Chương 66 – Nên dìm chết ai trong chậu tiểu
66: Nên dìm chết ai trong chậu tiểu
Cơ Túc sờ sờ trên mặt càng ngày càng nổi mụn, đau đến nhe răng nhếch miệng, nghĩ thầm đêm nay trở về nhất định phải dùng một tấm bùa đưa tin, để cho phụ vương nhìn xem mình lo lắng cho đất nước cỡ nào, để cho ông ta sửa lại lời nói, nói rốt cục nên dìm chết công tử nào trong chậu tiểu.
Con mẹ cái thằng Cơ Túc kia!
Ngụy Đằng ở phía sau chửi ầm lên, vốn Thư cục có chưởng quỹ giúp hắn xử lý, hắn chỉ cần im lặng đếm tiền là được.
Kết quả bỗng nhiên nhảy ra cái thằng Cơ Túc, muốn liên hợp lại chèn ép Ngành giấy Càn quốc, kết quả bức Doanh Vô Kỵ mở Thư cục, còn làm ra in ấn thuật, khiến cho tất cả mọi người không kiếm được tiền.
Tên này sáng sớm đã đánh thức mình, nói có biện pháp phá hủy Thư cục Thượng Mặc, cao hứng đến mức mình ngay cả tập thể dục buổi sáng với tỳ nữ cũng không làm, liền vội vã chạy tới.
Kết quả…... Ngươi nói cho ta biết muốn phá hủy Thư cục Thượng Mặc có cần phải bồi thường tiền trước không?
Ông mày cần quan tâm Thư cục Thượng Mặc có sụp đổ hay không sao?
Ông mày quan tâm chính là kiếm tiền!
Ngụy Đằng tức giận đến đau dạ dày.
Mẹ kiếp!
Đều là tại con mẹ nó thằng Cơ Túc!
……
Tướng phủ.
La Minh chờ hai người đi rồi, rốt cục nói ra lời hắn vừa rồi muốn nói: “Cha! đại tỷ… mở Thư cục rất hạnh phúc!”
Cậu nhớ rất rõ vẻ mặt kiêu ngạo và an tâm của Hoa Triều khi nàng cho hắn xem ba nghìn cuốn sách.
Vừa nghĩ tới Thư cục Thượng Mặc sắp sụp đổ…...
La Yển thần sắc nhưng không dao động, chỉ là hỏi ngược lại: “Hạnh phúc? cái loại có thể bị người khác dùng một ngón tay là có thể di chết là hạnh phúc à?”
La Minh trong lòng lo lắng: “Nhưng tỷ ấy là nữ nhi của cha…...”
“Nó nhận ta sao?”
Cái này…...
La Yển sắc mặt hơi lạnh: “Ngươi phải biết rằng, Lê quốc không chỉ có bệ hạ, không chỉ có Thừa tướng, còn có Ngụy gia Hàn gia một đám môn phiệt! Ngươi có lẽ cảm thấy, Lan Lăng Sinh là môn khách của ta, ta có thể cứu nó”.
……
Tướng phủ mới là nơi duy nhất có thể bảo vệ nó cả đời, nó chẳng những không trở về, còn tìm tới thằng Doanh Vô Kỵ này!
Nếu là không sớm đánh nát ảo tưởng của nó, chờ nó nhảy vào trong hố, vậy tất cả đã muộn!”
La Minh trầm mặc, suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy La Yển nói rất đúng.
Hiện giờ hai nhà Ngụy Hàn, một nhà đất phong kề sát Quỷ Phương cùng Yêu Vực, một nhà đất phong tiếp giáp Viêm Quốc, mỗi nhà đều có binh hùng tướng mạnh.
Một Ngụy gia, có thể làm cho ông ta an ổn ở tướng vị mấy chục năm.
Hàn gia lại càng không kiêng nể gì, trên đất phong trắng trợn nô dịch bách tính, ngay cả ở Giáng Thành, cũng dám trắng trợn nuôi dưỡng yêu quái tà vật, đại thần trong triều làm như không thấy, giống như một mảnh ca múa mừng cảnh thái bình.
Mà Doanh Vô Kỵ… Một con tin bị vứt bỏ, một khi Bang giao Càn Lê chuyển biến xấu, hắn sẽ trở thành vật hi sinh đầu tiên, đúng là hố lửa ngàn năm khó gặp.
La Yển trầm mặt: “Biết nên làm gì không?”
La Minh gật đầu: “Biết rồi!”
Lúc này thần sắc La Yển mới hòa hoãn: “Lần này, ngươi ngàn vạn lần không nên dao động, nhưng cũng không nên bức bách đại tỷ ngươi, con bé tính tình nóng nảy…”
Vâng!
La Minh thở dài, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.
Đúng rồi!
Phải nhanh nhé”
La Yển cười cười: “Sớm gọi nó về ăn cơm, cha chuẩn bị cho nó một niềm vui bất ngờ”.
“Niềm vui gì?”
Tóm lại nó nhìn thấy là có thể hiểu được, cha đối với mẫu thân của nó có bao nhiêu thâm tình!”
Trên khuôn mặt già nua trước tuổi của La Yển lộ ra nụ cười dịu dàng.
……
Từng ngày trôi qua, việc làm ăn của Thư cục Thượng Mặc càng ngày càng tốt.
Bất kể là tiểu nhị do ngành giấy điều tới, hay là Mặc giả công hội phái tới in ấn, hoặc là Tuân Chí Doãn, tất cả mọi người đều là cả ngày mặt mày hồng hào, cả người tràn ngập nhiệt tình.
Nhất là các công nhân mặc giả in ấn, sau khi bắt đầu thuần thục, hiệu suất tăng lên không chỉ năm thành, sau khi mỗi ngày hoàn thành 1500 quyển, thậm chí còn có thể dành ra một buổi tối uống rượu.
Tóm lại, hậu viện Thư cục Thượng Mặc, mỗi ngày đều vui chơi giải trí không tận hứng.
Doanh Vô Kỵ lại làm một chén rượu gạo, hai tay chống bàn, xoa xoa hai má đỏ lên, trong miệng phát ra tiếng hừ hừ không biết thống khổ hay hưởng thụ.
Hoa Triều ân cần nói: “Lại say hả?”
“Uh…...”
Doanh Vô Kỵ mắt say hơi say: “Hoa Triều tỷ, ta đau đầu!
Hoa Triều cười cười: “Vậy đệ ngồi đi, tỷ tỷ xoa bóp cho đệ!”
“Được…...”
Doanh Vô Kỵ lên tiếng, trực tiếp ngã vào đùi Hoa Triều.
Hoa Triều: “......”
Này…... Ta rõ ràng nói là đệ ngồi ta giúp đệ ấn.
Tư thế này không thể nghi ngờ là có chút thân mật, không biết còn tưởng rằng Doanh Vô Kỵ đang đùa giỡn lưu manh, nhưng nàng nhìn Doanh Vô Kỵ có vẻ hơi say, biết hắn chắc là nghe không rõ.
Thân mật thì thân mật một chút đi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên?
Huống chi tình cảm hai chị em rất tốt, em trai làm sao có thể có tâm tư xấu với chị chứ?
Phải không?
Hoa Triều hít sâu một hơi, chậm rãi đem đầu ngón tay thon dài trắng nõn đặt ở huyệt Thái Dương Doanh Vô Kỵ, nhẹ nhàng xoa xoa ấn ấn.
Bạch Chỉ ở bên cạnh, hai tay đều siết chặt.
Nàng ngày hôm qua rõ ràng nhìn công tử ngã về bên trái, cho nên nàng hôm nay cố ý ngồi ở bên trái, nhưng công tử như thế nào lại ngã về bên phải?
Tửu lượng của công tử sao lại kém như vậy!
Địch Vân nhìn Doanh Vô Kỵ một cái, lại nhìn thoáng qua Ngô Đan say chổng mông lên giời, một bộ mất hứng dáng: “Các ngươi những này mang danh công tử mà kém thật!Luận uống rượu, vẫn là cùng Bách gia học tử uống đến tận hứng, chờ qua vài ngày nữa, xem ta uống cho bọn họ gục hết!”
Một mặc giả ở bên cạnh nói: “Địch ca, đến lúc đó huynh cũng đừng uống rượu, phía trên đã nói, lần Bách gia thịnh hội đầu tiên này được tổ chức sau khi Càn Lê Viêm tam quốc đình chiến, ý nghĩa tương đối trọng yếu”.
Nghe nói hai nhà Nho Mặc đều tự lấy học phái chi vận, binh gia Pháp gia của hai đạo mang ra cống hiến, hơn nữa đều lấy ra kỹ pháp, pháp thuật địa cấp làm phần thưởng.
Lần này Mặc gia chúng ta phái tới giảng đạo chính là cường giả Cảnh giới Ngộ Thần, nếu đến lúc đó huynh uống rượu, ở trước mặt các đệ tử gây ra chuyện cười, huynh nói huynh chuẩn bị chết như thế nào?”
Học phái chi vận, pháp thuật địa cấp?
Địch Vân giật mình: “Lần này chơi lớn như vậy sao?”