Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 102: Trút giận cho lão tổ (2)

Chương 102: Trút giận cho lão tổ (2)
Nhưng tán tu trên Kim Sa đảo này chỉ có nhiều chứ không ít hơn thành Trường Ninh vệ, hơn nữa thực lực phổ biến khá cao. Trên đường đi, Vương Thủ Triết đã nhìn thấy ba bốn tán tu không nhìn thấu được khí tức, dĩ nhiên tu vi phải cao hơn hắn. Chắc là cơ duyên xung quanh của Kim Sa đảo nhiều hơn so với Trường Ninh Vệ, có nhiều tán tu có thực lực mạnh sẽ tới thử thời vận.
Tán tu có thực lực mạnh hơn hắn, trừ khi bạo phát khí tức, bằng không Vương Thủ Triết rất khó nhìn thấu.
Bỗng dưng, Lung Yên lão tổ vẫn luôn trầm mặc lại bỗng dừng bước, ánh nhìn quét qua người một tán tu bày sạp, nhíu mày lại, cơ thể lại mơ hồ hơi mất khống chế mà phát run.
Vương Thủ Triết không hiểu tại sao, sải bước chặn giữa người Lung Yên lão tổ và tán tu.
Ngăn chặn sự chú ý của tán tu, cười ha ha nói: "Số trân châu này của ngươi không tệ, mua hết thì bao nhiêu tiền?"
Khách hàng lớn!
Toàn bộ lực chú ý của tán tu đó nhất thời dồn hết về phía Vương Thủ Triết, lập tức giới thiệu: "Vị thiếu gia này, số trân châu linh tài này mang theo linh khí, đều do ta đích thân xuống biển tìm ra đấy, đều là vật liệu tốt nhất của linh đan nhị giai Dưỡng Nhan đan. Ở đây tổng cộng có ba mươi viên lớn nhỏ, tính ngài 30 Càn Kim được rồi."
Hắn thấy Vương Thủ Triết ăn mặc xuất chúng, lại có gia tướng đi theo, tán tu đó không dám khinh suất.
"10 Càn Kim." Vương Thủ Triết bắt đầu giả vờ giả vịt, cò kè mặc cả, chủ quán cắn giá không chịu nhả bớt, hai người bắt đầu dây dưa về giá cả, Vương Thủ Triết ngờ vực trong lòng, với tâm tình của lão tổ, vậy mà cảm xúc lại thay đổi lớn như thế, có thể thấy chắc chắn bà đã gặp phải chuyện rất lớn.
Chẳng lẽ là phát hiện trên cái sạp hàng này có cơ hội "sửa dột" lớn?
Vương Thủ Triết giúp yểm trợ và chờ đợi, chờ đợi Lung Yên lão tổ chỉ thị hoặc hành động.
Chung quy thì Lung Yên lão tổ không phải người thường, nhanh chóng bình tĩnh lại, mạng che mặt khẽ động, chuyển ý của bà cho Vương Thủ Triết.
Tin tức bà truyền đạt khiến cho tâm tình của một người xuyên không như Vương Thủ Triết cũng hơi ngây ngẩn, nhưng hắn khống chế được biến hóa của cảm xúc, tiếp tục dây dưa mặc cả, đồng thời bắt đầu cân nhắc phải làm thế nào.
Mặc cả là chuyện thường tình, đối với tán tu mà nói thì hơn 10 Càn Kim đã là con số không nhỏ rồi.
Rất nhanh, Vương Thủ Triết đã hạ được kế sách, đứng thẳng người bình tĩnh nói, "Được rồi, bản thiếu gia đến nơi khác xem sao." Sau đó, cho dù tên chủ sạp đó có níu kéo thế nào, Vương Thủ Triết dẫn mọi người đi ra đường phố tán tu.
"Trần huynh." Vương Thủ Triết chắp tay nói, "Đứa cháu gái lớn và Tứ thẩm của ta hơi mệt, phiền huynh đưa bọn họ về tửu lâu ăn gì đó. Vương Trung và Vương Dũng, hai người đi theo bảo vệ Ly Từ tiểu thư và Chỉ Nhu phu nhân đi."
"Rõ." Hai vị gia tướng đồng thanh nhận lệnh.
Trần Phương Hoa cũng là người tinh ý, vừa nghe thấy lời này liền biết là đuổi khéo bọn họ, lẽ nào là phát hiện món đồ "sửa dột" nào đó không muốn để hắn thấy, lập tức đáp lễ nói: "Vương thiếu gia an tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tiểu thư và phu nhân."
Ánh mắt Từ Chỉ Nhu khẽ dao động nhưng rốt cuộc vẫn không nói gì. Ngược lại là Vương Ly Từ, vừa nghe thấy sắp đi ăn đồ ngon đã thèm nhỏ dãi, lập tức tăng thiện cảm với Vương Thủ Triết, ô ô, Ly Từ hiểu lầm Tứ thúc rồi, quả nhiên Tứ thúc vẫn còn thương ta...
Sau khi mọi người đi khỏi chỉ còn lại Vương Thủ Triết và Lung Yên lão tổ, hai người di chuyển đến một nơi an tĩnh, sắc mặt của Vương Thủ Triết ngưng trọng cực điểm, thấp giọng nói: "Lão tổ, chuyện này người có chắc chắn không?"
"Không sai đâu được." Giọng nói của Lung Yên lão tổ lạnh lẽo lộ ra mối hận khó nói thành lời, "Ta bị độc âm Sát này dày vò trong suốt năm mươi năm, một chút khí tức âm Sát nhỏ nhoi cũng không qua mắt được ta."
Vương Thủ Triết rùng mình, trong lòng đã quyết định, lập tức thấp giọng nói: "Lão tổ, thế lực của Cực Tây chi địa đó, e rằng chuyện xúc tu cứ liên tiếp xuất hiện ở Trường Ninh vệ chúng ta không đơn giản như thế. Có lẽ ở phía sau có hậu đài lớn hơn...Nếu chúng ta muốn báo thù, chỉ e..."
Bây giờ, Vương thị quá nhỏ bé, mặc kệ đối phương có mưu đồ gì, một khi xông vào bên trong ắt là cục diện tan xương nát thịt.
Lung Yên lão tổ có tình cảm rất lớn đối với gia tộc, hiển nhiên cũng bình tĩnh lại, trong ánh mắt lộ ra nỗi bất đắc dĩ nồng đậm, thực lực tổng thể quá yếu, ngay cả năng lực báo thù cũng không có.
"Vẫn xin lão tổ nhẫn nại thêm chút, đợi khi thương thế của lão tổ khỏi hẳn, thực lực của Vương thị chúng ta sẽ mạnh hơn nhiều." Vương Thủ Triết vô cùng trịnh trọng nói, "Mối thù này, chúng ta sẽ từ từ báo! Chẳng qua trước mắt trút giận một chút cho lão tổ vẫn được."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất