Chương 53: Mộng Điệp (1)
“Dạ vâng, cảm tạ tứ ca ca, đa tạ Công Tôn gia gia.” Vương Lạc Tĩnh ngoan ngoãn cầm đũa lên, từng ngụm từng ngụm ăn cơm bạch ngọc linh mễ, biểu cảm rất là thỏa mãn.
Thấy nàng ăn đến đắc ý như thế, ngoài vui mừng thì Vương Thủ Triết cũng nặng trĩu lòng, cảm nhận được áp lực của tộc trưởng.
“Triết nhi à, lần này cũng may mà có ngươi.” Công Tôn Mặc rót linh tửu nói với Vương Thủ Triết: “Chúng ta từng ước định, lần này vì có các ngươi trợ giúp, chúng ta nhiều nhất chỉ giảm 2 phần sản lượng so với năm ngoái, cứu vãn được hơn ngàn càn kim tổn thất.”
Hơn ngàn càn kim, cho dù đối với Công Tôn thị hay là Vương thị, cũng đều là một khoản tiền lớn. Càng làm cho Công Tôn Mặc để ý hơn là tín hiệu thân thiện mà Vương Thủ Triết thả ra với Công Tôn thị.
Cũng chính bởi vậy, nên Công Tôn thị cũng dùng thành ý lớn nhất để chiêu đãi đoàn người Vương Thủ Triết, linh tửu linh thực đều bao trọn. Một bữa chiêu đãi này, ít nhất phải hao phí mười mấy càn kim.
“Ngoại tổ phụ khách khí với ta quá.” Vương Thủ Triết uống một ngụm linh tửu, khiêm tốn nói: “Nói đến chuyện này, cũng là do hai nhà chúng ta vận khí không tệ, trùng hợp xá muội cũng lĩnh ngộ được một số thuật ngự trùng.”
Ánh mắt Thiếu tộc trưởng Công Tôn Thương bên cạnh tràn ngập thần thái sáng láng: “Vẫn phải nói Thủ Triết ngươi rất có phúc, vừa mới lên làm tộc trưởng, mà đã khai quật được một Linh Trùng sư từ trong gia tộc. Chỉ là không biết Lạc Tĩnh đã có nhà chồng chưa? Không biết tiểu Diễm của nhà chúng ta thì sao?”
“A?”
Vương Lạc Tĩnh vẫn đang lùa cơm nhai thịt, vừa nghe thấy lời ấy con mắt liền trợn tròn, dường như là bị giật mình.
“Đại cữu, Lạc Tĩnh mới 12 tuổi.” Trong giọng nói Vương Thủ Triết cũng hơi hơi bất mãn: “Huống chi biểu đệ là đích mạch của Công Tôn thị, Lạc Tĩnh nhà chúng ta chỉ là trực mạch, sợ là không xứng đôi.”
“Không sao cả, không sao cả.” Hình như Công Tôn Thương không nghe ra ý trong lời của Vương Thủ Triết, vẫn không ngừng: “Với nữ hài tử tốt như Lạc Tĩnh, nhà chúng ta sẽ không ghét bỏ huyết mạch của nàng.”
Vương Thủ Triết vỗ trán, ngươi không chê, nhưng nhà chúng ta ghét bỏ được không?
May vào lúc này, Công Tôn Huệ đứng ra chặn thế công của hỏa lực: “Ca ca, ngươi cũng đừng nghĩ tốt quá. Lạc Tĩnh nhà chúng ta là Linh Trùng sư, tiềm lực tương lai vô tận. Với cách mà nàng khống chế Cửu Tinh Trùng Vương, tương lai sẽ là miếng bánh ngon của toàn bộ Trường Ninh vệ. Diệt Trùng tán của Tử Phủ Học Cung có sơ suất lớn như vậy, còn nhà nào dám dùng nữa?”
Dừng một chút, Công Tôn Huệ lại tiếp tục nói: “Cứ lấy một vạn sáu ngàn mẫu ruộng tốt của Công Tôn gia ra làm ví dụ đi, mỗi mùa dùng thuốc một lần, một năm hai lần, hàng năm tốn khoảng hơn 300 càn kim cho Diệt Trùng tán. Nếu Vương thị chúng ta chỉ thu Công Tôn thị 200 càn kim, Linh Trùng sư tự thân tới cửa diệt trùng, cuộc làm ăn này làm hay không làm đây?”
Lời của Công Tôn Huệ dường như đã đánh tỉnh mọi người.
Ngay cả Công Tôn Mặc cũng hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Vương Lạc Tĩnh cực kỳ trịnh trọng, như đang nhìn một cái mỏ vàng.
Năng lực kiếm tiền của Linh Trùng sư, thực sự quá mạnh mẽ.
Về việc làm ăn này, trên thực tế Vương Thủ Triết cũng đã từng có suy tính. Nhưng mà dựa vào một Linh Trùng sư như Lạc Tĩnh, trong thời gian có hạn sẽ không thế chiếu cố được hết, nhiều nhất chỉ có thể bảo đảm năm, sáu vạn mẫu là cùng.
Nhưng kể cả như vậy, chỉ dựa vào việc giúp các gia tộc diệt trùng. Một năm ít nhất sẽ có thể kiếm lời được 7-800 càn kim, đã vậy còn là giá hữu nghị.
Chớ nói chi là, Linh Trùng sư am hiểu nhất là nuôi dưỡng linh trùng, trong các linh trùng lại là có không ít linh trùng mang lại kinh tế, tỷ như linh tằm linh phong gì đó.
Cho nên đại nương Công Tôn Huệ đã nói ra được tiếng lòng của Vương Thủ Triết, Công Tôn Thương ngươi mơ mộng quá rồi, nhà ai mà có búp bê vàng như thế thì đều sẽ không cam lòng gả đi đâu.
“Thủ Triết ngươi thật đúng là có phúc lớn.” Công Tôn Thương lại nhìn Vương Thủ Triết, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ và ghen ghét, hận không thể có một Linh Trùng sư như thế trong gia tộc mình.
Chỉ tiếc, Linh Trùng sư không dễ xuất hiện như vậy.
Thứ nhất là, số lượng người nắm giữ thiên phú Linh Trùng sư quá mức thưa thớt, buộc phải có thiên phú kết nối với trùng mới được, tương đương với thiên phú trời cho.
Thứ hai là bản thân các đại gia tộc không có truyền thừa Linh Trùng sư, rất khó sàng lọc ra tộc nhân có thiên phú Linh Trùng sư.
Căn cứ vào tình báo mà Công Tôn gia nắm giữ, Linh Trùng sư của toàn bộ vùng Trường Ninh vệ cùng lắm mới chỉ có 3 người. Theo thứ tự là Sơn âm Liễu thị, Trường Ninh Từ thị, cùng với Thành Vệ phủ đều có một vị Linh Trùng sư phục vụ.
Tình báo này tường tận hơn tin tức của Vương Thủ Triết, bởi lẽ Sơn Dương Công Tôn thị đã cường thịnh hơn xưa nhiều.
Bởi vì Công Tôn thị và Vương thị đều có tâm tư giao hảo với nhau, nên một bữa cơm tối này vô cùng vui vẻ hòa thuận.