Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 227: Cơ duyên! Hỏa hệ Linh mạch và Linh quả (3)

Chương 227: Cơ duyên! Hỏa hệ Linh mạch và Linh quả (3)
“Linh mạch Hỏa hệ trung phẩm!”
“Chu Quả Linh Thụ!”
Hai vị lão tổ trong nhà đều không nhịn được mà thốt lên một tiếng, khó nén được hưng phấn và vui sướng trong ngữ khí.
Linh vật bảo địa như thế này là vật có giá trị cỡ nào, đáng tiền cỡ nào! Cho dù là trong Thiên Nhân gia tộc, loại nội tình cấp bậc này cũng sẽ rất hiếm gặp.
Vương Thủ Triết đè nén vẻ hưng phấn, ánh mắt quét qua huyệt động linh mạch Hỏa hệ này. Bỗng dưng, hắn nhìn thấy một cái đầm chứa nham thạch nóng chảy, trong hỏa quang lượn lờ, tựa như có một thứ có dạng xương cốt nằm trong đó.
Lung Yên lão tổ cầm Lung Yên kiếm, tiến lên trước kiểm tra sơ qua, lập tức thở phào một hơi nói: “Là một bộ xương hổ sắp hỏa táng, e rằng nơi này đã là nơi vô chủ rồi.”
Nơi vô chủ!
Trong lòng Vương Thủ Triết vui mừng không thôi, nơi không chủ mới là tốt nhất. Hắn sợ nhất là bảo địa này có mầm họa, lỡ như sau khi kinh doanh lâu dài, hổ lớn quay về phải làm sao?
Tiêu Hàn lão tổ vừa thăng cấp lên Linh Đài cảnh, gia tộc lại thêm một bảo địa, có thể gọi là song hỉ lâm môn.
“Lão tổ, theo lý mà nói thì thọ mệnh của hung thú tam giai đều không thấp, hung thú có thể sống đến hai trăm năm nơi nào cũng có.” Vương Thủ Triết vẫn có ít nhiều hoài nghi về chuyện này, “Làm sao người có thể kết luận đây là mẫu thân của Hoa Hoa?”
Chuyện hắn sợ nhất chính là gia tộc đầu tư khoảng tiền lớn vào linh mạch Hỏa hệ này, kết quả con hổ lớn đó vẫn chưa chết, một khi phát hiện sào huyệt bị chiếm ắt sẽ là một cục diện rắc rối.
Hung thú họ hổ tam giai thành niên có trí lực và sức chiến đấu đều không thể khinh thường.
“Thủ Triết ngươi xem, tư thế của bộ xương hổ này là nằm trong đầm lửa, mà xương dài chân trái, xương sườn của nó bị đứt gãy nhiều chỗ, ở giữa sống lưng có hai khớp đã nát bấy.” Lung Yên lão tổ bình tĩnh giải thích, “Có thể phán đoán, nó bị thương lúc chiến đấu, trọng thương không khỏi, lúc sắp mất đi sinh cơ, chủ động tiến vào đầm lửa để hỏa táng chính mình.”
“Ngoài ra, từ khoang xương chậu của nó có thể nhìn ra được nó là một con hổ cái trưởng thành, mà khoang xương chậu có tình trạng mở ra, chứng tỏ là vừa mới sinh chưa bao lâu thì đã chết rồi.” Lung Yên lão tổ phán đoán nói, “Hơn nữa nhiệt độ của đầm lửa này không thấp, nếu là chuyện rất lâu trước đây thì bộ xương không thể hoàn chỉnh như thế này được.”
Vương Thủ Triết cảm khái, lão tổ tông không hổ là lão tổ tông, là người xuất thân từ Học Cung lại từng trải, quả nhiên là kiến thức phong phú.
“Ngao ngao.” Hổ con Hoa Hoa dường như rất có linh tính, cũng hơi có cảm giác với chuyện này, bổ nhào vào lòng Vương Ly Từ, tỏ vẻ buồn bã.
“Lão tổ tông, nó đáng thương quá, sau khi sinh ra Hoa Hoa liền chết.” Vương Ly Từ than thở một tiếng, “Ta quyết định rồi, nhất định phải đối xử với Hoa Hoa thật tốt.”
“Ngao ngao.” Tinh thần của Hoa Hoa đã phấn chấn hơn nhiều, cọ đầu vào người nàng mấy cái.
“Thế này đi, ta miễn giảm cho ngươi hai trăm, không, một trăm càn kim trả nợ.” Vương Ly Từ hào phóng nói, “Từ hôm nay, ngươi chỉ nợ ta bảy trăm càn kim thôi.”
Ngao ngao, Hoa Hoa cảm kích chảy nước mắt làm nũng.
Vương Thủ Triết lại mơ hồ cảm thấy không đúng lắm, ách, đúng rồi, nhớ trước đây Hoa Hoa mới nợ sáu trăm càn kim thôi mà?
Được thôi. Vương Thủ Triết cảm thấy con hổ con không có văn hóa này, cả đời cũng không trả hết được nợ.
“Lão tổ, Chu quả là một loại Linh quả khá hiếm gặp, trên Linh Quả Đồ trong tộc của chúng ta cũng không ghi chép.” Vương Thủ Triết tò mò hỏi, “Không biết khi nào mới có thể kết ra một Chu quả?”
“Một trái Chu quả chín mọng, giá trị ước chừng tầm một vạn hai đến một vạn năm càn kim.” Lung Yên lão tổ nói, “Ở trong linh mạch Hỏa hệ trung phẩm khá phù hợp cho nó sinh trưởng, trăm năm có thể kết ra một trái Chu quả.”
Quả nhiên là hơn một vạn!
Ánh mắt của Vương Thủ Triết âm u nhìn Vương Ly Từ, mệnh của nha đầu phá hoại này thật tốt, mới đạt Luyện Khí cảnh tầng hai đã nếm được một trái thiên tài địa bảo hơn một vạn. Cái này có thể đổi lấy hơn một ngàn viên Tiểu Bồi Nguyên đan, đủ cho các huynh đệ tỉ muội cắn như kẹo.
“Tứ thúc Tứ thúc!” Vương Ly Từ vừa nghe thấy cái giá này, hai chân đã run bần bật, lập tức xụi lơ vào lòng của Vương Thủ Triết, hối hận phát điên rồi, sắc mặt trắng bệch, ô ô nói:
“Sớm biết cái quả rách đó đáng tiền như thế thì ta đã không ăn rồi.”
“Không sao không sao, ăn thì cũng ăn rồi.” Vương Thủ Triết thấy nàng như vậy cũng hơi đau lòng, sờ đầu nàng an ủi nói, “Đây là cơ duyên của ngươi, vốn thuộc về bản thân ngươi. Hơn nữa, chẳng phải ngươi đã thêm vào nội tình gia tộc một bảo địa và Chu quả sao? Lần này, xem như ngươi đã lập được công lớn cho gia tộc.”
“Vậy thì tốt, vừa nãy ánh mắt của Tứ thúc rất đáng sợ.” Vương Ly Từ khôi phục lại, vẻ mặt hạnh phúc nói, “Ta còn thật sự sợ Tứ thúc bán ta đi.”
Vương Thủ Triết đen mặt, con nha đầu nhà ngươi, bán cho ai chính là hại người đó.
Lười để ý đến nàng.
Vương Thủ Triết tính toán nói: “Nếu dựa vào Linh thụ Chu quả này kết trái, trông có vẻ giống như số lượng dọa người nhưng một năm mới hơn trăm càn kim. Mảnh bảo địa phong thủy Hỏa hệ này vẫn phải quy hoạch thật tốt, tranh thủ thu lời trong thời gian ngắn.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất