Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 272: Giết Người! Vạch Trần! Lưu Triệu Sụp Đổ (1)

Chương 272: Giết Người! Vạch Trần! Lưu Triệu Sụp Đổ (1)
Hung thú tam giai, không, nếu nó được nuôi dưỡng thì nó được gọi là Linh thú.
Bình thường điều kiện để nuôi Linh thú rất hà khắc, đặc biệt là muốn nuôi Linh thú tam giai lại cực kỳ khó.
Khi Linh thú đạt đến tam giai, trí thông minh của nó sẽ được nâng cao khá nhiều, không dễ bị con người thu phục. Hầu hết những gia tộc có Linh thú trấn thủ tộc đều được bồi dưỡng từ khi Linh thú còn nhỏ, như vậy rất có lợi cho việc bồi đắp tình cảm.
Tuy nhiên, hầu hết các cửu phẩm, thậm chí là bát phẩm thế gia thì nguồn thực phẩm và tài nguyên tu luyện của các tộc nhân trong gia tộc đều rất eo hẹp.
Làm sao sẽ vùi tài nguyên vào Linh thú chứ?
Thông thường, tài nguyên tiêu tốn khi nuôi một con Linh thú so với tộc nhân mà nói chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.
"Linh thú tam giai đó."
Trong lều vải, Minh Thăng lão tổ và Mãng lão tổ nhìn nhau, làm sao có thể ngờ rằng Vương thị đã bí mật nuôi dưỡng một con linh thú tam giai.
Chẳng lẽ linh thú tam giai này chính là con át chủ bài mà Trụ Hiên lão tổ để lại cho Vương thị sao?
Bọn họ đều ngạc nhiên và nghi ngờ bất định.
Thật đáng tiếc, họ chỉ đoán đúng một nửa.
Đúng là con Thủy Nguyên Linh Quy này do Trụ Hiên lão tổ để lại, nhưng ông ấy đã không thu phục được nó, nó chỉ được để lại nuôi ở trong hồ Châu Vi. Cuối cùng để khuất phục nó, vẫn còn phụ thuộc vào đám Vương Thủ Triết.
Đương nhiên, nếu không phải Thủy Nguyên Linh Quy ở bên cạnh Vương thị hơn trăm năm, nó đã sớm hình thành nên tính cách quen thuộc với con người và Vương thị, e rằng sẽ không dễ dàng đầu hàng khuất phục như vậy.
Tương tự, nếu nó tự mình thăng cấp lên tam giai thì nó cũng có thể sẽ đầu hàng, chưa biết chừng còn có thể mang đến tai họa cho Vương thị.
Chỉ có thể coi là các cơ duyên trùng hợp, để cho Vương thị có thêm một con linh thú tam giai trấn thủ tộc.
Mà sự xuất hiện của con Linh thú tam giai, Thủy Nguyên Linh Quy này cũng khiến cho Lưu thị và Triệu thị ngay lập tức bị kiềm chế.
Tộc nhân của hai nhà Lưu thị và Triệu thị lấy Lưu Thắng Nghiệp và Triệu Tiến Hiền làm chủ, đã hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ, con rùa có kích thước khổng lồ và khí thế hung dữ, nó còn cắn Lưu Thắng Hào và lắc lên lắc xuống.
Đường đường là hạt giống Linh Đài của Luyện Khí cảnh tầng 9 đỉnh phong lại giống như một món đồ chơi bình thường bị quăng đi quăng lại, không ngừng gào thét.
Đám người của Vương thị, ngoại trừ một số ít ra thì họ cũng không biết trong nhà của mình có một con Linh Quy tam giai canh giữ. Sau khi có thể nhìn rõ tình hình chiến trường, bọn họ không khỏi ồ lên mừng rỡ.
"Thủ, Thủ Triết à." Trần Phương Kiệt lộ ra vẻ kinh hoàng và không dám tin: "Gia tộc của đệ lại có cả Linh thú tam giai canh giữ hả?"
"Linh Quy, đừng ăn thịt người." Sau khi Vương Thủ Triết dặn dò một câu, hắn nhìn Trần Phương Kiệt rồi nói: "Chỉ là một con Linh thú tam giai nhỏ bé mà thôi, Trần huynh đừng ngạc nhiên."
Thành thật mà nói, Vương Thủ Triết có ấn tượng khá tốt về Trần Phương Kiệt. Suy cho cùng hắn có thể bỏ qua nguy hiểm, đồng hành cùng Vương thị vượt qua trận chiến có liên quan đến bước ngoặt vận mệnh của gia tộc.
Các cuộc chiến tranh giữa các gia tộc rất tàn khốc và nguy hiểm, không có cách nào nói rằng họ phải chiến thắng. Vương Thủ Triết chỉ đang cố gắng hết sức, về kết quả cuối cùng thì không có ai là thần tiên, cũng không có ai có thể kết luận về điều này.
Chỉ cho đến tận bây giờ, kết quả tổng thể của cuộc chiến là không tệ.
Thủy Nguyên Linh Quy nghe thấy lời dặn dò của Vương Thủ Triết liền ngoan ngoãn nghe lời quăng Lưu Thắng Hào đi.
"Rầm" một tiếng, Lưu Thắng Hào hung hăng đập vào xe ngựa. Tuy nhiên, ông ta thân là Huyền Vũ giả của Luyện Khí cảnh đỉnh phong nên sức sống cũng rất ngoan cường, còn có thể giãy dụa đứng lên, máu thịt mờ mịt, cả người lắc lư chạy về phía đội ngũ của gia tộc mình.
Linh thú tam giai thật đáng sợ!
Lưu Thắng Hào sống sót rồi.
"Bụp!"
Ông ta còn chưa kịp chạy đi xa vài bước thì bị một bàn chân to lớn giẫm lên, giẫm nát đầu và đốt sống thắt lưng của ông ta.
Tư duy của Thủy Nguyên Linh Quy rất đơn giản, chủ nhân chỉ nói không được ăn thịt người chứ không nói không đuợc giết người.
Một vị hạt giống Linh Đài cảnh đã dốc lòng bồi dưỡng trong hơn ba mươi năm, nhưng cuối cùng ngay cả cơ hội kêu gào thảm thiết cũng không có đã về chầu ông vải.
"Huynh trưởng!"
Lưu Thắng Nghiệp đau đớn hét lên, những tộc nhân còn lại của Lưu thị cũng cực kì bi thương.
Nhưng cuộc chiến sinh tử của gia tộc chính là như thế.
Cục diện ngày hôm nay vốn là không phải ngươi chết thì là ta chết.
"Thủy Nguyên Linh Quy lao vào chiến trường và giết người mạnh nhất." Vương Thủ Triết không chút do dự ra lệnh cho Linh Quy chạy nước rút.
Nó lập tức hét lên, xung quanh cơ thể nó có một chiếc khiên bảo vệ màu xanh lam ngưng tụ, lao vào chiến trường như một con voi chiến viễn cổ. Tốc độ của nó vốn đã không hề chậm, sau khi thăng lên tam giai nó càng giống như một cỗ xe tăng hung hãn.
Triệu Đạo Nguyên vốn phản ứng cực kỳ nhanh, nhìn thấy tình thế không ổn liền lui ra ngoài, nhưng còn chưa kịp vui mừng thì đã bị Thủy Nguyên Linh Quy nhìn chằm chằm. Ông ta nhanh chóng rút lui, nhưng lại bị một tia nước từ xa phun trúng, cú va chạm mạnh làm ông ta ngã ngửa.
Cùng lúc đó, các tộc nhân của Lưu thị và Triệu thị đã bị tách ra, sĩ khí giảm mạnh, vô cùng sợ hãi, thậm chí bắt đầu tán loạn bỏ chạy tứ phía.Chương 273: Giết Người! Vạch Trần! Lưu Triệu Sụp Đổ (2)
"Tất cả các tộc nhân, gia tướng bắt đầu quét ngang và xung kích!" Vương Thủ Triết đứng ở giữa ra lệnh: "Mỗi người hãy chọn lấy đối thủ thích hợp và tranh thủ điểm cống hiến ngay hôm nay, tất cả kẻ thù không để lại một ai!"
Hạ lệnh cho tộc nhân xuất kích là có hai mục đích, hai tộc Lưu thị và Triệu thị đã bị Linh Quy phá vỡ đội hình, họ phải bắt đầu chạy trốn tứ phía. Có thể một số người trong số họ sẽ chết ở ngoại vực, nhưng một số cũng sẽ trốn thoát.
Kết quả của chiến trường hôm nay, Vương Thủ Triết không muốn tuyên dương ra ngoài. Chỉ có một mục đích duy nhất, là tiêu diệt hoàn toàn kẻ thù.
Mục đích thứ hai là để mọi người trong gia tộc tham gia vào trận chiến.
Như vậy, mọi người sẽ có cảm giác thân thuộc hơn với gia tộc, càng có thể quyện thành một dây thừng và hiểu ra một chân lý, sự lớn mạnh của gia tộc không thể thiếu sự đóng góp của mọi người.
Vương Thủ Triết không muốn bồi dưỡng ra một nhóm ký sinh trùng, không có lão tổ thì cái gì cũng không biết. Hy vọng rằng mỗi người trong số họ đều sẽ trở thành một nhân tài đảm đương từng mặt riêng.
Tập thể tham gia vào trận chiến xoay chuyển vận mệnh của gia tộc, sẽ nâng cao cực đại về trình độ cảm giác vinh quang, cảm giác tham gia, cảm giác cống hiến,... của bọn họ cho gia tộc!
Về phần sợ tiểu bối thương vong.
Ha ha, hiện tại hai tộc Lưu thị và Triệu thị đang hỗn loạn. Lại có đại nãi là Vương Thủ Triết đây đang theo dõi, khả năng xảy ra vấn đề là tương đối thấp.
Mệnh lệnh công kích của Vương Thủ Triết vừa ra.
Vương Lạc Thu, người nhiệt tình nhất về giá trị điểm cống hiến hét lên và lao về phía trước, như nàng đã nói trước trận chiến, nàng đã chọn một kẻ địch là một tên gia tướng ở Luyện Khí cảnh tầng 4 làm đối thủ của mình.
Tên gia tướng đó năm lần bảy lượt trốn nhưng đều bị Vương Lạc Thu chặn lại bằng một quyền và một cước, khiến hắn ta nổi giận. Một tiểu nữ hài vắt mũi chưa sạch, lại còn dây dưa đến cùng không tha.
Sau đó, tên gia tướng đó bắt đầu chiến đấu với Vương Lạc Thu, hai bên ngươi một chiêu ta một chiêu, ngược lại trông rất ra dáng.
Đặc biệt là Vương Lạc Thu, ba tháng trước đã từng đánh một người Luyện Khí cảnh tầng 3, còn đánh đến mức vô cùng tơi tả. Hôm nay đối đầu với tên gia tướng tầng 4, bất kể là số chiêu, sức lượng hay thậm chí là kinh nghiệm kỹ xảo cũng không hề bị lép vế.
Một sự tiến bộ đáng kinh ngạc như vậy khiến Vương Thủ Triết liếc nhìn không thôi. Đứa hài tử Lạc Thu này, thức tỉnh huyết mạch về thức tỉnh huyết mạch, nhưng bản thân lại rất mạnh mẽ, ngày thường tu luyện phá lệ khắc khổ.
Chỉ cần dốc lòng bồi dưỡng thì tương lai nhất định sẽ là trụ cột của gia tộc.
Vương Thủ Triết lại nhìn Vương Lạc Tĩnh.
Ấy?
Nha đầu đó đi đâu rồi?
"Vù!"
Một đàn Linh Ong Tử Tinh không biết từ đâu bay ra, số lượng ong không ít, không dưới một hai trăm con.
Bởi vì kích thước của Linh Ong Tử Tinh khá lớn nên bầy đàn có quy mô như vậy đã áp đảo, cho dù là Luyện Khí cảnh tầng 4 nhìn thấy thì e rằng cũng phải nhức đầu không thôi.
Nhưng rất rõ ràng, dã tâm của nha đầu này rất lớn.
Bầy ong nhìn chằm chằm vào mục tiêu, hiển nhiên đó là Lưu Thắng Nghiệp, gia chủ của Lưu thị.
Người này ở Luyện Khí cảnh tầng 7, cho dù là cái thùng rỗng thì nhìn chung Lạc Tĩnh, người còn chưa đến tầng 3 không thể so sánh được. Nếu đối đầu trực diện, chắc chắn Vương Lạc Tĩnh không phải là đối thủ.
Vì vậy, Vương Lạc Tĩnh rất thông minh, núp ở phía sau xe ngựa hậu phương thổi sáo trùng địch, cách Lưu Thắng Nghiệp hơn mười thước.
"Chết tiệt, chính là tiểu nha đầu Linh Trùng sư đó." Thịt mỡ của Lưu Thắng Nghiệp lắc lư, kinh hãi không thôi, bàn tay dày thịt vỗ liên tục, phát ra từng đạo chưởng kình Huyền Khí.
Linh Ong Tử Tinh ngày nay vẫn chưa biến chất, chỉ có thể được coi là một loài hung trùng nhất giai. Bản thân nó không thể chống lại sự giảo sát của huyền kình chưởng phong, một quyền hạ xuống thì ít nhất có một vài con đã chết, Linh Ong Tử Tinh rơi xuống thành từng mảnh.
Đây chính là Luyện Khí cảnh tầng 7, người ta là cái cái thùng rỗng thì cũng là tầng 7.
Vương Thủ Triết đoán nha đầu Lạc Tĩnh sẽ rất đau lòng, nha đầu này bồi dưỡng những con Linh Ong Tử Tinh này cũng không dễ dàng gì, mỗi một con đều trút xuống tâm huyết.
Tuy nhiên Vương Thủ Triết sẽ không tùy tiện ra tay giúp đỡ, trừ khi nàng đang gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Nàng đã lựa chọn lấy nhỏ thắng lớn, muốn lập đại công nên phải trả cái giá đắt.
Linh Trùng sư không phải là kẻ vô địch, đàn ong lại càng không có khả năng vô dịch. Chỉ dựa vào một hai trăm con Linh Ong đó của nàng, Vương Thủ Triết có thể dễ dàng tiêu diệt tất cả bọn chúng.
Hiện tại vấp ngã một lần, khôn lên một chút quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Sau đó, hắn chuyển sự chú ý của mình sang các thành viên khác. Hắn không vào chiến trường, chỉ cần trông nom tộc nhân.
Vương Tông Vệ!
Gần đây tiểu tử này đã trưởng thành rất nhiều, cũng coi như là đã tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng 3. Hắn liên thủ phối hợp với Vương Lạc Đồng chiến đấu với một vị gia tướng ở Luyện Khí cảnh tầng 4, miễn cưỡng cũng có thể chống lại.
Bỗng nhiên!
Mí mắt của Vương Thủ Triết giật giật, trên chiến trường xuất hiện một cảnh tượng rất kỳ lạ.
Chỉ nhìn thấy Vương Ly Từ, người đã đạt đến Luyện Khí cảnh tầng 4, không biết từ lúc nào mà nàng đã khoác lên mình một bộ áo giáp sắt nặng nề, e rằng bộ giáp sắt đó không dưới một trăm năm mươi kilôgam, bao phủ toàn thân nàng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất