Bảo Ngươi Làm Con Tin, Ngươi Lại Theo Đuổi Nữ Đế Kẻ Địch

Chương 54 – Phá hỏng việc làm ăn của tên bám váy đàn bà

Chương 54 – Phá hỏng việc làm ăn của tên bám váy đàn bà

54: Phá hỏng việc làm ăn của tên bám váy đàn bà
Thủ hạ cũng có chút nóng nảy: “Công tử! Vậy làm sao bây giờ?”
Cơ Túc suy nghĩ một lát, khóe miệng lập tức lộ ra một tia cười lạnh: “Ngươi hiện tại đi các đại Thư cục chuyển một chuyến, mời các vị chưởng quỹ đến chỗ ngành giấy Viêm Quốc một chuyến, ta đã chuẩn bị rượu ngon chờ bọn họ!”
“Dạ”
Vâng!
Đưa mắt nhìn thủ hạ rời đi, Cơ Túc tươi cười có chút tàn nhẫn.
Hắn không muốn nhìn thấy Doanh Vô Kỵ sống vui vẻ một chút nào. Âm thầm phá hỏng việc làm ăn của tên bám váy đàn bà này, đến lúc đó chẳng những Hoa Triều sẽ giải tán hắn, toàn bộ phủ Thừa tướng phỏng chừng cũng sẽ nhìn hắn không vừa mắt.
Chậc! Hoàn hảo!
……
Đêm dần buông, phía Nam Giáng thành.
Nơi này cư trú phần lớn là chút bình dân bách tính, đến ban đêm tự khắc cũng không phồn hoa bằng trung tâm thành, bất quá cũng náo nhiệt không ít, dù sao đến buổi tối, các nhà các hộ cũng đi ra ngoài sau một ngày làm việc.
Ánh nến các nhà tuy rằng không tính là sáng, nhưng cũng tô điểm cho bóng đêm ấm áp yên tĩnh.
Rốt cục kết thúc công việc!
Doanh Vô Kỵ duỗi eo một cái, đóng cửa Thư cục: “Mệt mỏi quá!”
Hoa Triều khẽ gắt một cái: “Đệ nằm cả ngày ở trong thư phòng cũng kêu mệt?”
Doanh Vô Kỵ bĩu môi: “Tuy rằng đệ nằm, nhưng tâm của đệ vẫn đứng ở tuyến đầu của Thư cục, mệt hơn với bọn tiểu nhị là cái chắc”
A Cường gật đầu lia lịa: “Công tử vất vả nhất rồi!”
Hắn là tiểu nhị trong ngành giấy, được Doanh Vô Kỵ thuê cùng với các tiểu nhị khác, tiền công gấp đôi trước kia, tuy rằng bận rộn một chút, nhưng mấy ngày hôm trước hắn còn chuẩn bị tinh thần phải về Càn quốc, hôm nay chả những được ở lại mà tiền công còn lĩnh gấp đôi, trốn trong chăn cười trộm còn chả kịp, làm sao lúc này dám phá hỏng hình tượng của Doanh Vô Kỵ?
Doanh Vô Kỵ buông tay: “Hoa Triều tỷ xem, ánh mắt quần chúng đều sáng suốt”.
Hoa Triều lườm hắn một cái, trong đôi mắt đẹp lại là ý cười không ngừng.
Doanh Vô Kỵ vỗ vỗ bả vai A Cường: “Báo cáo một chút, hôm nay bán được bao nhiêu quyển sách?”
A Cường vội vàng lấy sổ sách ra: “Bẩm công tử, tổng cộng đã bán được chín trăm quyển!
“Chín trăm quyển?”
Bạch Chỉ cau mày, có chút không hài lòng: “Ta thấy hôm nay người rất nhiều, như thế nào mà mới bán chín trăm quyển, còn ít hơn so với lượng chúng ta hôm nay in! Phí cả tâm huyết của công tử”
Nhìn dáng vẻ của nàng, hẳn là thật sự sốt ruột.
Doanh Vô Kỵ cười xoa xoa đầu của nàng: “Hôm nay giữa trưa chúng ta mới khai trương, một buổi chiều có thể bán đi chín trăm quyển đã tốt lắm rồi.”
Đối với con số này hắn sớm có dự liệu, dù sao niên đại này không phải có chuyện cứ lên mạng livestream là mọi người tới mua.
Truyền miệng cũng cần có thời gian, huống chi hiện tại tới mua, phần lớn đều là bình dân cùng với các nhà tiểu phú, muốn truyền tới tai khách hàng lớn, e rằng phải mất thêm thời gian.
Đương nhiên, hắn cũng hi vọng Thư cục của mình có thể tạo tiếng vang đến lúc đó việc tạo danh tiếng cũng dễ dàng hơn, nhưng cái này chung quy có chút không thực tế.
Hiện tại mình ở trong mắt công huân quý tộc của Lê Quốc, ước chừng giống như thằng hủi không ai muốn dính vào, hơn nữa bọn họ cũng không thiếu tiền, không cần thiết phải mua sách rẻ hơn mấy trăm văn, nhằm vào đối tượng này bán sách chính là tự tìm mất mặt.
Chẳng bằng thuận theo tự nhiên, kỹ thuật in ấn sớm muộn gì cũng bị bắt chước, sóng này của mình bất quá là tích lũy một ít tiền, làm bàn đạp cho vụ làm ăn tiếp theo, không cần phải mặt dày đi tiếp thị bọn này.
Đương nhiên…...
Nếu có người quý tộc tốt bụng nào nguyện ý giúp mình tuyên truyền, cũng vô cùng tốt.
Bất quá loại mơ mộng này quá hão huyền, người ta không bỏ đá xuống giếng đã là không tệ rồi, nói không chừng qua vài ngày nữa sẽ có chiêu bẩn gì chờ mình, vẫn phải giữ vững tinh thần đối phó, hơi không cẩn thận là có thể khiến sự nghiệp mới gây dựng dính chiêu sụp đổ.
Doanh Vô Kỵ duỗi eo một cái: ” Về nghỉ ngơi đi, ngày mai tiếp tục làm việc!”
“Vâng!”
Mọi người lên tiếng trả lời, đều nhao nhao từ cửa sau rời đi, một đám mặt mày phấn khởi, chờ ngày mai tiếp tục đến kiếm tiền.
Doanh Vô Kỵ chào hỏi Hoa Triều liền dắt Bạch Chỉ trở về sứ quán Càn quốc.
……
Mặc dù đã vào đêm, cửa chính cửa hàng giấy Viêm Quốc lại mở rộng.
Trong đại sảnh khách chật ních, đều là chưởng quỹ các Thư cục lớn.
Sách là xa xỉ phẩm của gia đình phú quý, Thư cục cũng tương đương với cửa hàng xa xỉ phẩm, không phải người bình thường có thể mở nổi, phần lớn Thư cục đều có bối cảnh thế gia, tuy rằng dựa vào bán sách kiếm không được bao nhiêu tiền, nhưng dù sao lui tới đều là gia đình phú quý, có thể lên làm chưởng quỹ, cũng đều là nhân vật có uy tín.
Mọi người hàn huyên vài câu liền đi vào chính đề.
Một trung niên râu quai nón hỏi: “Công tử Túc! Hôm nay ngươi mời chúng ta tới đây, rốt cục là vì chuyện gì ?
Hai nước Lê Viêm tuy rằng không hòa thuận, nhưng thương nhân Giáng Thành cũng không vì vậy mà bài xích Cơ Túc, nói chính xác là không bài xích làm ăn với Viêm Quốc, thậm chí sẽ phối hợp với Cơ Túc, cùng nhau chèn ép sản nghiệp Càn Quốc ở Lê Quốc.
Vừa vặn Càn Viêm hai nước quan hệ càng kém, Cơ Túc cũng là tay buôn bán già đời, lại một tay chủ đạo chèn ép ngành giấy Càn Quốc, cho nên bọn họ vẫn mật thiết lui tới.
Cơ Túc cười cười: “Đương nhiên là có đại sự trao đổi! Chuyện của Thư cục Thượng Mặc hôm nay, chư vị hẳn là đều nghe nói rồi!
Thư cục Thượng Mặc!
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều làm về Thư cục, phàm là có chút gì gió thổi cỏ lay trên thị trường sách đều không qua được ánh mắt của bọn họ, chuyện hôm nay bọn họ làm sao có thể không biết?
Bất quá bọn họ cũng không để trong lòng.
Trong Thư cục Thượng Mặc có ba ngàn quyển “Sơn hải quỷ đàm”, khẳng định không phải sập tiệm, đại khái là thủ đoạn lỗ vốn để lấy danh tiếng
Nhưng vậy thì thế nào?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất