Chương 199: Đinh Hồn Huyết Tiễn(1)
“Ha ha, đối thủ của ngươi là ta!” Thần Lãng lặng lẽ cười nói.
Một luồng ma ý đánh úp vào trong lòng mọi người.
Nơi người này đi đến, tất cả sự vật đều khô héo biến thành màu đen, cá tôm dưới sông không ngừng nổi lên mặt nước.
Gào!
Rồng khói rít gào rống giận tiến lên, cái đuôi quất thật mạnh về phía Thần Lãng.
Thần Lãng bình tĩnh không vội, trong tay hiện ra một quyển sách.
Trang sách ố vàng, bìa sách màu đỏ thẫm giống như bị máu nhuộm đỏ.
Vèo!
Mũi tên màu đỏ thẫm đột nhiên bay vụt đi.
Mũi tên cũng không phải là thật, mà là được tạo thành từ chất lỏng màu đỏ.
Chiều dài chỉ khoảng chừng ba tấc.
Đối lập với rồng khói dài trăm trượng, người khổng lồ đối đầu với con kiến vậy.
Rồng khói dài trăm trượng nhìn thấy vật ấy, lập tức sợ tới mức lùi lại mấy trăm trượng.
“Đinh Hồn Huyết Tiễn! Ngươi là Thần Lãng sao?” Trong giọng nói già nua có chứa một tia kiêng kị.
Tên Thần Lãng này không rõ thực lực, đặc trưng duy nhất là sử dụng sách ngọc Đinh Hồn Huyết Tiễn.
Khi bị Huyết Tiễn đâm trúng, Âm thần sẽ bị câu đến trên sách ngọc.
Mũi tên màu đỏ hồng bay tới.
Rồng khói dài trăm trượng phun ra một ngụm hơi khói màu xám.
Ông ta không dám mạo hiểm, đó không chỉ là thân thể bị đâm trúng.
Mà nếu Thần ý trong Âm hồn bị đụng vào một chút, thì cũng sẽ bị câu lên.
Đang lúc hai người chiến đấu hừng hực, những người khác cũng không hề rảnh rỗi.
Ong!
Thanh âm thanh thúy vang lên.
Trong lòng Lục Khiêm cảnh giác, vội vàng vận Chân Thủy lên, hình thành một tấm hộ thuẫn Chân Thủy đen nhánh.
Tia sáng đen dài ba tấc xuyên qua hộ thuẫn Chân Thủy.
Hộ thuẫn nổ tung!
Tia sáng đen dài ba tấc lệch đi một chút, dường như là bay xẹt qua gương mặt của Lục Khiêm.
“Nguy hiểm thật, nhanh quá!” Lục Khiêm phát ra hai tiếng kinh ngạc cảm thán liên tiếp.
Nếu không phải hắn phát hiện nhanh, chắc đã sớm bị đâm trúng.
Một bóng người mặc áo xanh nhảy ra ngoài.
Người này có khí chất âm u, quỷ vật quanh quẩn, nhưng lại không có cảm giác hung ác.
“Lục Thần Thứ?”
Ngay lúc Lục Khiêm nói chuyện, Luyện Hình phiên nhẹ nhàng triệu hồi, đoàn người giấy hồn binh cũng vây quanh đạo nhân áo xanh.
Lúc trước khi đối mặt với đám người Huyền Dận, hắn cũng sử dụng Lục Thần Thứ, đối phương đã nói ra một cái tên như vậy.
Hiện tại lại gặp được một Lục Thần Thứ, xem ra đây là đặc trưng của môn phái.
Giống như Âm Qùy Chân Thủy, Tam Thụ Thần của Thông U quan.
Nhưng hiển nhiên Lục Thần Thứ của đối phương lại mạnh hơn mình một chút.
“Hừ, biết ta là Vạn Thế Âm Mộ mà còn dám trêu chọc, gan chó lớn thật đấy.”
Người áo xanh cười khinh thường, đột nhiên trên ngón giữa bên tay trái chỉ Vô Minh uốn lượn, ngón cái đè ngón áp út, thi triển ra chú ấn kì quặc, gã lẩm bẩm trong miệng.
“Hách Hách Âm Dương, Thái Âm Phù Mệnh! Sắc!”
Ánh sáng xanh lóe lên, trong hư không hiện lên phù triện phức tạp uốn lượn.
Vừa giống mặt quỷ lại giống mắt thần, quái dị mà lại tà ác.
Dưới ánh sáng xanh, dường như người giấy hồn binh bị cố định lại, biến thành động tác chậm.
Thái Âm Phù Mệnh nổi lên một trận sương mù quỷ.
Từng thần tướng có dáng người cao một trượng, trên người mặc giáp sắt màu lục đậm, đầu đội mũ cánh phượng, mặt trắng mắt đỏ xuất hiện trong sương mù quỷ.
So với người này, người giấy hồn binh giống như đứa trẻ ba tuổi nhỏ gầy.
Không biết có bao nhiêu thần tướng vây quanh Lục Khiêm, trong giây tiếp theo hắn sẽ bị nuốt hết.
Những người khác thấy tình cảnh khó khăn của Lục Khiên, nhưng không ai muốn hỗ trợ.
Đối với bọn họ, Lục Khiêm giữ chân một người, bọn họ sẽ nhận được càng nhiều lợi ích.
Đã lục tục có người cướp được đồ vật rời đi.
Có một số người rất tham, muốn đi vào sâu bên trong, kết quả bị người khác bao vây đến chết.
“Ha ha! Tiểu tử, có muốn ta ra tay hỗ trợ không!”
Lúc này, một tu sĩ áo đen cười lớn bay qua từ phía trên, bay thẳng về phía sau.
“Lợi dụng sơ hở?” Lục Khiêm cười lạnh một tiếng, sau đầu truyền đến tiếng vang vù vù.
Âm phong đâm vào Thần ý.
Lục Thần Thứ lại tới nữa.
Vừa ngăn cản Lục thần Thứ, mấy chục thần tướng cũng xúm lại.
Ầm!
Thất Sát Âm phù kiếm nổ tung.
Mười mấy tên thần tướng hóa thành phù lục màu vàng.
Đây không phải là âm hồn chân chính, mà là do một loại bùa chú hóa thân thành.
Sau đó tình hình thay đổi, rất nhiều Âm Quỳ Chân Thủy rơi xuống.
Thần tướng bùa chú nhao nhao mất đi linh tính, hóa thành một lá bùa ướt át.
“Đến ta rồi sao?” Lục Khiêm hơi mỉm cười.
Vèo vèo!
Âm thần bay lên trước, Lục Thần Thứ bay tới.
Cùng lúc đó, trên gương mặt của người áo xanh nở nụ cười lạnh, cầm một tấm kiếm phù trong tay.
Mấy chục loại đao thương kiếm kích phóng tới từ bốn phương tám hướng.
Ngay sau đó Lục Khiêm há mồm phun một cái.
Chư Thiên Huyền Kim Kiếm Nang bắn mạnh ra khí Huyền Kim.
Vù vù!
Kim khí như rồng, ánh sáng vàng tứ tán.
Mấy chục loại vũ khí bị tiêu hủy trong nháy mắt, ngay sau đó lại xuyên qua người áo xanh.