Chương 55: Tay cáo già
55: Tay cáo già
Thư cục đó không thể cứ bán lỗ mãi, nhiều nhất chỉ khiến cho nhiều người biết hơn có một Thư cục như vậy, đến cuối cùng khách có thể sẽ nhiều hơn một chút, nhưng cũng không hơn, làm ăn kinh doanh cứ vậy thôi, không thể khá nổi, cuối cùng kiếm về được khoản tiền bán lỗ cũng đã là không tệ rồi.
Có người cười khoát tay: “Thư cục Thượng Mặc, chẳng qua là lấy lòng mọi người mà thôi, căn bản không đáng lo”.
Mọi người hiểu ý cười một tiếng, nghĩ tới cái gây tiếng vang kiểu đó chỉ cảm thấy buồn cười.
Cơ Túc lắc đầu cười nói: “Chư vị có thể có chuyện không biết, không ngại nghe ta nói trước, sau đó kết luận cũng không muộn!”
“Công tử Túc xin nói!”
“Giấy mà Thư cục Thượng Mặc dùng đều là hàng của ngành giấy Càn Quốc, nếu thật sự như vậy, tuy rằng Thư cục Thượng Mặc không kiếm được tiền, nhưng ngành giấy của Càn Quốc lại có thể sống lại. Chư vị đừng quên, lúc trước dìm chết ngành giấy Càn Quốc, chính là kết quả chúng ta nhiều lần thương nghị.”
Mấy người nhìn nhau, nếu như vậy, thì đúng là ngành giấy Càn quốc ngư ông đắc lợi.
Dìm chết ngành giấy Càn Quốc giấy, Lê quốc liền có tư cách cùng Càn Quốc đàm điều kiện, trực tiếp mua Hoàng Trúc Thảo từ Càn Quốc. Họ có thể kiếm được nhiều tiền hơn từ những thứ họ mua từ thành phẩm đến nguyên liệu thô.
Bọn họ nhìn về phía Cơ Túc: “Công tử Túc muốn dìm chết Thư cục Thượng Mặc?
Cơ Túc gật đầu: “Đương nhiên!”
Mọi người có chút do dự: “Nhưng giá cả sách của Thư cục Thượng Mặc như thế, nếu muốn chèn ép hắn, e là phải bồi thường không ít tiền.
Cơ Túc tươi cười tràn đầy tự tin: “Chư vị yên tâm! Ta đã nghĩ ra biện pháp vẹn toàn đôi bên.
Biện pháp vẹn toàn đôi bên!
Ánh mắt mọi người đều sáng lên, tuy rằng rất không quen nhìn thái độ làm người của Cơ Túc, nhưng bọn họ đối với năng lực kinh doanh của hắn vẫn có chút tán thành, dù sao sản nghiệp Viêm quốc đều là hắn tự tay xử lý, mà làm rất có bài bản”
Nếu hắn tiếp tục ra mặt dìm thêm mấy sản nghiệp Càn quốc, vậy thật sự không thể tốt hơn.
“Công tử Túc không ngại nói tỉ mỉ!”
“Cũng đơn giản thôi!”
Cơ Túc cười cười: “Ta chưa từng mở Thư cục, đối với phương diện này cũng không phải đặc biệt hiểu rõ, chư vị không ngại nói một chút, một quyển sách giá thành đại khái có bao nhiêu?”
Mọi người thảo luận một phen, cuối cùng đưa ra một cái kết luận: Tất cả phí tổn tất cả đều tính ra, khoảng 450 văn, bởi vì dân gian có không ít người mua không nổi sách tại Thư cục, thường xuyên thuê người sao chép sách với giá cao, Thư cục vì lưu lại người chép sách, nên tiền công cũng tăng dần.
Khóe miệng Cơ Túc nhất thời nhếch lên: “Nói cách khác, Thư cục Thượng Mặc mỗi quyển sách sẽ lỗ 150 văn!Đã như vậy, vậy chúng ta liền phái nhiều người đi Thư cục Thượng Mặc, chỉ cần bọn họ mở cửa, chúng ta liền đem sách của bọn họ mua sạch, sau đó mang về Thư cục, bán 250 văn.”
Đến lúc đó những người định đến Thư cục Thượng Mặc đều chạy tới Thư cục của các vị. Nhiều nhất một tháng, Thư cục Thượng Mặc sẽ hoàn toàn sập tiệm.
Về phần tiền lỗ, ta có thể chia sẻ với các vị một nửa!
Hay quá!
Ánh mắt mọi người đều sáng lên.
Đầu cơ trục lợi một quyển sách, cũng chỉ thua thiệt năm mươi văn, Thư cục Thượng Mặc thua thiệt gấp ba lần, huống chi thua lỗ còn có Cơ Túc chia sẻ, hoàn toàn có thể chơi với hắn một chút, đến cuối cùng tuyệt đối là Thư cục Thượng Mặc sập tiệm.
“Không biết các vị có nghĩ tới hay không một khả năng, có lẽ Thư cục Thượng Mặc bán 300 văn có thể kiếm được tiền?”
Không khí trong đại sảnh nhất thời đông cứng lại, mọi người quay đầu nhìn về phía người kia.
Người nọ bị nhìn đến có chút không được tự nhiên, trong lòng ngẫm lại cũng đúng, 300 văn một cuốn sách làm sao có thể kiếm tiền?
Bất quá hắn vẫn cảm giác có chút không thích hợp, lại từ trong ngực lấy ra một quyển sách: “Ta xem qua, sách này mỗi một trang đều có con dấu Thư cục Thượng Mặc, nếu chúng ta đem sách của bọn họ đặt ở Thư cục chúng ta, chẳng phải là tuyên truyền sách cho hắn?
Cơ Túc cười ha ha: “Tuyên truyền cho hắn thì sao? Cho dù toàn bộ người Giáng Thành đều biết Thư cục Thượng Mặc, cũng bất quá là một Thư cục Thượng Mặc sập tiệm, có ảnh hưởng sao? Bọn họ không phải nói Thư cục Thượng Mặc đóng cửa sao, ta đây liền để cho nó biến thành sập tiệm thật!
Đến lúc đó bọn họ càng nổi danh, lại càng là trò cười của Giáng Thành, trong lòng lại càng thống khổ khó nhịn!”
Người nọ vẫn có chút do dự: “Nhưng mà…...”
Cơ Túc hết chỗ nói, lúc này vỗ bàn đứng lên: “Chư vị yên tâm! Nếu như vậy cũng không làm sụp đổ được Thư cục Thượng Mặc, bản công tử ăn luôn cái bàn này trước mặt mọi người!”
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, nói đến nước này, quả thật cũng không cần phải do dự.
Liền nhao nhao nói: “Vậy theo lời Công tử Túc nói!
Không thể không nói, chiêu này của Cơ Túc thật đúng là thâm hiểm!
Không cần biết năng lực khác của con tin này như thế nào, nhưng trong làm ăn đúng là một tay già đời.
Người này, tất không thể thả về Viêm quốc.
Cơ Túc thấy mọi người đồng ý, rốt cục lộ ra nụ cười hài lòng, phảng phất đã thấy được bộ dáng đau khổ chán đời của Doanh Vô Kỵ.
Ta thật đúng là một tiểu thiên tài làm ăn mà!
……
Sáng sớm hôm sau.
Sứ quán Càn Quốc.
Doanh Vô Kỵ duỗi eo một cái, mấy ngày nay tuy rằng trôi qua rất phong phú, vẫn luôn kiếm được tiền nhưng điểm thuộc tính lại dường như không có được mấy cái, lại càng không cần phải nói đến pháp kỹ pháp thuật. Hiện tại ngay cả Bạch Chỉ tiểu nha đầu này cũng mệt mỏi, liên tiếp vài ngày, lúc mua quần áo cho cô nàng làm cho cô nàng cảm động tuôn ra<
Hơi ít.
Bất quá không bao lâu, cái nghề chép sách cái này sẽ hoàn toàn biến mất, dẫn theo một số người thất nghiệp khổng lồ, chắc sẽ có thể cung cấp không ít điểm thuộc tính.
Công tử, đến rửa mặt!
Ngẩng đầu nhìn lên, tiểu thị nữ Bạch Chỉ đang bưng chậu nước ấm, nhu thuận chờ ở bên giường.
Trước kia cô đều đun nước, gần đây càng ngày càng chủ động.
Uh!