Chương 883: Mời tông chủ chỉ giáo (2)
Lúc trước, hắn biết được bí mật của thế hệ trước Thủ Sơn Tông từ miệng Thần Sơn trưởng lão, những người đó trong lúc tuyệt vọng thì bị Thiếu Quỷ dụ dỗ vào Cửu U Chi Uyên, theo lời Thần Sơn trưởng lão nói, Thiếu Quỷ nổi giận, cả nhà rơi vào tuyệt cảnh, chính tông chủ thi triển đại thần thông đưa ông ta ra, mà những người này lại lưu lạc nơi đó, từ đó chưa người nào từng xuất hiện...
Lúc đó Phương Thốn đã đoán được trong lời của ông ta có thật có giả.
Chỉ là rốt cuộc đâu là thật, đâu là giả lại không dễ nói.
Bây giờ đối chiếu lại tất cả những gì đã thấy lúc này mới hiểu được.
Lão tông chủ vẫn luôn duy trì sự tỉnh táo, những người khác lại trở thành ma linh, còn không rõ nữa sao?
...
…
Chỉ là nếu như thế, Phương Thốn không thể không đối mặt với một vấn đề.
Lúc đầu hắn tới chỉ là muốn tìm được Tiểu Từ tông chủ, sau đó đưa hắn quay về.
Còn bây giờ...
“Lúc trước, Thủ Sơn Tông ta dù có xuống dốc, nhưng lúc mắng người vẫn đứng thẳng lưng hơn người khác một chút, lần trước che mặt giết người vốn là hành động không thể để lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng cũng vì trong lòng có phụ thân và các vị sư thúc sư bá nên mới không khiến đạo tâm của ta dao động chút nào, nhưng bây giờ đột nhiên ta lại phát hiện thực ra phụ thân đã phản bội sư thúc sư bá, một thế hệ của Thủ Sơn Tông đều trở thành ma linh...”
Đột nhiên, thần thức của Tiểu Từ tông chủ nổi sóng, rõ ràng là có chút khác thường.
Hắn lẩm bẩm nói: “Thế thì ta nên làm thế nào?”
Trong lòng Phương Thốn hơi trầm, có chút lo lắng.
Vốn dĩ Tiểu Từ tông chủ tu luyện ma công, chịu cám dỗ rất lớn, lúc trước đạo tâm viên mãn mới có thể chống đỡ đến bây giờ.
Bây giờ, có khi nào...
“Ngươi đã lớn như thế rồi, sẽ không phải là muốn ta an ủi ngươi chứ?”
Sau khi im lặng một lúc, hắn mới từ từ cất giọng trả lời, đồng thời quan sát phản ứng của Tiểu Từ tông chủ.
“Không, không phải ta đang hỏi...”
Mà phản ứng của Tiểu Từ tông chủ lại có chút ngoài dự liệu của Phương Thốn: “Ta thật sự đang suy nghĩ, Thủ Sơn Tông chúng ta là chính đạo Thanh Giang, bảo vệ lương tâm của nhân gian là bởi vì Thủ Sơn Tông ta chính là như thế, thế nên ta mới chống đỡ được đến bây giờ, thế nên ta mới không quan tâm đến những chấp niệm tà ma luôn xâm nhập vào tâm thần ta lúc tu luyện, nhưng bây giờ lại đột nhiên phát hiện những điều ta nghĩ lúc trước là sai, vậy phải làm thế nào?”
Ngừng lại một chút, hắn không đợi Phương Thốn trả lời, trực tiếp nói: “Đương nhiên là tiếp tục làm chuyện đúng.”
“Thủ Sơn Tông không chỉ có phụ thân mà còn có sư thúc sư bá, còn có ta...”
"Bọn họ đã rơi vào ma đạo thì đương nhiên phải do ta tiếp tục chống đỡ Thủ Sơn Tông...”
“...”
Phương Thốn ngạc nhiên, thậm chí còn nảy sinh cảm giác kính nể rất lớn với Tiểu Từ tông chủ.
Mà dường như Tiểu Từ tông chủ đã kiên quyết tin tưởng, thần thức thả lỏng hơn rất nhiều: “Thế nên lúc này phải làm thế nào thì đã rất rõ ràng rồi.”
“Đương nhiên là phải hủy diệt cái chỗ rách này!”
“...”
Phương Thốn gần như không nhịn được cười lớn, sau đó một sợi thần thức của hắn hóa thành hình dạng của chính mình, nghiêm túc hành lễ với Tiểu Từ tông chủ.
