Bảo Ngươi Làm Con Tin, Ngươi Lại Theo Đuổi Nữ Đế Kẻ Địch

Chương 65 – Độc chiếm miếng thịt béo

Chương 65 – Độc chiếm miếng thịt béo

65: Độc chiếm miếng thịt béo
La Yển xoay người nhìn về phía Cơ Túc: “Công tử Túc thấy thế nào?”
Cơ Túc chắp tay thưa: “Tuy rằng Thư cục Thượng Mặc này đích xác đập bể bát cơm của mọi người, nhưng dù sao cũng là chuyện giữa thương nhân, Lan Lăng Sinh là môn khách của ngài, nếu là do hắn ra mặt, thế nhân nhất định cho rằng là ý của ngài, có tổn hại uy nghiêm của thừa tướng, tại hạ cho rằng…”
Nghe được một nửa, Ngụy Đằng không vui, há miệng liền mắng: “Họ Cơ, ngươi đã không vui, vì sao phải tìm tới tiểu gia?
Cơ Túc vội vàng giải thích: “Ngụy huynh chớ vội, nghe lời tiếp theo. Tướng bang dù sao cũng là thừa tướng một nước, đương nhiên là công chính vô tư, trung quốc yêu dân, hành động này không thích hợp Tướng bang làm. Huống hồ quyển thứ hai<>này đã bán được hơn vạn quyển, nhiều nhất bán thêm vài ngày nữa sẽ không bán được”.
“Nếu là hiện tại ngừng, thì chúng ta không những không giải quyết được vấn đề mà ngược lại khiến cho các Thư cục của chúng ta bị mang tiếng xấu, Ngụy huynh cảm thấy có đúng không?”
“Cũng có vài phần đạo lý!”
Ngụy Đằng tuy rằng không cam lòng, nhưng vẫn gật gật đầu, vừa rồi lúc Cơ Túc đi tìm hắn, liền mang theo một khối bản in, tuy rằng miễn cưỡng có thể in, nhưng hiệu quả in rất kém, toàn bộ trang giấy bị đen xì xì. Hơn nữa các nét chữ in rất dễ gãy, lúc in phải đặc biệt cẩn thận, nếu không trực tiếp sẽ vỡ.
Tính ra, giá thành mỗi quyển tuyệt đối vượt qua 300 văn.
Thư cục bị mắng không sao cả, dù sao lời nói gió bay, đứa nào mắng cứ mắng, ông bị tai lại là xong, nhưng kiếm không được tiền lại là vấn đề liền lớn.
La Yển hứng thú nhìn về phía Cơ Túc: “Vậy Công tử Túc giải thích thế nào?”
Cơ Túc hít sâu một hơi: “Nghe nói Lan Lăng Sinh kiến thức uyên bác, nếu chịu khó một chút thì cuối tháng này có thể tung ra quyển 3 <>, đến lúc đó hắn ta hoàn toàn có thể bán bản quyền cho các Thư cục, giá cả liền định là 30 nghìn lượng.”
“30 nghìn lượng!”
Ngụy Đằng mắng: “Ngươi có phải đầu óc có vấn đề không đấy, giá đó thì có mà bỏ tiền ra mà đền à?”
Cơ Túc lau nước miếng trên mặt: “30 nghìn lượng Lan Lăng Sinh cầm không phỏng tay sao? Huống chi còn có mặt mũi của Tướng bang, tự nhiên sẽ trả lại cho chúng ta một phần, đến lúc đó mỗi Thư cục chúng ta cho hắn 200 lượng gọi là trả công, thì ngẫm ra hắn cũng sẽ không thua thiệt”.
Ngụy Đằng lúc này thần sắc mới hòa hoãn: “Thế thì còn được chứ”
La Yển lại đối với chuyện này, biểu hiện tương đối bình thản.
Cơ Túc giống như đoán được suy nghĩ của ông ta, chính mình khuyến khích người ta phá hủy sản nghiệp của con gái ông ta, trong lòng ông ta cao hứng đó mới là lạ, nhưng chuyện này không làm không được. Hắn cười nói: “Tướng bang mỗi ngày trăm công nghìn việc, chỉ là chuyện Thư cục, có thể không thể lọt vào pháp nhãn của Tướng bang, chỉ là việc này cũng không phải là việc nhỏ, Tướng bang không ngại nghe một chút”.
La Yển nhướng mí mắt: “Mời Công tử Túc nói!
Cơ Túc vội vàng nói: “Tướng bang thủ nhãn thông thiên, tự nhiên rõ ràng sau lưng Thư cục Thượng Mặc là Con tin Càn Quốc Doanh Vô Kỵ. Bách gia thịnh hội gần ngay trước mắt, với giá sách hiện tại, nhất định sẽ sinh ra lượng lớn đơn đặt hàng.”
Nếu những đơn đặt hàng này đều thuộc về Thư cục Thượng Mặc, chỉ cần Doanh Vô Kỵ ở sau lưng tạo thế, thành quả này cũng rất có thể bị Càn quốc hưởng. Tuy nói Thư cục Thượng Mặc trước mắt ở trong tay người Lê quốc chúng ta, nhưng Doanh Vô Kỵ kẻ này âm hiểm giả dối, không thể không đề phòng!”
Ánh mắt La Yển hiện lên một tia tối tăm, vừa rồi nghe La Minh nói Hoa Triều ném tất cả tài sản lên Thư cục, ông ta tức giận đến hai mắt biến thành màu đen.
Nếu Doanh Vô Kỵ thật sự làm như vậy, vậy con gái ngốc của mình… Ông ta khẽ gật đầu, hiển nhiên là đồng ý với quan điểm này.
Cơ Túc rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục nói: “Huống chi Giáng Thành là Bách gia thánh địa, đây là thành quả nỗ lực trăm năm của các đời quân thần Lê quốc. Nếu sau này Bách gia điển tịch đều do Càn quốc sản xuất, hậu quả quả thực không thể tưởng tượng nổi! Chúng ta nhất định phải nhân cơ hội này, để cho thiên hạ các nước, thậm chí Bách gia học tử, đều cho rằng thiên hạ điển tịch đều xuất phát từ Giáng Thành, cho dù bồi thường tiền cũng phải cướp lại toàn bộ đơn đặt hàng!”
Lời này, hiển nhiên là có chút phóng đại thành phần, Lê quốc kỹ thuật in ấn sớm muộn sẽ cải tiến, căn bản không có khả năng để Càn quốc độc chiếm miếng thịt béo.
Bất quá La Yển từ trước đến nay coi Càn Quốc là hổ lang, dù là Càn Quốc chỉ nhiều hơn một miếng thịt ăn, ông ta cũng tuyệt đối không muốn nhìn thấy kết quả.
Ông gật đầu: “Đã như vậy, vậy theo lời Công tử Túc nói!
“Ai…...”
La Minh một mực im lặng không lên tiếng, nhịn không được muốn nói, lại bị La Yển hung hăng trừng mắt, chỉ có thể trầm mặc không nói.
Cơ Túc mừng rỡ: “Thừa tướng hiểu rõ đại nghĩa, vãn bối ở đây tạ ơn!’
La Yển khẽ gật đầu: “Lúc này đích xác sự tình trọng đại, ngươi về gọi các Thư cục đến cùng nhau thương nghị một chút, đến lúc đó La Minh cũng sẽ đi!”
Vâng! Vậy vãn bối sẽ không quấy rầy!
Nói xong, liền cùng Ngụy Đằng mơ mơ màng màng cùng ra cửa.
Bước ra tướng phủ đại môn, Ngụy Đằng mới bỗng nhiên phản ứng lại: “Ngươi vừa rồi nói, coi như là bồi thường tiền cũng muốn đem đơn đặt hàng đoạt lấy?
Cơ Túc đã đạt được mục đích, còn cần hắn làm gì?
Lúc này cười nói: “Có nguyện ý hay không bồi thường tiền, Ngụy huynh tự mình quyết định, tại hạ tuyệt không cưỡng cầu!”
Ngụy Đằng tức đến nổ tung: “Con mẹ nó, qua cầu rút ván?”
Cơ Túc lười cùng hắn chia tay: “Ta muốn đi tìm Lan Lăng Sinh, Ngụy huynh nếu là cảm thấy hứng thú thì đi cùng, nếu không có hứng thú, ta liền cáo từ!”
Nói xong trực tiếp phất tay áo rời đi.
Mẹ kiếp!
Ông mày nếu như không phải dốc sức vì Viêm quốc làm sao có thể cùng loại công tử bột bại não như ngươi ăn nói khép nép?
Mục đích đã đạt thành, ông mày cần đếch gì đến ngươi?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất