Chương 99: Thương thế của Lung Yên lão tổ (1)
"Lão tổ, điều kiện tiên quyết mà ta nói là nếu không có biến cố nào khác thì kế hoạch này của người mới là lựa chọn tốt nhất." Sắc mặt của Vương Thủ Triết đã thoải mái mỉm cười, "Ta cũng có một kế hoạch, mục tiêu cuối cùng là...Vương Thủ Triết ta thăng lên Linh Đài cảnh trở thành trụ cột của gia tộc, chuyện của Lung Yên lão tổ người thì tự người làm, lão nhân gia người nếu đã thẹn với sư tôn thì nên tự mình đến xin lỗi sư tôn."
"Cái gì?" Với lực khống chế tâm tình của Lung Yên lão tổ cũng không ngừng chấn kinh, trong ánh mắt lộ ra vẻ không dám tin.
...
Chẳng qua, dù sao thì Lung Yên lão tổ đã sống hơn một trăm năm, trải qua bao nhiêu thăng trầm của đời người.
Trong vài nhịp thở ngắn ngủi, bà điều chỉnh lại cảm xúc, ánh mắt trở nên bình tĩnh: "Thủ Triết, ta thừa nhận ngươi rất ưu tú, lại có thể lợi dụng nạn côn trùng lấy hạt dẻ trong lò lửa, từ đó kiếm được một món hời. Nhưng với chút tiền ít ỏi này, muốn trị khỏi thương thế của ta giống như gắp muối bỏ bể vậy."
Vừa nghe thấy lời này, Vương Thủ Triết chẳng những không thất vọng mà còn vui vẻ: "Nghe khẩu khí của lão tổ, thương thế của người vẫn còn trị được?"
"Khó, khó như lên trời." Lung Yên lão tổ bình tĩnh đáp, "Cho dù Vương thị ta tán gia bại sản cũng vĩnh viễn không đủ. Do vậy, Thủ Triết ngươi chớ suy nghĩ lung tung nữa, số tiền đó ngươi cứ giữ lấy cho mình để tăng tốc đến Luyện Khí cảnh đỉnh phong là thỏa đáng nhất."
Tất nhiên là rất khó, bằng không gia tộc Vương thị cũng không thể ngồi yên nhìn thương thế của lão tổ không lo được, với cái giá đó thì dù Vương thị bán đất bán sản nghiệp cũng không cách nào gánh nổi.
Sắc mặt của Vương Thủ Triết rất trịnh trọng, lấy lui làm tiến nói: "Vậy lão tổ, liệu người có thể nói rõ một chút về độ khó trong đó không, vừa hay khiến Thủ Triết hoàn toàn chết tâm."
"Cũng được, nếu không nói rõ với ngươi, sợ là ngươi sẽ không chết tâm." Ánh mắt của Lung Yên lão tổ đã dịu đi nhiều, bà nhìn ra được Thủ Triết thật sự thương người tổ mẫu là bà, bà rủ rỉ nói, "Năm xưa, tên Linh Đài cảnh hợp mưu với Triệu thị và Lưu thị không phải là hạng đơn giản. Người đó sở hữu lực lượng âm tà, sợ là có dính dáng đến âm Sát tông của cực Tây chi địa, theo ta suy đoán thì có lẽ hắn phạm tội nên trốn tránh truy sát, do vậy mới mai danh ẩn tính giả dạng thành tán tu lẫn trong Lưu thị và Triệu thị."
"m Sát tông?" Dựa theo kiến thức của Vương Thủ Triết ắt chưa từng nghe qua cái tên này.
"Đó là tà tông, thực lực tổng thể không yếu hơn Tử Phủ Học Cung đâu." Ánh mắt Lung Yên lão tổ hơi ngưng trọng, "Người ngoài chỉ biết Triệu thị và Lưu thị lòng lang dạ sói nhưng đến khi ta giao chiến với hắn mới phát hiện người này cực kỳ có khả năng là người giật dây đằng sau. Bởi vậy, lúc ác chiến, ta bất chấp nguy hiểm, ỷ vào tu vi cao và hai món Linh bảo đã xông lên chém giết tại trận. Nhưng lại không ngờ đệ tử của âm Tà tông lại lợi hại như thế, phản công trước lúc chết khiến ta phải trả một cái giá đắt."
Dù là trận tử chiến đã xảy ra năm mươi năm trước nhưng Lung Yên lão tổ lại nói giống như mọi chuyện đang xảy ra ngay trước mắt.
Vương Thủ Triết cũng lặng lẽ kinh hãi, thế giới huyền huyễn này còn rộng lớn và phức tạp hơn so với trong tưởng tượng, hắn hoàn toàn có lý do để tin rằng chuyện mà Lung Yên lão tổ vạch trần chẳng qua chỉ là một góc của thế giới này.
"Năm đó thuẫn ấn của Quy Lân Giáp Thuẫn đã vỡ, ta trúng một chiêu âm Sát Chưởng chí mạng của hắn." Ánh mắt của Lung Yên lão tổ tỏa ra hàn khí, "Chưởng đó cực kì âm độc, chẳng những khiến ta chịu nội thương rất nặng mà âm Sát chi lực còn ăn mòn lục phủ ngũ tạng của ta. Cho dù ta trục xuất thế nào đều như dính vào xương cốt không thể xua tan được, cũng khiến cho thương thế của ta rất khó hồi phục."
Vương Thủ Triết không ngừng nghiêm mặt, trước đây vẫn còn xem thường thế giới huyền huyễn này, nhưng trên thực tế, thế giới này lại nguy hiểm như vậy, huống hồ chiến đấu cũng không giống với số tiểu thuyết huyền huyễn mà kiếp trước hắn đọc, như là nhân vật chính có vô số bí tịch, có mấy chục mạng có thể phung phí, vì mấy lời tranh cãi sinh sự đều sẽ "liều chết để đọ ván", trận chiến sinh tử càng giống như "cơm bữa", chuyện khoa trương hơn là trở thành một cuộc sống thường nhật.
Quả nhiên là nực cười đến cực điểm.
Bất cứ một trận chiến nào đều có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, năm mươi năm trước, trận chiến sinh tử đó, đối với tên âm Sát tông thần bí đó mà nói, ngoài ý muốn chính là trả giá bằng mạng sống.
Mà đối với Lung Yên lão tổ mà nói, chính là trả giá bằng đau thương và dày vỏ nửa đời.