“Rốt cuộc nên làm thế nào, mong tông chủ dặn dò...”
Từ khi vào Thủ Sơn Tông, đây cũng là lần đầu tiên trưởng lão như hắn nghiêm túc kính tông chủ như thế.
Thân là trưởng lão, đương nhiên phải nghe lời dặn dò của tông chủ.
Đạo tâm của Tiểu Từ tông chủ đã kiên định, đồng thời muốn hủy diệt ma địa này, đương nhiên Phương Thốn cũng sẽ trợ giúp.
Chỉ là cụ thể nên làm thế nào đây?
Dường như, Tiểu Từ tông chủ đã hạ quyết tâm bền lòng, sau đó lại nhận ra vấn đề này, sắc mặt hắn vẫn rất thản nhiên, bình tĩnh nhìn Phương Thốn như thể không để ý chút nào, lúc này ném vấn đề khó khăn mà mình gặp phải cho trưởng lão nhà mình.
Phương Thốn liếc mắt nhìn hắn một cái: “Hình như ngươi còn chưa có kế hoạch?”
Tiểu Từ tông chủ coi như đương nhiên: “Trưởng lão đã ở đây, ta đâu cần phải suy nghĩ kế hoạch nữa?”
Phương Thốn bất đắc dĩ, cũng không thể không thừa nhận vị trưởng lão nào thoạt nhìn là một người rất thông minh, nhưng nghĩ lại những chuyện hắn đã từng làm, hoặc là nhìn thế gian bất công, nửa đêm xách đao chạy ra chém người, hoặc là thấy Ma Uyên có vấn đề, ỷ vào đầu cứng trực tiếp đụng luôn, ngay cả lúc trước lấy công pháp cũng là xông thẳng ra sau núi, bị Thần Sơn trưởng lão đánh một trận...
... Xem ra, loại chuyện này này thực sự không thể giao cho hắn được.
“Nếu muốn phá Ma Uyên này, đương nhiên trước tiên phải làm rõ rốt cuộc bọn họ đang làm cái gì?”
Phương Thốn cũng không từ chối, hơi im lặng một chút, cười với Tiểu Từ tông chủ đưa ra một đạo thần niệm: “Thời gian này, ngươi đã phát hiện ra cái gì?”
“Đang làm gì?”
Tiểu Từ tông chủ ngây ra một lúc, nói: “Thế này còn chưa đủ rõ ràng sao? Đương nhiên là bọn họ đang luyện một trăm linh tám Ma Thần rồi!”
Phương Thốn cười nói: “Vậy trọng điểm của vấn đề ở đây, những Ma Thần này luyện như thế nào?”
Vừa nói vừa ung dung chờ Tiểu Từ tông chủ trả lời.
So với mình, hắn đã đến đây từ rất nhiều năm trước, dù từ góc độ nào thì chuyện thăm dò được cũng nhiều hơn mình.
“Ta... chỉ có thể nói chuyện ta đã biết cho ngươi.”
Tiểu Từ tông chủ im lặng một lúc rồi mới khẽ nói: "Ngươi cũng biết tình hình bên trong Đại U năm đó cũng không kém hơn Đại Hạ bây giờ là bao?”
Phương Thốn gật đầu, nói: “Nên nói là mạnh hơn nhiều mới đúng.”
Dù không hiểu sâu về Ma Uyên, chuyện của Đại U cũng chỉ là từng nghe nói một chút, nhưng phân tích thế cục thì Phương Thốn vẫn hiểu rõ, Đại Hạ bây giờ nam có Yêu Đình, bắc có Lão Quỷ, đông có Dạ Nguyên, lúc nào cũng có tai họa, khó mà yên bình được, Tiên Đế cũng ở Thiên Ngoại Thiên trong thời gian dài, hoàn toàn không có thời gian quan tâm đến chuyện triều đình Đại Hạ, mà mấy vị Thần Vương bên dưới cũng không hẳn là đèn cạn dầu.
Bây giờ thậm chí Long Thần Vương cũng có ý phản lại, Đại Hạ đã suy yếu có bao nhiêu mạnh mẽ?
Mà Đại U năm đó quét sạch kẻ địch, ngạo nghễ trên thế gian, chư tộc cúi đầu, có tư thế của kẻ từ trên cao nhìn xuống, đây là khí phách cỡ nào.
Sự chênh lệch bên trong hoàn toàn không chỉ một hai câu là đã có thể nói rõ.
...
…