, mà lúc Thiếu Quỷ chạy trốn đã mang theo Thần Đỉnh trấn quốc của Đại U...”
“...”
Nói một hơi đến đây, Tiểu Từ tông chủ thấp giọng thở dài, nói: “Mà bây giờ, thực ra vị thái tử Đại U này đang mượn Thần Đỉnh, ý đồ luyện lại một trăm linh tám Ma Thần, mượn uy lực của Ma Thần để lấy lại thiên hạ, đồng thời giúp hắn ta báo thù...”
“Đó chính là lai lịch của một trăm linh tám Ma Thần?”
Phương Thốn nghe thế, không nhịn được hơi nhíu mày.
Lời có chút thiếu hiểu biết thì đương nhiên không muốn nói ra.
Một trăm linh tám Ma Thần này từng là thuộc hạ của Lão Quỷ, giống như giấy vậy, hắn ta lấy ở đâu ra tự tin lớn như thế?
Nhất là Đại U Thần Đỉnh đã bị Lão Ma đánh thủng một lỗ, chắc hẳn thần uy cũng sẽ chịu ảnh hưởng chứ?