Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 893: Hoạ Dẫn Đông Lưu (2)

Chương 893: Hoạ Dẫn Đông Lưu (2)


Cùng lúc đó, Thiếu Ma đại phát ma uy, lạnh giọng hô gào, cuồn cuộn ma ý dâng khắp tứ phương.
Ma ý cường bạo bậc này ngay cả Ngũ đại Thần vương cũng biến sắc hoàn toàn, theo bản năng lui về phía sau một chút. Chỉ là bọn hắn ai cũng không dám đào tẩu, đối mặt với chuyện liên quan tới vận mệnh quốc gia như này, bọn họ đã tiếp nhận ý chỉ của Tiên Điện thì ai cũng không dám thả Thiếu Ma đi. Nhưng mà bọn họ cũng không muốn giao thủ với Thiếu Ma vào lúc này, bởi vậy chỉ muốn đứng đó nhìn chằm chằm hắn, xem khi nào hắn sẽ tiêu tốn hết ma khí.
Thậm chí, đến cả bên phía Long Thần vương cũng có người vô thức nhìn trái ngó phải xem chuyện.
Không biết này Phương gia lão nhị này cuối cùng trốn ở đâu. Nếu thật sự bị Thiếu Ma tìm ra thì sẽ chơi chán luôn.
Cũng trong khoảnh khắc này, bỗng nhiên một mảnh bóng đêm lại quay cuồng xuất hiện, thẳng về hướng đông. Một mảnh bóng đêm mênh mông cuồn cuộn trong hư không này đột ngột xuất hiện, bản chất hoàn toàn không giống với những cái khác, thoạt nhìn như là tô mực trên một tờ giấy trắng, cực kỳ rõ ràng.
Thiếu Ma đề mạnh tu vi, thần trí đã có chút không rõ, nhưng vẫn cực kỳ mẫn cảm, nháy mắt liền đánh úp lại.
Long Thần vương tức khắc biến sắc.
Hắn đang canh giữ ở phía đông, Thiếu Ma đánh về bên đây tức là trực tiếp đánh về phía hắn.
Theo bản năng liền muốn lui ra, không hề muốn trở thành người đầu tiên giao thủ với Thiếu Ma, chống lại áp lực của hắn.
Nhưng còn chưa đợi hắn thật sự rút lui đã ý thức được một vấn đề. Hắn vốn dĩ đã là người chịu tội trên thân, chỉ muốn dựa vào trận chiến này một lần nữa lấy lại hảo cảm của Tiên Đế, tránh cho ngài ấy sau khi trở về từ Thiên Ngoại Thiên sẽ quở trách hắn. Bây giờ tự hắn không chủ động ra tay thì thôi, nếu Thiếu Ma đánh tới mà hắn rút lui để cho hắn ta chạy thoát há chẳng phải tội càng thêm tội?
Nhất thời trong lòng nghẹn khuất, chỉ lui nửa bước, không thể không đón nhận đòn này của Thiếu Ma.
Chỉ là hắn cũng biết, những chuyện này tất cả đều do bóng đêm kia, cực kỳ tức giận phóng pháp lực về phía bóng đêm.
Nhưng mà không đánh còn được, đánh rồi, pháp lực không đủ tức khắc va chạm với ma ý của Thiếu Ma, thân thể ngay lập tức đứng không vững, như bị núi lớn liên tục oanh kích, yết hầu dâng lên từng trận tanh ngọt. Mà mảnh bóng đêm kia bị pháp lực đánh tan, bên trong vẫn chỉ là trống rỗng.
“Haha.”
Vài vị thần vương khác thấy Long Thần vương xui xẻo cũng yên lặng không tiếng động lui về phía sau, có cả Hoàng Thần vương.
Vẫn là bộ dáng xem xem Long Thần vương xui xẻo như nào.
“Xem đủ rồi chứ?”
Bên trong bóng đêm Phương Thốn cắn răng cười lạnh, đưa mắt ra hiệu với Dạ Nữ.
