Chương 278: Quạ Lửa! Thủy Long! Các Lão Tổ Ra Vẻ Ta Đây (4)
Mãi cho đến cuối cùng, Vương Lạc Tĩnh mới bước ra khỏi bóng tối, sau khi nàng bình tĩnh dùng một cây đoản đao bẻ gãy gân chân gân tay của Lưu Thắng Nghiệp mới lạnh lùng nói.
"Đồ heo béo, đây là kết cục ngươi dám chửi Tứ ca ca của ta, chống lại Tứ ca ca của ta."
Sau đó, nàng chạy đến trước mặt Vương Thủ Triết và cười ngọt ngào: "Tứ ca ca, tên đầu heo Lưu Thắng Nghiệp dám chửi huynh, lát nữa muội sẽ rắc một ít mật ong lên vết thương của hắn và sai kiến cắn hắn trút giận cho huynh."
Chuyện này?
Ngay cả Vương Thủ Triết cũng có chút lạnh sống lưng, trong số các muội muội và đại điệt nữ, trong tương lai Lạc Tĩnh mới là người đáng sợ nhất!
Tính cách bên trong của nha đầu này hơi cực đoan và độc ác, nhất định phải cẩn thận dẫn dắt.
Tuy nhiên, cho dù có như vậy thì nàng cũng là Ngũ muội muội của Vương Thủ Triết hắn. Bất kể có nói như thế nào, hắn cũng đều sẽ bảo vệ muội muội của mình.
"Lạc Tĩnh, muội làm tốt lắm." Vương Thủ Triết mỉm cười khích lệ, xoa vào đầu nàng và cưng chiều nói: "Chiến thuật của muội sử dụng rất tinh tế, rất có kế hoạch."
"Cảm ơn Tứ ca ca đã khen ngợi." Vương Lạc Tĩnh cười rất vui vẻ, ngay cả đôi mắt cũng híp lại thành một khe, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nét ửng hồng, hiển nhiên nàng rất quan tâm đến lời khen của Tứ ca ca.
"Nhưng mà...” Vương Thủ Triết hơi do dự.
Đột nhiên Vương Lạc Tĩnh có chút căng thẳng: "Tứ ca ca, có phải Lạc Tĩnh đã làm sai chuyện gì không?"
"Muội không làm sai gì cả." Vương Thủ Triết nói: "Chỉ là muội vẫn còn nhỏ, việc giống như tra tấn kẻ địch hay gì gì đó cứ để người lớn làm là được rồi."
Đối với loại người như Lưu Thắng Nghiệp, Vương Thủ Triết không có thiện cảm chút nào.
Dưới sự lãnh đạo của tên gia chủ này, không biết Lưu thị đã làm bao nhiêu chuyện không có tính người, cho dù bị chịu hình phạt xử tử lăng trì cũng không quá đáng.
Tuy nhiên, Vương Thủ Triết lại không muốn để Vương Lạc Tĩnh làm điều đó. Ngũ muội muội này có tính cách khá cực đoan và quá trớn, Vương Thủ Triết sợ rằng nàng đi trên con đường này sẽ không thể quay đầu lại nữa.
"Vâng, cảm ơn Tứ ca ca đã quan tâm, nhưng Lạc Tĩnh cũng có thể làm được." Vương Lạc Tĩnh không để bụng nói: "Tên heo béo đó dám nhục mạ Tứ ca ca, Lạc Tĩnh không thể tha cho hắn."
Vương Thủ Triết cũng biết Vương Lạc Tĩnh là người nhạy cảm, nàng không vô lo vô nghĩ giống như Vương Ly Từ, nói đến đây là có thể dừng lại được rồi. Vẫn là nghĩ chờ khi quay về từ từ dạy dỗ, dần dần hoàn thiện tínc cách của nàng.
"Lạc Tĩnh à." Vương Thủ Triết nói: "Sau này vào đầu giờ Mão, muội cứ đến tìm ta cùng nhau tu luyện, như vậy ta có thể cho muội một số lời khuyên bổ ích."
"Thật không? Muội có thể cùng Tứ ca ca tu luyện huyền kĩ sao?" Vương Lạc Tĩnh rất vui mừng.
Cách đó không xa, Vương Thủ Nặc đang thu dọn chiến trường nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của hắn tràn đầy ghen tị, rõ ràng mình mới là đại ca ruột của Lạc Tĩnh.
Tại sao Lạc Tĩnh ngược lại càng thân với Thủ Triết hơn? Cứ như Thủ Triết mới là ca ca ruột của nàng vậy.
Đáng thương cho người đại ca ruột này, sắp trở thành mục tiêu sống để Lạc Tĩnh thử nghiệm với đủ loại hung trùng.
Đúng lúc này.
Vương Ly Từ mặc một bộ áo giáp nặng nề, lén lút đi qua, như thể đang trốn tránh điều gì đó.
"Vương Ly Từ, đứng lại." Vẻ mặt của Vương Thủ Triết sa sầm.
Hai chân của Vương Ly Từ mềm nhũn, nàng quay đầu lại cười: "Tứ, Tứ thúc! Ta, ta không làm gì sai đúng không?" Rõ ràng là nàng đã rất cẩn thận lách qua Tứ thúc rồi, vậy mà vẫn bị hắn tóm.
"Sau khi cuộc săn bắn thu đông này kết thúc. Mỗi ngày đến đầu giờ Mão, ngươi cũng lăn tới võ trường của ta." Vương Thủ Triết nghiêm nghị nói: "Nếu không, ta sẽ cắt Linh thực của ngươi."
"Hả?" Chân của Vương Ly Từ gần như mềm nhũn xuống đất, Tứ thúc à Tứ thúc, người có cần tàn nhẫn như vậy không?
Ài!
Nhìn thấy dáng vẻ không hăng hái của nàng như vậy, Vương Thủ Triết thở dài.
Một số nữ oa oa trong nhà đều không phải là đèn cạn dầu.
Một cô thiếu nữ có vấn đề cực đoan về suy nghĩ tinh tế và nhạy cảm, một đứa lớn ngốc nghếch chỉ biết ăn mà không làm, vô lo vô nghĩ, còn có một cô thiếu nữ có lòng nhiệt huyết rất kiên định với Đế chi lộ.
Quay về phải từ từ chỉnh đốn lại ba người bọn họ, Vương Thủ Triết ta lại làm không được à, ngay cả Lưu thị và Triệu thị cũng có thể xử lý, chẳng lẽ lại không thể chỉnh đốn bọn nó sao?
Tuy nhiên, tạm thời vẫn còn rất nhiều dư âm chưa lắng xuống, tạm thời Vương Thủ Triết không thể chỉ tập trung sự chú ý vào bọn họ.
"Lục gia gia, mau giúp Lung Yên lão tổ giết chết lão tặc của Lưu thị." Vương Thủ Triết dặn dò, mặc dù hắn biết Lung Yên lão tổ đối phó với Lưu Tri Đức đã nắm chắc phần thắng.
Nhưng nếu càng ổn định hơn, không phải là thoải mái hơn sao? Hắn không muốn trong thời gian dọn rác cuối trận, còn để kẻ địch nhảy nhót làm thương người của mình.
"Ha ha, ta biết rồi Thủ Triết." Lúc này Vương Tiêu Hàn vô cùng vui vẻ, nhấc Trụ Hiên kiếm đi giúp Lung Yên lão tổ.
Vốn dĩ dựa theo tính cách của Lung Yên lão tổ thì bà ấy muốn tự mình giải quyết Lưu Tri Đức, nhưng bà ấy biết Thủ Triết đang tìm kiếm sự ổn định và quan tâm. Không từ chối ngay lập tức mà cẩn thận phối hợp với Vương Tiêu Hàn để ngăn Lưu Tri Đức phản công, lấy hai địch một chiếm lợi thế tuyệt đối, cứ như thế rồi bất ngờ giết chết hắn ta.