Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 87: Lão tổ muốn xuất hành (2)

Chương 87: Lão tổ muốn xuất hành (2)
Hắn kìm lòng hiếu kỳ, chắp tay nói: “Thủ Triết lĩnh mệnh, mong lão tổ đợi hai ngày, ta đây sẽ lập tức sắp xếp.” Mặc kệ Lung Yên lão tổ có ý định như thế nào, Vương Thủ Triết đều khó có khả năng cự tuyệt yêu cầu này của nàng.
Sau khi đáp ứng Lung Yên lão tổ, Vương Thủ Triết trở về viện của mình, lấy ra bản đồ các châu quận bắt đầu xem xét, đồng thời tính toán phương án xuất hành.
Lung Yên lão tổ xuất hành, yếu tố đầu tiên là phải bí mật.
Bây giờ đang là thời kì trùng tai bộc phát nghiêm trọng nhất, Lưu thị và Triệu thị đang sứt đầu mẻ trán, nhưng kể cả như thế cũng không thể buông lỏng cảnh giác.
Thứ hai, phải cân nhắc đến tình trạng cơ thể của Lung Yên lão tổ, có thể tận lực không xóc nảy thì không được để nàng chịu xóc nảy, hơn nữa còn cần phải có người theo cùng phụng dưỡng nàng. Chọn thiếp thân phụng dưỡng nàng, cũng nhất định phải xem xét một phen.
Không bao lâu, hắn liền quyết định phương án và tuyến đường của chuyến đi này.
“Vương Quý.” Vương Thủ Triết gọi gã sai vặt vào, “Đi mời tứ thẩm Từ thị và Vương Ly Từ tới.”
Vương Quý sững sờ: “Tứ thẩm Từ thị? Từ thị nào?”
“Tiểu tử này, đương nhiên là nhà Tứ bá, trong nhà già trẻ lớn bé, tộc nhân gia quyến có mấy chục người cũng không nhớ được sao?” Vương Thủ Triết nhíu lông mày, suýt chút nữa đạp ra một cướp.
“Gia chủ là muốn triệu kiến Nhu đại nương tử đúng không.” Vương Quý vội vàng gật đầu khòm người chạy ra ngoài, “Ta đi ngay, đi ngay đây.”
Nhưng mà cũng khó trách Vương Quý, thứ nhất là Từ thị trong nhà không chỉ có một người. Thứ hai, tứ thẩm Từ Chỉ Nhu của Vương Thủ Triết từ trước đến nay điệu thấp, năm năm trước sau khi Tứ bá Vương Định Bang qua đời, lại càng không bước ra khỏi cửa thêm nửa bước.
Nhưng mà trong trí nhớ Vương Thủ Triết, ấn tượng về Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu lại tương đối khắc sâu, nàng xuất thân từ trực mạch Kim Sa Từ thị, hồi nhỏ trong khoảng thời gian mà mẹ đẻ Vương Thủ Triết vừa qua đời, cũng là do Từ Chỉ Nhu chiếu cố hắn.
Dù là sau đó đại nương Công Tôn Huệ tục huyền gả đến, Từ Chỉ Nhu cũng giúp đỡ chiếu cố tốt một khoảng thời gian, suy cho cùng năm đó Công Tôn Huệ vẫn còn là một tiểu nương tử nũng nịu, tất cả đều do Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu nắm tay dạy dỗ.
Trong trí nhớ hắn Từ Chỉ Nhu có tính cách ôn nhu cẩn thận, lại vô cùng khéo tay. Am hiểu nấu nướng, còn rất biết cách chế tác một số đồ chơi nhỏ cho hắn chơi đùa.
Trước đây hắn vừa u mê lại thương tâm, chính là do Tứ thẩm chiếu cố hắn vượt qua quãng thời gian khổ sở nhất. Chỉ tiếc, về sau Tứ thẩm mang bầu Ngũ muội muội Vương Lạc Tĩnh, sau nửa năm liền trở về dưỡng thai.
Từ đó về sau, Vương Thủ Triết liền đi theo đại nương Công Tôn Huệ sống qua ngày, cho đến tận lúc mười bốn tuổi mới vào ở một mình trong viện dành cho thiếu tộc trưởng này.
Chọn Tứ thẩm Từ thị, là vì Vương Thủ Triết coi trọng sự ôn nhu cẩn thận của nàng, lão tổ xuất hành cần một nữ tử có kinh nghiệm thành thục chăm sóc, nên càng thấy Tứ thẩm vô cùng phù hợp.
Tạm thời vứt bỏ mấy suy nghĩ này đi, Vương Thủ Triết tiếp tục hoàn thiện kế hoạch xuất hành.
Không bao lâu, tứ thẩm Từ Chỉ Nhu và Vương Ly Từ đã được gã sai vặt Vương Quý dẫn vào trong sảnh của hắn.
Lần trước Vương Thủ Triết gặp tứ thẩm là ở trong tang lễ của vong phụ, được tính là nữ quyến trong nhà, nàng tất nhiên có đủ loại chuyện cần bận bịu lo liệu tứ phía. Chỉ là khi đó Vương Thủ Triết mơ mơ màng màng, cũng không nói chuyện với nàng.
Bây giờ tập trung nhìn lại, đã thấy Từ Chỉ Nhu thân mặc váy bông vải hoa văn nhỏ màu sắc mộc mạc, trên thân cũng không có đồ trang sức gì dư thừa, vô cùng đơn giản sạch sẽ, duy nhất không giống với trí nhớ đó là, nàng đã bắt đầu xuất hiện bộ dáng của nữ tử trung niên tang thương.
Cũng khó trách, nàng trước sau sinh ba hài tử, Tứ bá lại qua đời vào năm năm trước, lo liệu mấy chuyện con cái kia đã đủ khiến nàng khổ cực rồi.
“Từ thị bái kiến gia chủ.” Từ Chỉ Nhu liễm liễm thi lễ.
Vương Ly Từ bên cạnh, cũng vội vàng hành lễ nói: “Ly Từ bái kiến tứ thúc.”
“Tứ thẩm khách khí, ngài vẫn cứ gọi ta Thủ Triết như trước kia đi.” Vương Thủ Triết cũng vội vàng trả lễ Từ Chỉ Nhu, nói, “Tới tới tới, ngài ngồi xuống trước rồi nói chuyện.” Sau đó lại cười vẫy tay với Vương Ly Từ, “Đại nha đầu ngươi cũng ngồi xuống đi.”
Hai người cảm ơn, ngồi xuống chỗ của mình.
Vương Quý vội vã bưng trà và trái cây lên rồi lập tức thối lui.
Vương Thủ Triết trước tiên nói một hồi với Từ Chỉ Nhu, lúc này mới đặt lực chú ý trên người Vương Ly Từ, thấy nha đầu kia đang ngậm một miếng mứt hoa quả, liền cười nói: “Đại nha đầu gần đây có bận gì không?”
Vương Ly Từ vội vàng nuốt xuống bụng nửa miếng mứt, đứng dậy sợ hãi đáp lời: “Bẩm tứ thúc, cũng không bận bịu gì, chỉ là mỗi ngày đọc sách tu luyện một chút.”
Nha đầu này chính là nữ nhi của đại ca Vương Thủ Tín, năm nay mười sáu tuổi, là đứa lớn nhất trong các cháu gái có chữ lót Ly thuộc đời thứ 8 trong huyết mạch gia tộc, bởi vậy Thủ Triết là tiền bối luôn thích gọi nàng đại nha đầu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất