Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 177: Lão Tổ Bá Khí! (1)

Chương 177: Lão Tổ Bá Khí! (1)
Sau khi trấn an đệ đệ xong.
“Được rồi, lần này thí luyện nho nhỏ như vậy cũng kết thúc.” Vương Thủ Triết thu hồi ý cười, ánh mắt dần dần trở nên sắc bén. Chúng ta tổng kết một chút được mất của nhiệm vụ lần này.
“Đầu tiên, mấy người các ngươi đều anh dũng tác chiến, điểm này đáng giá khen ngợi. Thế nhưng một ít người không nghe theo chỉ huy, tự tiện tác chiến, không có chút ý thức phối hợp tác chiến đoàn đội nào.” Vương Thủ Triết không khách khí chút nào đem ánh mắt rơi xuống trên người Vương Lạc Thu: “Trừ ngươi 30 điểm công huân gia tộc.”
Chế độ công huân gia tộc đã có phiên bản sơ bộ, bắt đầu thử nghiệm chấp hành. Đương nhiên, chỉ cần trải qua quanh năm suốt tháng khảo thí và không ngừng điều chỉnh thì mới có thể thật sự hoàn thiện.
“Cái gì?” Vương Lạc Thu lập tức nhảy dựng lên: “30 điểm? Vương Thủ Triết, ngươi...”
“Nhục mạ tộc trưởng, trừ 5 điểm.” Vương Thủ Triết lấy ra quyển sổ nhỏ, bắt đầu ghi chép.
“...”
Vương Lạc Thu sắp khóc, gia tộc đã từng bước áp dụng danh sách chi lộ, hệ thống công huân, nàng đều giơ hai tay tán thành. Dựa theo quy định trước mắt, công huân cũng không dễ dàng, mỗi một điểm đều tương đương với một càn kim. Thoáng một cái trừ tới 35 điểm, lòng nàng cũng vỡ nát.
Cũng may, vừa rồi đánh dã quái hình người, rốt cuộc còn có thể bù trở về một chút, một đợt này không lỗ.
“Chư vị sửa sang chiến lợi phẩm một chút, tập trung lại, giao cho khố phòng gia tộc.” Vương Thủ Triết nói: “Phàm là nhiệm vụ đoàn đội gia tộc, chiến lợi phẩm cần thống nhất xử lý, để vào khố phòng gia tộc rồi quy ra công huân cho mọi người. Vương Lạc Thu dẫn đầu ý đồ nuốt riêng trang bị, trừ 10 điểm, ba người Vương Lạc Tĩnh, Vương Thủ Dũng, Vương Thủ Liêm mù quáng làm theo, trừ 5 điểm.”
“Cái gì?” Vương Lạc Thu nổi giận đùng đùng, nước mắt ủy khuất đều nhanh rớt xuống: “Vương, không, Tứ ca ca. Chính ta bạo trang bị, vì sao lại không thể cầm?”
“Tác chiến đoàn đội có quy củ của tác chiến đoàn đội.” Vương Thủ Triết bắt đầu lên lớp nàng nói: “Ngươi cho rằng tán tu kia là một mình ngươi đánh sao? Dĩ nhiên không phải... Giai đoạn trước gia tướng cần điều tra, phụ thân ngươi dẫn binh phong tỏa các nơi, đây đều là công huân vô hình. Ngoài ra, nếu như không có ta trấn thủ, không có các đội hữu khác gánh vác đối thủ. Ngươi cho rằng một mình ngươi có thể bạo chết một đám tán tu sao?”
“Tứ ca ca nói có đạo lý, ô ô, người ta sai rồi.” Trái lại Vương Lạc Tĩnh nhu thuận.
“Tứ ca ca, ta cũng sai, có thể đừng phạt hay không.” Vương Lạc Thu sắp khóc, cảm giác cái ví nhỏ đang nhanh chóng xẹp lép.
“Không phạt đương nhiên không được.” Vương Thủ Triết nghiêm túc nói: “Có điều kết thúc xử phạt, lại nói đến chuyện ban thưởng. Nhiệm vụ hành động lần này công huân 100 điểm, giao nạp chiến lợi phẩm sung công quy ra là 315 điểm công huân, tổng cộng 415 điểm công huân. Vương Thủ Triết là chủ lực đoàn đội, nhận năm phần mười toàn bộ cống hiến của đoàn đội, liền lấy 200 điểm là xong. Còn thừa 215 điểm, Lạc Thu chiếm 60 điểm, Lạc Tĩnh chiếm 55 điểm, Thủ Dũng Thủ Liêm mỗi người 50 điểm...”
Vương Thủ Triết phổ cập quy tắc tác chiến đoàn đội, cùng công huân của mỗi người kiếm được cho các đệ đệ muội muội.
Còn lại để bọn hắn riêng phần mình tự vui vẻ, tự lo lắng đi.
Chủ trạch Lưu thị, trong một lầu các vắng vẻ.
Gia chủ Lưu thị Lưu Thắng Nghiệp, sắc mặt nghiêm chỉnh ngưng trọng khom người nói: “Lão tổ tông, chuyện xảy ra là như vậy. Lần này Vương thị thật quá mức, bọn hắn dùng giá thấp lấy công chẩn tai, một chiêu này đơn giản chính là muốn mạng của chúng ta. Nếu chúng ta không có bất kỳ hành động gì, gia tộc không những sẽ tổn thất nặng nề, uy vọng còn sẽ giảm mạnh.”
Sau khi hắn nói xong, một vị lão giả râu ria hoa râm, thân hình cao lớn cường tráng mà tinh thần khỏe mạnh, sau khi trầm ngâm một lát, ánh mắt có một ít kiêng kị nói: “Vương Lung Yên như thế nào?”
Nhìn qua tướng mạo vị lão giả này, giống như lão thần tiên ẩn cư, chính là lão tổ tông Lưu thị Lưu Tri Đức —— Tri Đức lão tổ.
“Khởi bẩm lão tổ, Vương Lung Yên vẫn luôn co đầu rút cổ tại bên trong hang ổ. Thế nhưng căn cứ đủ loại dấu hiệu suy đoán trước đó, hơn phân nửa đã là thọ nguyên không dài.” Lưu Thắng Nghiệp cung kính nói.
“Đã thọ nguyên không dài, làm sao Vương thị dám ở lúc này khiêu khích Lưu thị và Triệu thị ta?” Tri Đức lão tổ bình tĩnh không lay động nói: “Chẳng lẽ, vị gia chủ tuổi trẻ tiểu bối kia của nhà bọn hắn bị hóa điên sao?”
Nhất thời, Lưu Thắng Nghiệp đổ mồ hôi trán, nghẹn ngào nói: “Chẳng lẽ lão tổ có ý tứ là, thương thế của Vương Lung Yên đã tốt?” Nếu đúng như đây, Lưu thị và Triệu thị liền gặp phiền phức.
Tri Đức lão tổ hơi trầm ngâm một phen, chậm rãi lắc đầu nói: “Thương thế của nàng ta hết sức rõ ràng, nếu muốn trị càng khó như lên trời.”
“Thế thì tại vì sao...” Lưu Thắng Nghiệp cũng có chút không nghĩ ra được: “Chẳng lẽ, là Vương thị cố ý dẫn dụ lão tổ xuất động, chế tạo cho Vương Lung Yên một cơ hội đồng quy vu tận? Chỉ tiếc, 50 năm nay Vương thị không mời chào gia tướng gia đinh bên ngoài, cực kỳ cuộn mình, Vương Lung Yên cũng vẫn luôn co đầu rút cổ không ra. Chúng ta không có cách nào an bài thám tử đi tra rõ tình huống thương thế thật sự của Vương Lung Yên.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất