Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 110: Ăn Hàng Thiên Bẩm (1)

Chương 110: Ăn Hàng Thiên Bẩm (1)
Cho dù là chuyện nào giải quyết không tốt cũng đều là nguy cơ ác liệt.
May là hai chuyện này đều chuyển nguy thành an, cục diện chuyển từ bất lợi thành có lợi. Nhất là pháp môn chuyển hóa độc âm Sát mà âm Sát tông cho đệ tử tập sự, món đồ đó rơi vào tay kẻ khác thì vô dụng nhưng lại cực kỳ phù hợp với Lung Yên lão tổ.
Có điều chuyện tốt thì chuyện tốt, Vương Thủ Triết quyết định sau khi trở về chuyến này sẽ buông thả một thời gian, âm thầm phát triển thực lực cho thật tốt.
Thế giới huyền huyễn này quá nguy hiểm, tùy ý giải quyết không tốt thì sẽ mất mạng ngay.
Hai ngày sau, Vương Thủ Triết và Lung Yên lão tổ dự định không đi đâu hết, ở lại trong viện của tửu lầu tu luyện.
Lung Yên lão tổ chịu đựng độc âm Sát ăn mòn 50 năm, sớm đã ghét cay ghét đắng tình trạng này. Quyển pháp môn đó vô cùng đơn giản, ngay cả tán tu bình thường cũng đều có thể đọc hiểu, bà tìm hiểu một lược, lập tức bắt đầu thử nghiệm chuyển hóa.
Vương Thủ Triết sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dứt khoát ở cùng, còn có thể nhờ lão tổ chỉ điểm một chút về những chỗ tu luyện không hiểu. Sau khi Lung Yên lão tổ thăng cấp Linh Đài cảnh ở Tử Phủ Học Cung, từ lúc bái Băng Lan thượng nhân làm sư, tuổi đời còn trẻ đã luyện đến Linh Đài cảnh trung giai. Bất kể là thiên tư hay là kiến thức đều không phải thứ mà Minh Thăng lão tổ của Lư gia có thể sánh được.
Tùy ý chỉ điểm một chút lập tức khiến Vương Thủ Triết hiểu ra, suy nghĩ thông suốt.
Ngược lại là đại nha đầu Vương Ly Từ trong nhà tuổi còn quá trẻ, có chút không ngồi yên được, Vương Thủ Triết dứt khoát sắp xếp gia tướng ra ngoài dạo phố cùng nàng, còn cho nàng mười càn kim tiêu vặt, xem như là phần thưởng cho sự cố gắng và chăm sóc lão tổ chu đáo của nàng dạo gần đây.
Buổi trưa, Vương Ly Từ khóc lóc chạy vào phòng Vương Thủ Triết, trên gương mặt bụ bẫm đều là ủy khuất:
“Tứ thúc Tứ thúc, ta bị tên tán tu đáng ghét lừa rồi. Hu hu hu, mua viên đá bể này hết mười càn kim, bên trong vốn chẳng có gì ngon cả."
Vừa nói, nàng vừa lấy ra một viên đá to bằng bàn tay, đã bị nàng nghĩ cách cắt ra, bên trong lộ ra một mảng lấp lánh.
Tâm trạng Vương Thủ Triết chìm xuống, mười càn kim không phải con số nhỏ. Nhưng đã cho nàng rồi, vậy thì đó là tiền của nàng. Chỉ là lãng phí như thế, trong lòng Vương Thủ Triết cũng hơi khó chịu.
Lẽ nào Thủ Tín đại ca có tài sinh ra một đám phá gia chi tử sao? Một đứa đánh bạc giỏi, một đứa ăn giỏi!
Bên trong viên đá thì có gì để ăn chứ? Cái chỉ số thông minh này khiến người ta lo lắng quá.
"Haizz, không đúng." Mí mắt của Vương Thủ Triết giật giật, cầm lấy viên đá đã bị nàng cắt thành hai mảnh đó.
Vỏ ngoài của viên đá màu xanh biếc, hình dáng trông rất bắt mắt. Rất rõ ràng, đây chính là trò đổ thạch* thường hay thấy nhất ở các sạp hàng của tán tu! Một số gia tộc cực kì lớn mạnh, ví dụ Thiên Nhân gia tộc, hoặc là các thế lực lớn, có khả năng sẽ nắm giữ một số mỏ linh thạch.
*đổ thạch: đánh bạc bằng đá, là một phương thức phổ biến để giao dịch ngọc thô.
Trong mỏ linh thạch sẽ xuất hiện rất nhiều vật liệu thừa, trong số vật liệu thừa đó thi thoảng cũng có thể xuất hiện linh thạch. Nhưng vì đuổi theo lợi nhuận lớn hơn, những vật liệu thừa đó đều được coi như đổ thạch để buôn bán.
Lúc đầu chỉ có một số tán tu tham gia vào đó, về sau món đồ này trở thành một loại chuỗi sản nghiệp, tán tu vận chuyển đổ thạch đến khắp nơi bày sạp, để người ta thử thời vận.
Ai cũng biết, cược mười thua chín.
Nhưng không ngăn được có người có vận thế nghịch thiên, ví dụ tốn mười càn kim, cược ra một miếng linh thạch trị giá mấy trăm đến ngàn càn kim, phát tài trong một đêm.
Đủ các loại truyền thuyết đều khiến ngành đổ thạch hưng thịnh phát triển lên, những gia tộc có mỏ linh thạch đó cũng vui mừng vì đạt được lợi nhuận lớn nhất.
Nhưng loại đổ thạch này, bình thường Vương Thủ Triết không thèm liếc nhìn một cái, hắn không có con mắt vàng để nhìn xuyên thấu gì đó. Xác suất cược trật vĩnh viễn vượt quá cược thắng, chi bằng chăm chỉ làm ruộng, từ từ kiếm tiền.
Nhưng viên đổ thạch này của đại nha đầu... Bên trong là một mảnh lấp lánh, ngay cả Vương Thủ Triết cũng có thể cảm nhận được linh khí dồi dào trong đó, nắm chặt trong tay, lập tức có từng tia mát lạnh chui thẳng vào trong cơ thể.
Dĩ nhiên hắn biết đây là linh thạch, chỉ là hơi không đoán được hàm lượng linh thạch có bao nhiêu, dù sao thì từ nhỏ đến lớn, Vương Thủ Triết cũng chỉ nhìn thấy linh thạch một hai lần.
Do vậy, Vương Thủ Triết kéo Vương Ly Từ vẫn còn đang khóc lóc bán thảm đi tìm Lung Yên lão tổ xem thử.
Dựa vào kiến thức sâu rộng của Lung Yên lão tổ, cầm viên đá dò xét một lúc cũng hơi kinh ngạc, sau khi đánh giá sơ qua liền nói:
“Quả nhiên là linh thạch, ước chừng có thể cắt giũa ra ba đến bốn miếng linh thạch tiêu chuẩn."
Ba đến bốn miếng?
Sắc mặt của Vương Thủ Triết cứng lại, trong danh sách mua sắm lần này, hắn đành bổ sung mười viên linh thạch trong đó, giá trị khoảng trên ngàn càn kim, vốn dĩ hắn chuẩn bị dùng một đến hai viên để thử nghiệm tu luyện một đợt, xem thử hiệu quả.
Linh thạch còn dư, có lẽ sẽ dùng cho Hưng Thịnh nông trang, kết hợp với Linh trận, xem thử có thể mở thêm một số Linh điền không. Dựa theo những gì hắn biết, trong Hưng Thịnh nông trang có một dòng linh tuyền đủ để chống đỡ sáu mươi mẫu Linh điền.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất