Chương 243: Bại lộ rồi! Hóa ra ta là phú bát đại (2)
Bây giờ thân phận đã tiết lộ.
Ly Từ đại tiểu thư ta thật sự là phú bát đại siêu cấp! Quá hạnh phúc!
Ăn ăn ăn... Không cần lo không có tiền nữa.
Ăn rất hăng hái.
Lung Yên lão tổ ở bên cạnh nghe thấy cũng hơi trợn mắt há mồm, Thủ Triết nhà ta và Tiền mập đó rõ ràng là đang nhổ lông cừu của Tử Phủ Học Cung, còn nhổ vố lớn như vậy...
Điều này khiến đệ tử nòng cốt của Tử Phủ Học Cung làm sao chịu đựng được đả kích này?
Nhưng Vương thị quá nghèo, nhổ một chút thì nhổ một chút thôi. Xem xem con cái nhà chúng ta, Ly Từ đại nha đầu đã đói thành như thế này rồi.
"Hửm?"
Lung Yên lão tổ khẽ giật giật chân mày.
Đĩa trên bàn đã bị quét sạch.
Lúc Tiền Học An vừa chuẩn bị gắp món, nhìn thấy đĩa nào cũng trống rỗng, ngây người tại chỗ, sau đó hắn liếc nhìn Vương Ly Từ, khóe miệng hơi co giật: "Cháu gái lớn Ly Từ, ngươi ăn no rồi sao?"
Vương Ly Từ vừa muốn nói chưa ăn no nhưng nghĩ đến ánh mắt của Tứ thúc liền nuốt nước miếng gật đầu: "Ăn, ăn no rồi." Ngoài miệng nói như vậy nhưng nét mặt, động tác đều đang chứng tỏ chưa ăn no!
"Được được được, ăn được là phúc, đứa trẻ này rất có phúc khí." Tiền Học An gọi tiểu tư vào, vung tay lại gọi thêm bảy tám món. Sau đó, hắn lại bắt đầu nói chuyện với Vương Thủ Triết.
"Thủ Triết huynh đệ, hạt giống Xích Tinh Linh mễ ngươi nói hay là Hỏa Diễm Liên Hoa, nói dễ tìm thì cũng dễ tìm." Tiền Học An hơi nhíu mày nói, "Nhưng thứ ta có thể tìm được phần lớn là hạt giống loại thường, một số hạt giống năng suất chất lượng cao đều được cải tạo theo từng hệ, thế gia đều không chịu buông ra. E rằng sắc mặt của Ngu huynh không lớn như vậy."
"Hạt giống bình thường cũng được, Vương thị ta nào dám tham vọng đến dị chủng." Vương Thủ Triết cười nói, "Ngoài ra chính là Trận Pháp sư, phải tìm ít nhất mấy vệ."
Tiền Học An dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Vương Thủ Triết, sau đó mới cảm khái nói: "Vận khí của Thủ Triết lão đệ không tồi."
"Đâu có đâu có, Đã nhờ đến lão ca ắt cũng không giấu giếm lão ca." Vương Thủ Triết cười nói, "Một Linh mạch hỏa hệ trung phẩm cỏn con mà thôi."
"Đây đã rất tốt rồi, đa số gia tộc cửu phẩm đều không có Linh mạch trung phẩm cỡ nhỏ." Tiền Học An trầm ngâm nói, "Lão đệ đã không muốn tuyên bố... Được, vậy ta nghĩ cách, tìm quan hệ từ nơi khác, mời một Trận Pháp sư đến. Sau này nếu sản xuất dư dả, Tiền thị ta cũng có thể tiêu thụ giúp."
"Như vậy phải đa tạ Tiền lão ca, kính huynh một chén."
"Khách khí khách khí, đệ và ta là huynh đệ dìu đỡ lẫn nhau."
Ăn uống linh đình.
Sau đó, Tiền Học An rượu xông lên não, vô thức gắp thức ăn áp chế rượu.
"Hả? Hết rồi?"
Gắp lại... Lại hết rồi.
"Cái này, cháu gái Ly Từ, ăn nó rồi sao?" Tiền Học An liền có cảm giác hơi hãi hùng.
"Ăn no rồi, ăn no rồi." Vương Ly Từ liếm môi, một dáng vẻ còn chưa tận hứng.
"Người đâu, lên món, Tiền mỗ ta mời khách, há có thể để khách ăn không no."
Qua nửa khắc.
"Người đâu, lên món."
Lại qua nửa khắc.
"Tiền lão ca, đủ rồi, đủ rồi!"
"Lên món, phải lên món! Hôm nay, nhất định phải để cháu gái ăn no!"
Cứ lặp lại như vậy.
...
Sắc trời đã tối lại.
"Thủ Triết huynh đệ, hôm nay... Cáo từ rồi, Vương thị đệ nuôi đứa nhóc này không dễ dàng...” Tiền Học An bày ra dáng vẻ một câu khó nói hết.
"Cảm tạ Tiền lão ca chiêu đãi, lão ca đi thong thả...” Vương Thủ Triết cũng hơi khó nói hết lời.
...
Sau khi Tiền Học An rời đi.
Vương Thủ Triết dìu Vương Ly Từ đến xe ngựa, nha đầu này đã đi không nổi rồi.
"Tứ, Tứ thúc. Chuyện này không thể trách ta... Ta đã nói là ăn no rồi nhưng không chịu nổi Tiền bá bá quá nhiệt tình."
"Ha ha." Vương Thủ Triết cười lạnh hai tiếng, không muốn để ý nàng, "Vương Dũng, đi biệt viện."
"Vâng, thiếu gia."
Vương Dũng điều khiển xe ngựa, đi thẳng đến biệt viện.
Còn chưa đi được nửa đường, Vương Ly Từ nhìn ra bên ngoài qua tấm rèm kiệu, hưng phấn không thôi: "Tứ thúc, Tứ thúc, trong thành quả nhiên náo nhiệt, lúc này còn có ăn đêm, chúng ta đi xem xem.
Mí mắt của Vương Thủ Triệt giật mạnh, đứa nhóc này không thể cần nổi mà?
...
Tiền Học An cất bước trở về phủ, ngồi trên ghế thái sư trong thư phòng, đến giờ vẫn còn rùng mình.
Hơn ba trăm ba mươi càn kim!
Một bữa cơm lại ăn đến ba trăm ba mươi càn kim, đây là thứ hắn có nằm mơ cũng không ngờ được. Bây giờ, gia tộc cho hắn tiền phụng dưỡng cũng không quá năm trăm càn kim.
Vừa nghĩ đến cháu gái Vương Ly Từ đang liếm môi, dáng vẻ vẫn chưa tận hứng, trong lòng hắn không kìm được run rẩy.
Thôi vậy thôi vậy!
Nghĩ cách kiếm chút dầu, bằng không không có cách nào sống qua được ngày tháng sau này.
Vừa làm phó chưởng quầy đã vét dầu... Không tốt lắm nhỉ?
Bỗng dưng.
Hắn nhớ đến trước khi đi, Thủ Triết đệ cho hắn hỉ bao lên chức, hình như khá nặng.
Hắn mở ra xem lại nhìn thấy Linh thạch lấp lánh, có đến năm viên!
Trong nháy mắt, nước mắt của Tiền Học An sắp rơi xuống.
Không hổ là Thủ Triết huynh đệ, đủ hào khí! Tiền Học An ta nhận vị huynh đệ này, thật sự rất đáng giá.
...
Ngày hôm sau!
Giống như cách Vương Thủ Triết lặng lẽ tới, lại lặng lẽ đi.
Ngoại trừ trong lòng Tiền Học An, không có để lại chút dấu vết và gợn sóng nào ở Trường Ninh vệ.
Ngoài ra, thứ mà Vương Thủ Triết mang đi đã tốn sáu mươi càn kim, mười ba viên Linh thạch tới "sửa dột". Dứt bỏ tặng cho Tiền Học An năm viên, còn lại hơn tám viên Linh thạch mang trở về.
Không thể không thừa nhận, tuy nha đầu Ly Từ này ăn quá được nhưng năng lực kiếm tiền cũng là Nhất Lưu.