Chương 148: Lão Tổ Khôi Phục Thương Thế (2)
“Tứ, tứ thúc. Ngài, sao ngài có thể nói ta như vậy.” Vương Ly Từ tức giận đến mặt mũi tràn đầy ủy khuất, yếu ớt phồng miệng lên:
“Chỉ, chỉ là hứa với ngài có lòng cầu tiến. Người, người ta cũng muốn trở nên mạnh mẽ.”
Nghe xong như thế, biểu lộ nghiêm khắc kia của Vương Thủ Triết hòa tan mấy phần, áy náy vuốt vuốt đầu nàng nói: “Thì ra Ly Từ nhà ta vẫn có lòng cầu tiến, là tứ thúc hiểu lầm, tứ thúc xin lỗi ngươi.”
Hừ, tức giận nha, không muốn để ý đến ngài.
Vương Ly Từ quay đầu đi chỗ khác, chu miệng nhỏ, nước mắt rưng rưng, khỏi phải nói có bao nhiêu ủy khuất đáng thương.
“Đúng rồi, ta vừa tới Hưng Thịnh nông trang một chuyến.” Vương Thủ Triết cười nói:
“Dưa ngọt mới hái, năm nay thời tiết tốt, dưa ngọt nhiều nước, có muốn ăn một chút không?”
Nói xong, từ trong bao vải lấy ra một miếng dưa xanh biếc.
“Muốn muốn.” Hai mắt Vương Ly Từ lập tức tỏa sáng, nhận lấy rồi há miệng lớn bắt đầu ăn, con mắt thỏa mãn đều nỗi híp lại thành một cái khe, vừa ăn vừa khen:
“Ăn rất ngọt ăn thật ngon, cảm tạ tứ thúc.”
“Ly Từ à, có lòng cầu tiến là chuyện tốt. Tuy nhiên thân thể lão tổ không tốt, không có việc gì thì cực kỳ hạn chế không thể tới quấy rầy.” Vương Thủ Triết vui mừng nói:
“Lấy tiêu chuẩn cảnh giới bây giờ của ngươi, tứ thúc tới chỉ điểm là đã đầy đủ. Bắt đầu từ ngày mai, giờ mão ngươi chờ ta ở luyện võ tràng, tứ thúc dẫn ngươi theo tu luyện. Ăn chậm một chút, ầy, cho ngươi thêm một miếng.”
Nửa câu đầu Vương Ly Từ nghe còn rất tốt, nhưng nửa câu sau làm nàng run lên, bị dọa đến mức ngừng ăn, theo bản năng nhận lấy đồng thời yếu ớt nói: “Tứ, tứ thúc. Giờ, giờ mão có phải quá sớm rồi hay không?”
“Không sớm lắm, bây giờ đã vào hạ, giờ Mão thì trời đã sáng.” Vương Thủ Triết khẽ nhíu mày nói:
“Khi đó vừa hay tu luyện chiến kỹ thân pháp, ngươi có cái gì khó xử sao?”
“Ta, ý tứ của ta đó là. Có loại Huyền Vũ chiến kỹ nào không cần tu luyện, mỗi ngày chỉ cần vui chơi giải trí, liền có thể trở nên rất lợi hại hay không.” Vương Ly Từ nháy mắt, tò mò hỏi:
“Nếu không thì, tứ thúc thay ta hỏi lão tổ một chút?”
Trời đất!
Khuôn mặt Vương Thủ Triết đều có chút run rẩy không dứt, thì ra đây chính là lòng cầu tiến của đại nha đầu sao, thiệt thòi cho hắn tin tưởng!
Vương Thủ Triết à Vương Thủ Triết, ngươi cuối cùng vẫn còn trẻ.
Lúc này, hắn bất động thanh sắc lấy lại dưa, nhét vào trong bao vải, sau đó cũng không quay đầu lại đi tới Lung Yên Cư.
“Này, tứ thúc, đó là dưa của ta, sao ngài có thể cướp dưa của ta chứ?” Vương Ly Từ đuổi theo:
“Tứ thúc tứ thúc, thế giới lớn như vậy, không thiếu cái lạ, nói không chừng có loại Huyền Vũ chiến kỹ kia đấy?”
Vương Thủ Triết cười lạnh hai tiếng, đây là ngươi đang trách ta kiến thức nông cạn sao?
“Tất cả vào đi, chớ có ở bên ngoài ồn ào.”
Nhưng vào lúc này, bên trong【 Lung Yên Cư 】 , giọng nói Lung Yên lão tổ truyền tới.
Vương Thủ Triết đáp một tiếng, đẩy cửa tiến vào, mà Vương Ly Từ lại hùng hục đi theo vào, thấy được ánh mắt tứ thúc bất thiện, đầu co rụt lại nói: “Lão tổ nói, tất cả đều vào đi.” Chữ đều kia còn đặc biệt nhấn mạnh trọng âm một chút.
“Ha ha” Vương Thủ Triết trừng nàng một mắt, liền đi vào bái kiến Lung Yên lão tổ.
Lúc này, Lung Yên lão tổ đã di giá đến trong lương đình, chờ hai bọn hắn.
“Thủ Triết bái kiến lão tổ.” Vương Thủ Triết hành lễ đồng thời phát hiện khí tức Lung Yên lão tổ hình như tốt đẹp hơn, bên trên một đầu tóc trắng sõa vai kia, đều tựa như phủ lên một tầng nhuận quang vô hình, lúc này mừng rỡ nói:
“Chúc mừng lão tổ phượng thể tốt đẹp.”
Trong lòng cũng vì đó kích động, cơ thể lão tổ càng tốt, Vương thị liền càng an toàn, gánh nặng trong lòng cũng có thể thả xuống không ít.
“Ly Từ bái kiến lão tổ, chúc mừng lão tổ phượng thể tốt đẹp.” Vương Ly Từ cũng nhào tới bái kiến, ngay cả lời chúc mừng đều rập khuôn theo Vương Thủ Triết, trêu đến khóe mắt Vương Thủ Triết giật giật.
Tuy nhiên, Lung Yên lão tổ ngược lại thích dạng này của nàng, dưới tình huống thên thể tốt đẹp, tâm tình của nàng cũng không tệ, ngoắc gọi Vương Ly Từ đi qua: “Đứa nhỏ này, tại sao nhiều lúc không đến thăm lão tổ?”
Tình cảnh như thế, khiến Vương Thủ Triết hơi hơi kinh ngạc. Trên đường tới Bách Đảo vệ, nha đầu này cho lão tổ ăn thuốc mê hồn gì, thế mà giống như lão tổ còn rất sủng nàng.
Sau đó, Vương Ly Từ bắt đầu ân cần vây quanh lão tổ, giúp nàng xoa bóp bả vai đấm bóp cánh tay, đáp lời: “Tứ thúc nói, Lung Yên Cư là cấm địa gia tộc, bảo Ly Từ không có việc gì đừng tới quấy rầy lão tổ thanh tu. Ô ô lão tổ, Ly Từ thật nhớ ngươi, cả ngày không có tâm tư ăn uống, ngài xem ta đều gầy.”
Trời đất.
Ánh mắt Vương Thủ Triết bất thiện, phá nha đầu này, lại còn dám nói xấu ngay trước mặt mình?
“Hình như là hơi gầy chút.” Lung Yên lão tổ nhìn nàng một cái, lập tức nói với Vương Thủ Triết:
“Thủ Triết à, về sau đại nha đầu muốn đến, ngươi cứ để nàng đến đây đi.”
Nghe xong lời ấy, Vương Ly Từ trốn ở sau lưng lão tổ, lộ ra biểu lộ đắc ý đối với Vương Thủ Triết.
“Lão tổ.” Vương Thủ Triết nói:
“Ta chỉ sợ nàng quá mức ồn ào, ảnh hưởng tới lão tổ tu luyện.”
“Không sao.” Không biết có phải là bởi vì thân thể Lung Yên lão tổ tốt đẹp, mà tâm cảnh cũng trở nên rộng rãi:
“Đứa nhỏ Ly Từ này ôn nhu nhu thuận rất là thân thiết, có nàng bồi tiếp, thương thế cũng sẽ tốt nhanh hơn chút.”
Tốt.
Vương Thủ Triết thừa nhận bản sự ôm bắp đùi của Vương Ly Từ này không nhỏ, lúc này nói: “Lão tổ ưa thích là được , những trái cây này mới từ nông trường đem tới, mời lão tổ nếm thử.”