Chương 89: Hoàn Thành Giai Đoạn Thứ Ba
Bọn họ lái xe thì không biết.
Nhưng thân là nghệ sĩ thì bọn họ vẫn phải có bản lĩnh ca hát, cho dù là bài hát ngoại ngữ cũng có thể thông qua luyện tập để hoàn thành.
Đây là cơ hội của bọn họ.
Tuyệt đối phải nắm chặt mới được!
- Như vậy đi.
Tô Bằng ho nhẹ hai tiếng, cắt đứt cuộc nghị luận của bọn họ:
- Qua một thời gian nữa tôi sẽ tập hợp những người có bản lĩnh âm nhạc lại, mỗi người tự thu một ca khúc Demo, đến lúc đó tôi thống nhất gửi cho Hồng Hoang, có thể được chọn hay không thì xem vận khí và thực lực của mỗi người.
- Được, vậy thì phiền phức quản lý Tô rồi!
- Cảm ơn quản lý Tô!
- Vậy chúng ta đi về chuẩn bị trước đi.
Nhận được câu trả lời chính xác, các nghệ sĩ kích động không thôi, rối rít nói lời từ biệt trở về chuẩn bị.
...
Sau một tuần.
Trong văn phòng của công ty Hồng Hoang.
[ Chúc mừng ngài, giá trị tài phú đã đạt đến 10 triệu, đã hoàn thành giai đoạn thứ ba. ]
[ Nhận được phần thưởng: Kỹ thuật VR ]
[ Mở ra giai đoạn thứ tư, giá trị tài phú của trò chơi: 1 tỷ ]
[ Khen thưởng: Kỹ thuật AR. ]
- Nhanh như vậy đã hoàn thành à?
Nghe thấy nhắc nhở trong đầu, vẻ mặt Trần Lâm vui mừng.
Quả nhiên trò chơi Thợ Săn Quái Vật này không làm cho anh thất vọng, một tuần ngắn ngủi đã làm cho của cải của anh đột phá 10 triệu, đạt được kỹ thuật VR mà anh chờ mong đã lâu.
Đã như thế.
Công ty Hồng Hoang của bọn họ sẽ lại lần nữa mở rộng, có thể thiết lập một công ty chuyên chế tác trò chơi thực tế ảo VR.
Đến lúc đó, nắm chắc có thể ngăn cản tư bản ra trận trùng kích cũng sẽ lớn hơn một chút.
- Xem ra cần phải tăng tốc độ chiêu mộ nhân thủ mới được.
Trần Lâm nhìn văn kiện được gửi tới trên máy tính, tự lẩm bẩm.
Hiện tại nhân viên kỹ thuật của Hồng Hoang vô cùng khan hiếm, lại vừa mở ra hạng mục mới, trong thời gian ngắn còn không có cách nào chế tác trò chơi VR.
Lại thêm chuyện xin độc quyền, định chế thiết bị, chức năng quen thuộc... Một đống chuyện lớn hỗn tạp, có lẽ còn phải chờ thêm một thời gian nữa mới có thể tự tay chế tác.
Nhưng anh cũng không vội vàng.
Bởi vì anh muốn làm trò chơi kiểu VR đầu tiên, nên cần một thời gian đặc biệt để tuyên bố mới được.
Nghĩ tới đây, Trần Lâm lại nhìn về giao diện yêu cầu của giai đoạn thứ tư.
Giá trị tài phú đạt tới 1 triệu đã vượt ngoài dự liệu của anh.
Kỹ thuật AR lại được xưng là kỹ thuật thực tế ảo tăng cường.
Nói trắng ra chính là chiếu hình ảnh của trò chơi vào trong hiện thực, tạo thành hình ảnh ba chiều có thể dùng mắt thường quan sát.
Nếu như vận dụng kỹ thuật này vào trong Thợ Săn Quái Vật, đi tới hiện trường săn bắn thì hiệu quả tuyên truyền tuyệt đối sẽ nổ tung, chỉ tưởng tượng thôi cũng làm cho người ta không nhịn được mong đợi.
Chỉ có điều, giá trị của tài phú một trăm triệu này đối với anh bây giờ mà nói thì có lẽ quá sức, xem là được rồi.
Dù sao thì át chủ bài của Hồng Hoang bây giờ chính là trò chơi PC máy chủ và máy khách, tạm thời còn không dùng được cái này.
- Tổng giám đốc Trần, tôi đã mang theo diễn viên nhận lời mời tham gia đua xe tới rồi.
Đang nghĩ ngợi, một tiếng gọi vang lên ở ngoài cửa.
Trần Lâm đóng lại giao diện, ngẩng đầu lên:
- Để bọn họ vào đi.
Két két...
Cửa lớn mở ra, ba nam hai nữ được Tiểu Vi dẫn đi vào trong văn phòng, nhìn thấy cô gái ăn mặc vô cùng thời trang.
Thế giới này cũng không cấm đua xe cho nên tình cảnh này cũng không kỳ quái.
- Chào Tổng giám đốc Trần.
Năm người cùng chào hỏi.
- Ừm, yêu cầu đều nói rõ ràng với các người rồi chứ?
Trần Lâm gật đầu nói.
- Đã nói rõ, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.
Người dẫn đầu là một người đàn ông có vẻ lớn tuổi nhất nói.
- OK, vậy thì lên đường đi, tôi đã hẹn trước đấu trường ở gần đây.
Trần Lâm nói xong thì trực tiếp đứng dậy, gọi ra đoàn đội vừa mới quay phim gần đây, cuồn cuộn chạy xuống dưới lầu.
Năm tay đua xe theo ở phía sau, hai mặt nhìn nhau.
- Sư phụ, phô trương thật lớn, không phải nói chỉ quay một chút cảnh điều khiển ở hiện trường à?
Trong đội ngũ, thanh niên trẻ tuổi nhất chấn động nói.
Mà người được anh gọi là sư phụ chính là người đàn ông lớn tuổi nhất, cũng là sư phụ của bốn người khác.
Chỉ thấy ánh mắt của anh bình tĩnh, quay đầu trừng mắt thanh niên kia một chút:
- Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, đây chính là vụ làm ăn lớn, một lát nữa các người đừng làm mất mặt mũi của đoàn xe chúng ta!
Là một đội đua xe do tư nhân sáng lập, bọn họ thường xuyên đi tham gia một chút tranh tài được tổ chức trong thành phố, thậm chí trong tỉnh.
Mặc dù cũng chỉ là một ít tranh tài cỡ nhỏ, nhưng ánh mắt vẫn phải có.
Nhìn sơ qua đã biết những thiết bị chụp ảnh này có giá trị không nhỏ, một bộ tuyệt đối không dưới 300 ngàn, cũng không biết bọn họ phải tham gia bao nhiêu trận thi đấu biểu diễn mới đủ.
Đây chính là đại gia nhiều tiền ngàn năm mới gặp một lần, phải biểu hiện thật tốt mới được.
Không chừng sau này còn có thể có cơ hội hợp tác nữa.
Cứ như vậy, trong lúc nói chuyện với nhau, bọn họ rất nhanh đã ngồi xe đi tới một sân thi đấu ở vùng núi gần ngoại ô thành phố.
Sau khi tất cả vào vị trí, bắt đầu khẩn trương quay phim.
Sư đồ năm người cũng phối hợp với yêu cầu của bọn họ, tiến hành biểu diễn đủ các loại độ khó cao trên đường núi.
...
Mãi cho đến buổi chiều.
Quay phim mới rốt cục hoàn thành thuận lợi.
Toàn bộ đường đua dốc xuống, khắp nơi đều là vết tích của lốp xe.
Trần Lâm ngồi trong mái che nắng, hài lòng nhìn tài liệu ảnh chụp trong tay, sau đó ánh mắt rơi xuống trên người năm người thầy trò đã mệt mỏ rã rời kia.
- Hôm nay thật sự là vất vả mọi người rồi, tiền đến lúc đó sẽ trực tiếp gửi vào tài khoản của các người.
- Không khổ cực, đây là việc chúng tôi phải làm, nếu như sau này tổng giám đốc Trần còn cần thì có thể liên hệ với chúng tôi bất cứ lúc nào.
Người đàn ông lau mồ hôi trên trán một cái, nói.
Có thể nghe ra trong giọng nói của anh ta có chút run rẩy.
Cũng không phải bởi vì mệt mỏi, mà là bị sợ hãi.