Dạ Nữ lập tức thôi động bóng đêm, bay lên không trung, nháy mắt tản ra xung quanh. Đến Lân Thần vương, Tước Thần vương, thậm chí là Ngoan Thần vương cũng không buông tha, bên người tất cả đều xuất hiện bóng đêm, bên trong bóng đêm thậm chí còn xuất hiện mấy bóng dáng lờ mờ.
Trêu chọc đến mức độ này ngay lập tức chọc cho Thiếu Ma nổi trận lôi đình, ma khi dâng lên cuồn cuộn, ngập cả đất trời.
“Chết tiệt!”
Mấy đại thần vương bị bắt tiếp chiêu, một đám người trong lòng nghẹn khuất đến cực điểm.
Bọn họ đến đây vốn là vì ngăn cản Thiếu Ma, nhưng hiện giờ bị bắt ra tay, lại cảm giác thiệt thòi nặng. Đặc biệt là Ngoan thần vương, thậm chí run giọng kêu lớn lên: “Thằng nhóc nhà Phương gia kia, ta cũng đâu có thù với ngươi? Tại sao ngươi lại hại cả ta?”
“Mỗi ngày chỉ biết giả ngu trốn ra thật xa, có tiện nghi là lại lao vào chiếm.”
Đứng trong không trung nghe Ngoan Thần vương kêu gào Phương Thốn vẫn không có ý giúp đỡ. Người thông minh nhìn người thông minh vẫn luôn khó chịu, vị Ngoan Thần vương này vốn dĩ cũng là người thông minh nhưng mỗi ngày lại giả ngu nên Phương Thốn cũng không có nhiều hảo cảm với hắn. Nhưng cũng sẽ không chủ động đi hại hắn. Chuyện này xảy ra để hắn ta gánh trách nhiệm chẳng lẽ lại sai sao?
Tâm tư lay động, hắn cùng Dạ Nữ lui ra xa xa, thoải mái xem Thiếu Ma ngươi chết ta sống với mấy vị đại thần vương.
Nhưng thật ra nơi xa Hoàng Thần vương đã bình tĩnh lại, ánh mắt không ngừng di chuyển trong hư không, thầm mắng trong lòng:
“Lão nhị có thuật ẩn thân như này từ bao giờ? Đến ta cũng không nhìn thấu.”
“Nhưng mà diễn xuất này thì ta vẫn hài lòng.”
“……”
Vừa nói vừa không nhịn được mà cười. Nhưng cười rồi không biết lại nghĩ tới điều gì mà buồn rầu.
“Năm đó Phương Xích mà xấu được bằng một nửa đệ đệ, không, chỉ cần bằng một phần mười thôi thì sao mà đến nỗi này.”
“……”
Đến cả Phương Thốn, cũng không nghĩ tới trong cảm nhận của Hoàng Thần vương hắn lại hơn huynh trưởng của mình như vậy.
Lại nhìn Thiếu Ma ở một bên, hắn vốn muốn đề thêm tu vi, thêm ma khí, đây vốn dĩ đã là một trạng thái không ổn định, bởi vậy lúc đầu còn khống chế được bản thân để tìm kiếm Phương Thốn. Vốn dĩ cũng là có mục đích, chỉ là không nghĩ tới, Phương Thốn không hề lộ mặt lại khiến cho hắn cùng tứ đại thần vương đấu đá lẫn nhau, đầu óc càng thêm hỗn độn, chính hắn cũng cảm giác được một loại hỗn loạn khó mà khống chế.
Tới cuối cùng đã kích động ma ý, trái tim xuất hiện một trận bi thương.
Tứ đại thần vương, đặc biệt là Long Thần vương bị hắn nhắm tới sớm nhất đã bị pháp lực mạnh mẽ của hắn ép tới pháp lực chấn động, kinh mạch nứt toạc. Mấy đại thần vương khác cũng khổ không nói nổi, chỉ cảm thấy chính mình như đang đối đầu với một hung thú nổi điên, pháp lực không chỉ tăng thêm gấp bội sau mỗi chiêu thức, ma khí kia vốn xuất phát từ một trăm lẻ tám mạch càng lúc càng thấm vào kinh mạch, ăn mòn chân thân tiên thiên chi khí của bọn họ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất