Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 274: Giết Người! Vạch Trần! Lưu Triệu Sụp Đổ (3)

Chương 274: Giết Người! Vạch Trần! Lưu Triệu Sụp Đổ (3)
Đây vẫn còn chưa được tính nó là một sự cường điệu, tay trái của nàng còn cầm một cái khiên sắt và tay phải cầm một chiếc chùy sắt lớn khiến người ta kinh ngạc.
Trên đường đi, rầm rầm!
Dường như mặt đất đang rung chuyển.
Giống như một chiến binh bọc thép.
Cùng lúc đó, còn có một con hổ đã lớn lên khá nhiều, nhảy cẫng lên theo sau.
Quả nhiên là giỏi như nàng đã tuyên chiến trước trận, nàng chọn một vị gia tướng của Triệu thị ở Luyện Khí cảnh tầng 5, không cần bất kỳ kỹ xảo nào, nàng chỉ cần vung mạnh chùy, đón đỡ, vung mạnh chùy, đón đỡ.
Nàng đã thức tỉnh huyết mạch song trọng, dù là thể chất và sức mạnh đều đã tăng lên một mức đáng sợ. Nhưng vấn đề lớn nhất của nàng là khuyết điểm thiếu kiên nhẫn cần cù tu luyện các chiến thuật, thân pháp,... của Huyền Vũ.
Ngược lại cách chiến đấu này có thể giảm các yếu tố về thân pháp và huyền kỹ xuống mức thấp nhất.
Dù kẻ thù có chiến đấu với nàng cũng vô dụng, con tiểu hổ Hoa Hoa của nàng không phải là một con ăn chay, nó chạy vừa nhanh vừa dữ dội, chạy như một cơn gió.
Sau một hồi, chiến binh bọc thép Vương Ly Từ đã có thể vung mạnh một chùy giết tới.
Luyện Khí cảnh tầng 5 đó đã bị nàng giày vò đến mức không đỡ được nữa, đánh thì đánh không nổi, chạy thì cũng không thoát khỏi lão hổ, phòng thủ thì đao thép của hắn bị từng chùy từng chùy đập nát.
Hơn nữa còn có một con tiểu hổ khó ưa vướng víu ở bên cạnh, thỉnh thoảng nhân cơ hội cắn và quấy rầy hắn ta.
"Bụp!"
Cuối cùng tên gia tướng đó đã bị Vương Ly Từ đập một chùy vào ngực, máu trào ra khỏi miệng, ngã xuống đất và co giật về chầu ông vải luôn.
Trước khi chết, đôi mắt của hắn ta không thể nhắm lại được và chết quá oan uổng.
"Oa ha ha! Đây mới là lối chơi chiến thuật thích hợp nhất của đại tiểu thư Ly Từ ta." Vương Ly Từ hưng phấn cười lớn: "Bản tiểu thư đã vô địch khắp thiên hạ, ai có thể tranh phong với ta? Vương Lạc Thu, Vương Lạc Tĩnh, ta nói cho các ngươi biết, đại tỷ lớn nhất từ đầu đến cuối là đại tỷ lớn nhất của các ngươi."
Vương Thủ Triết đổ một giọt mồ hôi lạnh, không nhìn nổi nữa.
Lối chơi chiến thuật lại là suy nghĩ khác người, lời kịch khiến người ta nhục nhã.
Sự xuất hiện của Linh thú tam giai đã gây ra những thay đổi mạnh mẽ trong chiến trường.
Trước tiên không nói đến trong doanh địa là chiến trường chính, cục diện đã hoàn toàn đảo ngược, các chiến trường phụ của lão tổ khác cũng trải qua nhiều thay đổi khác nhau.
Như có câu nói kéo một sợi tóc động đến cả người.
Lưu Tri Đức, người đang chiến đấu với Lung Yên lão tổ vào thời điểm Lưu Thắng Hào chết đã tức giận đến tột cùng, những tộc nhân phía sau không ngừng chết thảm, khiến ông ta gào thét như một con thú điên.
Ông ta đã năm lần bảy lượt muốn thoát khỏi Vương Lung Yên, lao vào chiến trường chính trong doanh địa để cứu mọi người, nhưng không ngờ đã bị Vương Lung Yên ngăn chặn gắt gao.
"Lung Yên lão tổ đừng chiến đấu trực diện với Lưu lão tặc." Giọng của Vương Thủ Triết vang lên: "Quấn lấy hắn cho đến khi dược của hắn hết tác dụng, cũng đừng để cho hắn có cơ hội ra khỏi cuộc chiến."
"Lục gia gia ở bên kia cũng vậy, chỉ cần ngăn chặn, ngăn chặn sẽ thắng." Vương Thủ Triết tiếp tục ở trên chiến trường chỉ huy: "Hôm nay, nhất định phải diệt toàn tộc Lưu thị và Triệu thị."
Cùng lúc đó.
Trong lều vải, Minh Thăng lão tổ và Mãng lão tổ nhìn nhau, dường như không có cơ hội để ra sân. Mặc dù không cần ra sân cũng có thể giành chiến thắng, thì đương nhiên đây là một chuyện tốt.
Nhưng trong trận thắng đậm hôm nay, hai người bọn họ chỉ là quân bài dư thừa mà thôi, suy cho cùng cũng cảm thấy kỳ quái.
"Ài, ta hiểu rồi." Minh Thăng lão tổ nói: "Thủ Triết mời chúng ta đến đây là chỉ có một mục đích, đó chính là đề phòng lỡ như."
"Đúng vậy, Thủ Triết chỉ yêu cầu chúng ta giải quyết ngoại viện, mà trận chiến sinh tử giữa Vương thị với Lưu thị và Triệu thị, hắn đã nắm phần thắng và không muốn chúng ta nhúng tay vào." Minh Thăng lão tổ cũng cảm khải: " Mặc dù đối với chúng ta thì đây là một loại bảo vệ, nhưng ta luôn cảm thấy khó chịu, lấy tiền mà không phải trả bất cứ cái gì rồi."
Đúng lúc này.
Trên chiến trường, Lưu Tri Đức đã không thể thoát khỏi sự kìm hãm của Lung Yên lão tổ, ông ta gào lên trong bi phẫn đến cùng cực: "Vương Thủ Triết, ngươi ở đó đừng có mà quá đắc chí điên cuồng ngang ngược, lão phu thừa nhận mình đã đi nhầm một nước cờ. Nếu như, nếu như cho ta cơ hội đi lại một lần nữa."
Trong lòng các thành viên còn lại của Lưu thị và Triệu thị cũng thương xót. Đúng vậy, đi nhầm một nước cờ, chỉ đi nhầm một nước cờ thôi. Nếu có thêm một con át chủ bài, chỉ cần có thể tranh thủ có thêm một con át chủ bài...
"Đi nhầm một nước cờ?" Vương Thủ Triết khinh thường cười: "Đừng nói Vương Thủ Triết ta khiến các ngươi làm quỷ chết oan uổng, chết cũng không phục. Mãng lão tổ, Minh Thăng lão tổ, hai ngài chờ đợi đến mức khó chịu đủ rồi, đi ra chào hỏi mọi người đi."
"Ha ha ha, không ngờ rằng chúng ta còn cơ hội ra sân."
Cuối cùng Mãng lão tổ và Minh Thăng lão tổ cũng nghe được lời sai khiến, lập tức bay ra khỏi lều vải, đáp xuống chiến trường.
Trong lòng những tàn đảng còn sót lại của Lưu thị và Triệu thị lập tức xám như tro tàn, trong chốc lát sĩ khí còn sót lại biến mất không dấu vết.
Chuyện này có chỗ nào là giống đi nhầm một nước cờ?
Này là đã đi nhầm bao nhiêu nước cờ chứ?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất