Bàn Long

Chương 718: Thực lực

Áo Đinh hoảng sợ, không khỏi cúi đầu nhìn về phía Tái Nhân Đặc đang phía dưới, truyền âm nói "Chủ phủ, chủ phủ". Áo Đinh giờ này đã quá nóng nảy, hắn vừa trông thấy thực lực của Lâm Lôi, Áo Đinh rất rõ ràng ... hắn căn bản không có lực hoàn thủ, hiện giờ hắn chỉ còn biết trông chờ vào Tái Nhân Đặc chủ phủ.
"Câm miệng", Tái Nhân Đặc truyền âm phẫn nộ quát. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Giờ này hai tròng mắt của Tái Nhân Đặc đã phiếm Hồng, đáy lòng tức giận cực độ/ Tại nơi này với bao nhiêu binh lính quan khán, hắn bị đá văng trên mặt đất, đây là một sự sỉ nhục. Tái Nhân Đặc thân phận cao quý, lần này bị sỉ nhục đương nhiên hắn muốn trả thù, nhưng căn bản hắn không có thực lực để trả thù.
Xung quanh có rất nhiều binh lính khiếp sợ nhìn Lâm Lôi và ngẫu nhiên nhìn về Tái Nhân Đặc trên người đầy vết máu.
"Hiện tại trả thù chỉ có con đường chết, nhịn xuống, nhất định phải nhẫn nhịn" Bị mọi người nhìn kỹ Tái Nhân Đặc lại càng cảm thấy nhục nhã "Đáng chết, tất cả như vậy là xong hết rồi, tên Lâm Lôi này phỏng chừng là Đại viên mãn, cho dù tin tức ta thua trong tay hắn có truyền ra ngoài cũng không tính thể diện" Tái Nhân Đặc chỉ còn biết an ủi chính mình.
Tái Nhân Đặc giờ này là lo lắng thể diện nhưng Áo Đinh lại lo lắng cho mạng nhỏ của mình.
"Nếu không trốn thì không có hi vọng" Áo Đinh bay thẳng xuống mặt đất, hắn muốn lợi dụng mặt đất để lẩn trốn.
"Hừ"
Lâm Lôi lạnh nhạt cười, chỉ thấy một chuỗi ảo ảnh mơ hồ Lâm Lôi đã tới phía dưới Áo Đinh.
"Bùng" Lâm Lôi vỗ một chưởng đánh vào mặt Áo Đinh, đánh hắn bay thẳng lên trên giống như đánh một bao cát văng vào góc tường, âm thanh trầm thấp vang lên, bức tường thành đã bị đánh nứt.
"Tốc độ thực đáng sợ" Áo Đinh còn chưa kịp khôi phục hoảng sợ, Lâm Lôi lại như hình với bóng xuất hiện bên cạnh hắn.
Áo Đinh thoáng thấy Lâm Lôi nhất thời sắc mặt đại biến.
Nhưng chỉ thấy Lâm Lôi lạnh nhạt vung chưởng, đồng thời 108 luồng khí lưu màu vàng đất lan tràn hình thành một cái lồng giam, đem Áo Đinh hoàn toàn trói buộc. Lực trói buộc thực đáng sợ khiến Áo Đinh chống đỡ không đuợc.
Ngay cả Hắc Mặc Tư, vật chất công kích có thể so với Đại viên mãn dưới chiêu này của Lâm Lôi tốc độ cũng đại giảm chứ đừng nói là Áo Đinh.
Một cái thất tinh ác ma nho nhỏ căn bản không chống được áp lực ẩn chứa ý chí uy năng.
Không thể động đậy.
"Da Lỗ, muốn hắn chết như thế nào? Huynh tính đi" Lâm Lôi quay về phía Da Lỗ. lúc này Da Lỗ cũng đang bay đến, hai mắt hiện rõ lên sự điên cuồng.
"A ..." Áo Đinh lúc này cũng đang điên cuồng chống lại lực lượng trói buộc kinh khủng này.
Phải biết rằng, khi Lâm Lôi đạt tới thượng vị thần, trọng lực không gian của hắn đã khiến cho thất tinh ác ma bình thường chống đỡ gian nan. Giờ phút này lực lượng kia còn ẩn chứa ý chí uy năng, uy lực đâu chỉ gia tăng trăm lần. Áo Đinh giờ phút này như một con thú bị nhốt trong lồng giam, mặc dù rống giận nhưng cũng không thể thoát ra khỏi phạm vi đè ép.
"Ngươi muốn giết ta? Ha ha, tiểu tử, ngươi xứng để giết ta sao?". Áo Đinh hai tròng mắt đỏ ngầu, chằm chằm nhìn Da Lỗ, trong đôi mắt hiện rõ sự khinh thường.
"Lâm Lôi, có bản lĩnh thì trực tiếp giết ta đi" Áo Đinh rống giận hô lớn.
Tới tình cảnh này Áo Đinh cũng hiểu được hắn không còn gì để hi vọng. Tái Nhân Đặc, A Ni Tháp, đám người còn lại và đại bộ phận binh lính chỉ còn biết đứng xa xa yên lặng nhìn Áo Đinh bị vây như con thú. Mới vừa rồi bọn họ còn muốn động thủ đánh lui Lâm Lôi thậm chí giết chết bon Lâm Lôi, nhưng sau khi Lâm Lôi ra tay, trong đầu bọn họ liền không còn ý niệm phản kháng.
"Trực tiếp giết ngươi?" Lâm Lôi cười nhạt "Nằm mơ"
"Hừ" Áo Đinh đột nhiên cười lạnh, một cỗ sóng gợn trong suốt từ trong mắt Áo Đinh bắn ra, bắn về phía Da Lỗ.
"Phốc" Hào quang màu vàng đất xung quanh Áo Đinh đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm trong suốt, trực tiếp đem linh hồn công kích của Áo Đinh đánh nát. Lâm Lôi lạnh lùng liếc nhìn Áo Đinh "Áo Đinh, ngươi lâm vào trong dẫn lực lao ngục của ta, thì ngươi sẽ không còn năng lực phản kháng, đừng có tốn công nghĩ chiêu nữa".
"Động thủ đi" Lâm Lôi nhìn về phía Da Lỗ
Da Lỗ khẽ gật đầu, trong tay xuất hiện một thanh trường thương tối màu.
"Huynh đệ của ta, thê tử của ta, cha mẹ của ta ..." Thân thể Da Lỗ khẽ run, môi cũng trở nên trắng bệch, gắt gao nhìn chằm chằm Áo Đinh trước mắt. Lập tức Da Lỗ cong người, phảng phất như một cây cung sau đó đột nhiên bộc phát. Trường thương trong tay cũng mang theo vô tận lực lượng, nhằm hướng Áo Đinh đâm tới.
Vù ...
"Phốc" trường thương đâm vào thân thể của Áo Đinh nhưng ngay cả da cũng không xuyên qua nổi.
Da Lỗ ngẩn ra
"Hắc, hắc ... ha ha ha.." Áo Đinh ngửa đầu lên trời cười, cười như người điên "Lôi Lôi ơi là Lâm Lôi, ngươi cho huynh đệ ngươi giết ta? Ha ha, hắn chỉ là một hạ vị thần, ta lại là một thượng vị thần thất tinh ác ma, năng lượng phòng ngự của ta đạt đến thượng vị thần khí, về điểm công kích của hắn, ngay cả da của ta cũng đâm không thủng, ha ha ... giết ta? Nằm mơ đi."
Sắc mặt Da Lỗ giờ trắng bệch không còn chút máu.
"Ta ta ..." Thân thể Da Lỗ khẽ run lên "Ta muốn báo thù, phải giết ngươi ..."
Lâm Lôi đã đem Áo Đinh trói buộc để cho hắn giết, thế nhưng lực công kích của Da Lỗ quả thực rất thấp mà dù sao AD cũng là thất tinh ác ma cấp độ. Cho dù thượng vị thần lực kết hợp huyền ảo, vật chất phòng ngự sẽ đạt đến gần thượng vị thần khí. Nếu xét về linh hồn phòng ngự, Áo Đinh tu luyện tử vong quy tắc nên linh hồn phòng ngự lại càng mạnh. Da Lỗ căn bản không thể gây cho Áo Đinh nửa điểm thương tích.
Áo Đinh đột nhiên hung tợn nhìn chằm chằm Da Lỗ, giống như muốn ăn thịt hắn "Tiểu tử, muốn giết ta? Nằm mơ đi, với thực lực ấy, ngay cả tóc gáy của ta ngươi cũng không thể gây thương tổn được''
"
Áo Đinh" Lâm Lôi lạnh lùng liếc mắt.
"
Lâm Lôi, ngươi kiêu ngạo cái gì?" Áo Đinh rõ ràng biết hắn phải chết nhưng ngược lại hắn không sợ, bễ nghễ nhìn Lâm Lôi cười "Ngươi không phải muốn huynh đệ của ngươi giết ta sao? Thực đáng tiếc, hắn thực lực quá yếu. Ngươi giúp huynh đệ bắt giữ ta cho hắn giết, hắn giết cũng không được, nhất định hắn khó có thể tự thân báo thù. Hắc hắc, còn nhớ rõ bộ dáng người thân của Da Lỗ bị chết a, một đám chết đi ... thực đặc sắc.."
"
Khốn kiếp" Da Lỗ rít gào.
"
Ngươi giết không được ta, ngươi tự thân báo thù không nổi a.. "Áo Đinh đắc ý cười.
Trên mặt Lâm Lôi giờ này như được bao phủ một tầng băng sương, "
Hút vào trong cơ thể, dẫn động nó" Lâm Lôi lộn tay, trên tay xuất hiện một giọt nước màu đen hướng phía Da Lỗ bay tới.
"
Ài!" Áo Đinh biến sắc.
"
Ngươi chẳng phải lợi hại lắm sao? Ngươi bình thường là một thất tinh ác ma, hơn nữa còn tu luyện tử vong quy tắc, ta xem thân thể của ngươi có thể không ngăn cản được chủ thần lực công kích" Lâm Lô lạnh nhạt cười nói.
Hai mắt giờ này sáng ngời.
"
Lão Tam, cảm ơn "Lúc này Da Lỗ đem giọt chủ thần lực dung nhập vào cơ thể, rồi sau đó "Oanh" một tiếng. Bên ngoài thân Da Lỗ xuất hiện một vầng sáng màu đen, hơi sở đáng sợ tràn ngập, Da Lỗ cầm trường thương màu xanh xám lên, trường thương cũng được một vầng sáng màu đen bao quanh.
"
Đi chết đi ..." Da Lỗ gầm nhẹ một tiếng.
Giống như tia chớp, Da Lỗ cầm trường thương màu xanh xám điên cuồng đâm vào Áo Đinh.
"
Không ..." Áo Đinh chỉ còn biết kêu lên một tiếng thảm thiết.
Da Lỗ căn bản không trực tiếp đâm vào đầu Áo Đinh mà điên cuồng đâm loạn, liên tục trên người AD xuất hiện mười cái lỗ thủng, sau đó mới đâm vào đầu.
"
Hô ... hô ..." Da Lỗ sau khi đâm loạn liền kiệt lực, thân thể run lên nhè nhẹ.
Mà lúc này cả người Áo Đinh mềm nhũn ra không còn phản ứng, thần cách cũng từ trong cơ thể trồi lên nhưng tại ảnh hưởng của bài xích lực và trói buộc lực nên dán lên thân thể hắn.
"
Đã chết, Áo Đinh đã chết, là đích thân ta giết chết hắn" Da Lỗ ngửa đầu ha ha cười, nhưng nước mắt không ngừng chảy xuống, giờ phút này Da Lỗ như điên như cuồng
Lâm Lô trông thấy thế liền thở dài một hơi.
Da Lỗ đem cừu hận ẩn sâu tận đáy lòng ra phát tiết, sau này sẽ tốt hơn nhiều rồi.
Sau một hồi rốt cuộc Da Lỗ tỉnh táo trở lại, hắn quay đầu nhìn cảm kích về phía Lâm Lôi. Lâm Lôi cười cười vỗ vào vai hắn nói "
Đi thôi, từ nhỏ đến lớn là huynh đệ, có nhiều chuyện không nên nhiều lời"
Kiều Trì và những người còn lại cũng vì Da Lỗ mà vui vẻ.
Theo sau Lâm Lôi, cả đám người vào Kim chúc tánh mạng rời đi.
Đám người của Bắc hài phủ Tái Nhân Đặc thì chỉ còn biết thở dài.
"
Phủ chủ, tên Lâm Lôi này quả thực quá mạnh mẽ" Bên ngoài, một tên thanh bào tráng hán thấp giọng nói "Áo Đinh là thất tinh ác ma mà bị Lâm Lôi vây khốn đến phản kháng còn không được, đây là chiêu số gì? Còn có tốc độ của Lâm Lôi, quả thực khó tin"
Tình trạng tốc độ nhanh như vậy, năng lượng có thể vây khốn thất tinh ác ma ... hơn nữa lại sử dụng đại địa thần lực của chính mình"
Tái Nhân Đặc nghiêm túc "Lâm Lôi này phỏng chừng đã đạt tới đại viên mãn"
Người bên cạnh ngây ra
"Đại viên mãn?"
"
Đi, trở về thôi" Tái Nhân Đặc sắc mặt âm trầm, quát khẽ.
Cuồng phong thổi qua vù vù tựa như một thanh thần đao tạt qua.
Trong tòa thành – Thiết Đao hạp
Một khoảng sân trống trải có hai chiếc truyền tống trận cực lớn, đột nhiên truyền tống trận phát ra hàng ngàn, vạn đạo quang mang đẹp mắt. Huyết phong chiến sỹ xung quanh không khỏi quay đầu nhìn lại.
Sau khi quang mang tiêu tán liền xuất hiện một đám người.
Trong đám huyết phong chiến sỹ có một người đôi mắt sáng rực lên, liền hạ thấp người cung kính nói "Ra mắt đại nhân" Lần trước Lâm Lôi cũng từ truyền tống trận rời đi, hắn hiển nhiên cũng đã gặp qua Lâm Lôi, biết được Lâm Lôi có Lệnh bài của Huyết Phong chủ thần.
"Ài!" Lâm Lôi khẽ gật đầu "Chúng ta chờ ở đây một lát, một lát nữa hẵng đi"
"
Đại nhân cứ tự nhiên" Huyết Phong binh sĩ này liền nói.
Lâm Lôi cùng đám người chờ ở đây, Bối Bối nói thầm "Lão đại, "các huynh" từ Ngọc Lan đại lục chạy tới đây, hẳn là rất nhanh a. Sao bây giờ còn chưa tới? Đệ đã một ngàn năm không gặp Ny Ny, còn có Na Na ..." Bối Bối chính là đang nhắc tới thê tử cùng con gái của mình.
"Đến nhanh thôi" Lâm Lôi vừa cười vừa nói "Một đám người muốn từ Ngọc Lan Đại lục muốn chạy tới cực bắc băng nguyên cần một khoảng thời gian ..."
"
Lâm Lôi, tiểu Ốc Đốn cũng sẽ tới chứ?" Hoắc Cách cũng có chút kích động.
"Đúng vậy, phụ thân" Lâm Lôi gật đầu cười.
Phụ thân cũng thực lâu không gặp Ốc Đốn, lúc đầu Ốc Đốn đã sớm bị đưa đến Áo Bố Lai Ân đế quốc, mà phụ thân chết cũng chỉ nhớ hình dáng còn bé của Ốc Đốn, Lâm Lôi cười nói "Phụ thân, chỉ sợ khi cha gặp được Ốc Đốn mà không nhận ra nó ấy chứ"
"
Ta khằng định nhận ra được" Hoắc Cách vạn phần khằng định.
"Uhm, đã tiến vào truyền tống trận, sắp tới rồi" Lâm Lôi nói. Hỏa hệ thần phân thân của hắn cùng đám người đang tới đây nên hắn có thể biết được quá trình của những người kia như thế nào.
Nhất thời Lâm Lôi cùng mọi người đều dồn mắt vào truyền tống trận, chỉ thấy truyền tống trận lại một lần nữa phát ra ngàn vạn đạo quang mang, khi quang mang hoàn toàn tiêu tán đi, thân ảnh của đám người trong truyền tống trận dần dần hiện ra. Cầm đầu chính là Hỏa hệ thần phân thân của Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á. Lúc này chỉ thấy Hỏa hệ thần phân thân bay về phía Lâm Lôi và dung nhập vào trong cơ thể hắn.
Dung hợp thân thể, năm đại linh hồn dung nhập
Nhất thời ...
Linh hồn biến dị của Lâm Lôi là bốn linh hồn biến dị, một cỗ linh hồn lực hướng phía hỏa hệ thần phân thân Lâm Lôi truyền đến, bắt đầu có những thay đổi từ từ, dù sao năm đạo linh hồn cũng nằm trong một chủ thể.
"Phụ thân ..." Nhất thời, Uy Địch, Thái Lặc, Toa Toa đều hướng Lâm Lôi chạy tới.
"Phụ thân" Ốc Đốn kinh ngạc nhìn Hoắc Cách.
Hoắc Cách cũng kinh ngạc nhìn người thanh niên cường tráng đang trước mặt mình, hình dung về Ốc Đốn có lờ mờ dấu vết trong óc của Hoắc Cách, cũng dường như tưởng tượng về Lâm Lôi, trọng yếu nhất là ... Hoắc Cách nhìn vào đôi mắt của Ốc Đốn, tựa như lão thấy được đôi mắt to của Ốc Đốn hồi còn bé "Ốc Đốn" Hoắc Cách nhẹ nhàng nói.
"Là con, phụ thân" Ốc Đốn liền tiến lên ôm chầm Hoắc Cách.
"Tốt, tốt" Hoắc Cách không nhịn được đôi mắt đã đỏ hồng.
Một hồi sau hai phụ tử mới tách ra.
"Phụ thân, cha xem, Đây chính là cháu của cha: Uy Địch, đây là Thái Lặc, đây là cháu gái Toa Toa ... Lâm Lôi đi lên phía trước giới thiệu.
Thấy vậy Ốc Đốn cũng liền giới thiệu "
Phụ thân, đây là cháu Tây Ni, còn kia là ... A Nặc, mau tới đây ra mắt thái gia gia. Phụ thân, còn cái tên đầu hổ tiểu tử kia là con của A Nặc" Lần này đến rất nhiều người, hễ đạt đến thánh vực là đi cả, chỉ còn số ít mấy người ở nhà.
"Tốt, tốt" Hoắc Cách chỉ còn biết gật đầu và không ngừng cười.
"Tốt lắm, phụ thân, trước hết chúng ta trở về Thiên Tế sơn mạch nghe" Lâm Lôi cười nói
Lúc này một đám người hạo hạo đãng đãng tiến vào Kim Chúc sinh mệnh nhanh chóng rời khỏi Thiết Đao hạp.
Lúc này đám Huyết Phong binh sỹ chỉ còn biết há mồm trợn mắt nhìn nhau.
"
Vị đại nhân này có chút không giống, một hơi đem hơn một trăm người từ địa nguch lại đây, gia gia, cháu ... thực là nhiều người"
"
Được rồi đội trưởng, ngài gọi tông phát nam tử kia là đại nhân, rốt cuộc hắn là nhân vật nào?"
"
Các ngươi không biết, ngày đó ta thay phiên canh gác, tông phát nam tử kia có chủ thần lệnh bài, sử dụng truyền tống trận miễn phí. Chủ thần lệnh bài này, chính là Chủ thần sứ giả bình thường cũng không có, không có một thân phận nhất định, như thế nào có được bảo bối này?" Huyết phong chiến sĩ nhàm chán nghị luận trong khi đó Lâm Lôi cùng người thân của hắn đang hướng phía Thiên tế núi non đi đến.
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất