Chương 103: Người Sau Lưng, Cũng Đừng Làm Cho Chúng Ta Gấp
"Thiên Hoang Ma Thương hiện thế, giấu trong lòng đất tại Sơn Hà tông?" Trong một tòa nhà cao tầng, một thanh niên tuấn lãng mặc áo trắng, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bên cạnh hắn, lão giả mặc áo bào xám nhẹ gật đầu, "Không sai, tổ tiên Sơn Hà tông phong ấn trong lòng đất, lại thiết lập cấm chế, giấu diếm chúng ta, nếu không lúc trước diệt Sơn Hà tông, chúng ta đã lấy được Thiên Hoang Ma Thương rồi, không cần làm nhiều chuyện như vậy."
Nếu có người nghe thấy hai người này nói chuyện, tất nhiên sẽ giật nảy mình.
Sơn Hà tông đúng là bị hai người này diệt đi!
Thậm chí từ trong lời nói của bọn họ có thể nghe ra, trận ma họa tại Bắc Lăng Đạo Châu này cũng là do hai người làm ra.
"Vốn còn muốn mượn đám ma tu trong Thanh Long vực tìm kiếm Thiên Hoang Ma Thương, không ngờ lại bị Sở Cuồng Nhân tìm được, muốn lấy được thanh ma thương này sẽ hơi rắc rối rồi." Thanh niên tuấn lãng nói.
Hắn ta đã nghe thấy rất nhiều lời đồn về Sở Cuồng Nhân, càng quan trọng hơn là đối phương có ba đại đạo thống Thánh Nhân hộ gía, Thiên Hoang Ma Thương rơi vào tay đối phương, có thể nói còn phiền phức hơn là rơi vào tay một vị Chí Tôn.
"Là phiền phức, nhưng cũng không phải không có biện pháp."
"Ha, mời lão sư nói."
"Thiên Hoang Ma Thương là tổ tiên của ngươi lưu lại, hợp với Vô Cực Ma Thể của người, càng tăng thêm sức mạnh, giúp ích cho ngươi rất nhiều, nhất định phải lấy được đến tay, còn chỗ Sở Cuồng Nhân, phiền toái nhất chính là người hộ đạo bên cạnh hắn ta, nhưng lần này tập thể ma tu xuất động, cộng thêm ta, cũng có thể kéo lại những người kia."
"Đến lúc đó, ngươi và các ma tu khác tiến đến vây giết Sở Cuồng Nhân, dựa vào thực lực của ngươi và cảm ứng với Thiên Hoang Ma Thương, nhân dịp loạn lạc lấy được ma thương." Lão giả đã vạch ra kế hoạch sơ lược.
"Cùng các ma tu khác vây giết Sở Cuồng Nhân?" Thanh niên tuấn lãng lông mày, giống như có chút bất mãn với chuyện này.
Lão giả nhìn ra thanh niên bất mãn, nói: "Thực lực của Sở Cuồng Nhân vô cùng cường đại, mặc dù thực lực của ngươi cũng cường đại, nhưng còn không phải đối thủ của Sở Cuồng Nhân, cần mượn lực lượng của ma tu nữa."
"Hắn thật sự cường đại như vậy sao?"
"Nếu lời đồn không giả, hắn còn mạnh hơn ta nghĩ."
"Được rồi, ta hiểu được." Thanh niên khẽ vuốt cằm.
"Ngươi yên tâm, lần này có rất nhiều ma tu để mắt đến Thiên Hoang Ma Thương, dựa vào lực lượng của một mình hắn căn bản không có cách ngăn cản, chỉ cần ngăn chặn mấy người hộ đạo kia, Sở Cuồng Nhân... Chắc chắn phải chết! !"
Trong mắt lão giả lướt qua một tia băng lãnh.
...
"Thiên Hoang Ma Thương ở trong tay Sở Cuồng Nhân?"
"Ha ha, tìm lâu như vậy, cuối cùng Thiên Hoang Ma Thương đã xuất hiện, Sở Cuồng Nhân a Sở Cuồng Nhân, ta đến rồi! !"
"Nghe nói tên Sở Cuồng Nhân này một mình đợi chúng ta trên một dãy núi ngoài thành Sơn Hà, muốn lấy sức một mình đối kháng tất cả chúng ta!"
"Buồn cười, quả thực không biết sống chết."
"Vì một đám bách tính giống như một bầy kiến hôi mà làm ra chuyện này, Sở Cuồng Nhân đúng là quá ngu xuẩn!"
"Ta đã sớm muốn gặp tên Sở Cuồng Nhân thanh danh vang dội này rồi, nhân cơ hội này, giết hắn, đoạt ma khí! !"
"Đi! !"
"Ma thương này, Cực Nhạc tông ta muốn!"
Trong mấy ngày, tin tức Thiên Hoang Ma Thương hiện thế nhanh chóng truyền khắp Bắc Lăng Đạo Châu, tất cả ma tu vì thế mà chấn động.
Ba đại tông môn Ma Đạo cầm đầu đám ma tu tại Thanh Long vực cấp tốc chạy tới thành Sơn Hà, chuẩn bị đối phó Sở Cuồng Nhân, chiếm lấy ma khí.
Mà lúc này, Sở Cuồng Nhân đang chờ trong một dãy núi, ngồi trên một tảng đá xanh lớn, nhắm mắt dưỡng thần, trên người có từng đạo đạo vận huyền diệu lưu chuyển.
Thật lâu sau, hắn chậm rãi mở mắt ra, "Động Hư viên mãn!"
Lúc này, tu vi của hắn đã đạt tới Động Hư viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá Chiến Vương.
Hoặc là nói, hắn tùy thời đều có thể đột phá đến Chiến Vương cảnh, nhưng hắn không làm như thế, mà đang tận lực áp chế.
Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Động Hư, bốn cái cảnh giới này đều đúc thành vô thượng căn cơ, đến Chiến Vương cảnh, hắn cũng muốn làm như vậy.
Mà muốn đúc thành vô thượng căn cơ tại Chiến Vương cảnh là chuyện vô cùng khó khăn, Cận Cổ mười lăm vạn năm đến nay, không có mấy người có thể làm được.
Nhưng nếu không khó khăn, vậy thì không có giá trị khiêu chiến, Sở Cuồng Nhân có tự tin, mình tuyệt đối có thể làm được.
Cho nên hắn đang tận lực áp chế cảnh giới của mình, muốn tích lũy lâu dài bạo phát một lần, đúc thành vô thượng căn cơ.
"Trước mắt vẫn nên giải quyết trận ma họa này đi."
Trong lòng Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ tới.
Lúc này, Lam Vũ bên cạnh lại cau màu, bóng người bỗng nhiên lóe lên rồi biến mất tại chỗ, sau đó cách đó không xa truyền đến động tĩnh tranh đấu.
Sau khi Lam Vũ trở về, trong tay dẫn theo một tu sĩ thanh niên bị đánh đến gần chết, nàng tùy ý ném lên mặt đất.
"Phái nào?" Sở Cuồng Nhân nhàn nhạt hỏi.
"Thám tử của Cực Nhạc tông." Đã bị bắt, tu sĩ thanh niên cũng không có ý giấu diếm, trực tiếp nói thẳng thân phận của mình.
Sở Cuồng Nhân nghĩ một lát.
Tại Thanh Long vực, mặc dù Ma Đạo luôn bị tám đạo thống Thánh Nhân áp chế, nhưng vẫn có không ít thế lực đáng nhắc tới.
Mà trong đó, có ba đại tông môn Ma Đạo nổi danh nhất, phân biệt là Cực Nhạc tông, Tu La tông và Luyện Thi tông!
Theo lời đồn, thậm chí, gộp ba đại tông Ma Đạo lại với nhau có thể sánh vai với một đạo thống Thánh Nhân, còn mạnh hơn Chí Tôn bình thường rất nhiều.
"Có bao nhiêu người đang chạy đến chỗ này?" Sở Cuồng Nhân lại hỏi.
"Cực Nhạc tông, Luyện Thi tông, Tu La tông, tất cả tu sĩ Ma Đạo đi đến Bắc Lăng Đạo Châu đều đang chạy đến chỗ này, ta là thám tử của Cực Nhạc tông, đến đây dò xét xem các ngươi có bố trí bẫy không."
Tu sĩ thanh niên nói, ánh mắt lộ ra vẻ nghi ngờ.
Vừa rồi hắn ta đi dạo một vòng quanh dãy núi này, ngoại trừ Sở Cuồng Nhân ra, vậy mà không nhìn thấy một tên tu sĩ khác!
Nói cách khác, nơi này chỉ có một mình Sở Cuồng Nhân, không có bất kỳ bẫy rập gì, Sở Cuồng Nhân thật sự muốn một ngưới đối phó với tất cả ma tu!
Ngay cả những người xưng là ma tu cũng không nhịn được bị hành động này của Sở Cuồng Nhân dọa cho gần chết.
"Tốt, ta nghĩ ngươi đã xem xét không sai biệt lắm, có thể trở về giao nộp rồi, nhanh một chút, đừng để ta sốt ruột."
Thấy Sở Cuồng Nhân không giết mình, tu sĩ thanh niên kia liền vội vàng đứng lên muốn rời khỏi, trước khi đi, hắn ta hiếu kỳ hỏi: "Thiên Hoang Ma Thương thật sự ở trong tay ngươi sao?"
Keng một tiếng, một thanh trường thương màu đỏ xuất hiện trước mặt tên tu sĩ thanh niên, từng trận đạo vận đánh thẳng vào tâm thần của hắn ta, trong mắt hắn ta dần lộ ra vẻ điên cuồng, "Thật sự là ma thương! !"
Sở Cuồng Nhân để hắn ta nhìn thoáng qua, sau đó lại thu Thiên Hoang Ma Thương vào, lạnh lùng nói: "Mau cút đi."
Tu sĩ thanh niên khôi phục tâm thần, sau đó nhanh chóng rời đi.
Sau khi hắn đi, thất tổ và hai người hộ giả khác từ trong hư không đi ra, thất tổ nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi thật sự muốn một mìn đối phó với tất cả ma tu sao, chuyện này quá mạo hiểm."
"Thất tổ không cần lo lắng, đến lúc đó làm phiền các ngươi ngăn cản tu sĩ Tôn giả cảnh trở lên ch ta, còn lại, để ta đối phó là được."
"Chuyện này không có vấn đề, nhưng lần này có hơn vạn ma tu đến Bắc Lăng Đạo Châu, một mình Thánh Tử ứng phó như thế nào? Vì sao không triệu hồi những đệ tử đã phái ra trở về?"
Thanh Lan Chí Tôn của Bạch Liên giáo lo lắng nói.
"Mặc dù sức hấp dẫn của Thiên Hoang Ma Thương rất lớn, nhưng không có khả năng tất cả ma tu đều tới, đám lọt lưới kia cũng cần có người đi ứng phó, chuyện này giao cho đám người Nam Cung sư đệ đi." Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
"Yên tâm, ta có Bạch Liên Tịnh Thế Thiên trong tay, ngay cả Tôn giả cũng không làm gì được ta, hơn nữa, nếu thật sự không thể chống đỡ được, ta muốn rời khỏi, không ai có thể ngăn được ta." Sở Cuồng Nhân cười nói.
Nghe đến đây, ba người hộ đạo mới thoáng yên tâm một chút.