Chương 126: Phân Thân Đế Giả, Trực Diện Uy Áp Đế Đạo Không Áp Lực
Tiếng kêu thảm thiết của tam trưởng lão hấp dẫn không ít người chú ý.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Tam trưởng lão gãy mất một cánh, từ giữa không trung ngã xuống, không ngừng chảy máu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Sở Cuồng Nhân nắm một cái cánh, từ trên không trung chậm rãi hạ xuống, nhìn cái cánh trong tay, cười nói: "Cũng không biết cái cánh này có thể làm cánh gà nướng không, đáng tiếc, ta cũng không muốn làm mấy thứ này."
Hắn thuận miệng nói một câu, sau đó ném cái cánh trên mặt đất, mắt lạnh nhìn Tam trưởng lão, Chiến Vương lĩnh vực vẫn đang trấn áp đối phương như cũ.
Bốn phía, cho dù là tộc Đọa Vũ hay là tộc Vũ Nhân, tất cả đều cảm thấy chấn kinh, một đám đứng nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt đều là kiêng kị.
Phải biết, Tam trưởng lão chính là Chí Tôn, cho dù không phải Chí Tôn tại trạng thái toàn thịnh, nhưng đó cũng là Chí Tôn!
Sở Cuồng Nhân có thể tuỳ tiện đánh trọng thương đối phương, thực lực này không thể khinh thường, càng quan trọng hơn là, hiện tại hắn còn rất trẻ tuổi, chỉ là một tên Chiến Vương cảnh, đợi hắn trưởng thành một chút, sẽ cường đại đến mức nào?
"Ngay cả ta cũng không dám nói có thể tuỳ tiện đánh bại Tam trưởng lão, nhưng hắn lại làm được, Sở Cuồng Nhân, quả nhiên là kình địch! !" Trên mặt Vũ Nhân Thiếu Đế Tuyệt Thiên Lan lộ ra vẻ vô cùng lo lắng.
Vốn hắn ta không tin chuyện Sở Cuồng Nhân lấy sức một mình đánh bại năm vị Thiếu Đế, nhưng hiện tại xem ra, thật sự có việc này!
"Cứu ta! !" Tam trưởng lão hét lớn về phía tộc trưởng tộc Đọa Vũ.
Nhưng thời khắc này, tộc trưởng tộc Đọa Vũ bị tộc trưởng tộc Vũ Nhân cuốn lấy, hai bên đều là Vô Thượng Chí Tôn, trong lúc nhất thời không giằng co xong, căn bản không rảnh xuất thủ, còn những người còn lại, đều đang giao chiến với đối thủ của mình.
"A, cứu ngươi, ai có năng lực cứu ngươi chứ?"
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, đưa tay giơ kiếm, muốn giết đối phương.
Nhưng lúc này, bên trên tế đàn, ma giếng chợt bộc phát một cỗ khí tức vô cùng kinh khủng, một cỗ uy áp doạ người đổ xuống.
Tất cả tu sĩ biến sắc, cảm giác đạo pháp của mình bị áp chế, khó mà vận chuyển, ngay cả Vô Thượng Chí Tôn cũng giống vậy.
"Cảm giác này là... Uy áp Đế đạo! !"
Tuyệt Thiên Lan bỗng nhiên hét lên, toàn thân run rẩy, tất cả mọi người nghe nói như thế, thân thể cũng chấn động, nhìn về phía giếng ma.
Đế giả? !
Lần này chẳng lẽ cũng có một vị Đế giả từ Ma giới tới sao? !
"Chuyện này không có khả năng! Dựa vào quy mô và cường độ của giếng ma, đừng nói Đế giả, ngay cả Thánh giả cũng không thể thông qua."
Tộc trưởng tộc Vũ Nhân lớn tiếng nói.
Một số cao thủ còn lại tán đồng lời này, cường giả giới khác muốn đến Thương Khung tinh, cũng không phải chuyện đơn giản như vậy.
Thật sự cho rằng bích chướng thế giới chỉ để đó trang trí thôi sao?
"Nhưng cảm giác của ta tuyệt đối không sai, cỗ uy áp này cùng cấp bậc với Đế khí trong cơ thể ta, tuyệt đối là uy áp đế đạo!"
"Hơn nữa, đạo pháp của chúng ta bị cỗ uy áp này áp chế, đây không phải là nhất đế áp vạn pháp trong truyền thuyết sao?" Tuyệt Thiên Lan tiếp tục nói.
Trong người hắn ta có Huyền Hoàng Đế Khí, nên hiểu rõ về uy áp cúa Đế giả.
Hơn nữa, nhất đế áp vạn pháp đang bày ngay trước mặt bọn họ.
Đám cường giả còn lại cũng có chút hồ đồ rồi.
Chẳng lẽ là Đế giả đến sao? !
Mọi người nhìn chằm chằm ma giếng, chỉ thấy trong đó có một nam tử trung niên mặc trường bào hoa lệ màu đen đi ra.
Sống mũi của nam tử này cao thẳng, lông mi hẹp dài, vẻ mặt ngạo mạn, ánh mắt đảo qua mọi người, giống như đang nhìn một đám kiến hôi đê tiện.
Nhìn thấy ông ta, tộc trưởng tộc Đọa Vũ khom mình hành lễ.
"Tham kiến Ma Đế!"
"Tham kiến Ma Đế!"
Phản ứng của đám người tộc Đọa Vũ khiến sắc mặt đám người tộc trưởng tộc Vũ Nhân trở nên trắng bệch, thật sự là một vị Ma Đế!
"Rất lâu không tới giới nhân gian này, không khí nơi này thật mới mẻ a." Nam tử trung niên hít sâu một hơi nói.
Sau đó ông ta nhìn Lam Vũ trên tế đàn một chút, "Nhưng vừa ra đã gặp khí tức quang minh khiến người ta chán ghét này, xúi quẩy!"
Nói xong, ông ta nhấn một ngón tay về phía Lam Vũ.
Một cỗ ma khí kinh khủng hội tụ, trộn lẫn một cỗ đạo vận bá đạo, dường như duy ngã độc tôn trên trời dưới đất, đánh về phía Lam Vũ.
Uy áp đế đạo cường hãn, khiến Lam Vũ căn bản không thể phản kháng.
Lúc này, trong hư không chém ra một đạo kiếm khí.
Kiếm khí như hồng, đỡ được một kích của nam tử trung niên.
Trên mặt thất tổ tràn đầy ngưng trọng từ trong hư không đi ra.
Mọi người thấy ông ấy ngăn được một kích của ma tử trung niên, không khỏi có chút nghi ngờ, một kích của Đế giả, dễ ngăn cản như vậy sao?
"Một bộ phân thân, cũng dám hò hét."
Sở Cuồng Nhân chậm rãi đi đến bên cạnh Lam Vũ, để nàng tiếp tục vận chuyển trận pháp trên tế đàn, mà hắn cùng thất tổ, trực diện đối đầu với nam tử trung niên.
Lời hắn nói khiến hai mắt đám người tộc trưởng tộc Vũ Nhân tỏa sáng.
Phân thân!
Tên Đế giả trước mắt này chỉ là một bộ phân thân mà thôi.
"Cái giếng mà này chỉ cho phép ma vật dưới Thánh giả thông qua, phân thân của Ma Đế mạnh hơn, cũng tuyệt đối không cao hơn Thánh giả!"
"Quá tốt rồi, chúng ta có hi vọng."
Mọi người vốn đang tuyệt vọng vì thân phận của vị Đế giả vừa đến, lúc này đã khôi phục lòng tin, lại lần nữa có dũng khí đánh một trận.
"Ha, có thể nhìn ra ta chỉ là một bộ phân thân, con kiến hôi, coi như ngươi có mấy phần nhãn lực." Nam tử trung niên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đám Chí Tôn, Vô Thượng Chí Tôn ở đây đều không nhìn ra lai lịch của ông ta, không ngờ lại bị một tên Chiến Vương như Sở Cuồng Nhân một câu nói toạc ra như thế.
"Nếu ta không đoán sai, chắc hẳn ngươi là một trong bảy vị Tôn Đế của Ma giới, Ngạo Mạn Ma Đế đi." Sở Cuồng Nhân tiếp tục nói.
"A..."
Ngạo Mạn Ma Đế thật sự ngạc nhiên, không ngờ đối phương không chỉ biết ông ta là phân thân, hơn nữa còn biết chân thân của ông ta.
"Ngươi còn biết gì nữa, nói nghe một chút."
Ngạo Mạn Ma Đế cóchút hứng thú.
"Ma Đế, đừng để bị lừa, rõ ràng người này muốn trì hoãn thời gian, để Lam Vũ lần nữa mở ra trận pháp, phong ấn giếng ma!" Tộc trưởng tộc Đọa Vũ biến sắc vội vàng nói.
"Ngươi đang dạy ta phải làm gì sao?" Ngạo Mạn Ma Đế nhìn tộc trưởng tộc Đọa Vũ một cái.
"Thuộc hạ không dám." Sắc mặt tộc trưởng tộc Đọa Vũ tái nhợt, sợ hãi quỳ trên mặt đất.
Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh nhìn vậy, quả nhiên Động Tất Chi Nhãn phân tích không sai, tính tình của Ngạo Mạn Ma Đế đúng là vô cùng ngạo mạn.
"Cỗ phân thân này của người sợ là không bằng một phần nghìn chân thân, không, sợ là còn không bằng một phần mười nghìn chân thân, Ma Đế cho rằng, phái một bộ phân thân đến đây, thật có thể đi lại lâu dài ở Nhân giới sao?"
"Chỉ là giết thời gian một chút mà thôi." Ngạo Mạn Ma Đế từ tốn nói, với ông ta mà nói, lần này tới Thương Khung tinh không phải vì trợ giúp tộc Đọa Vũ, mà đơn thuần là nhàm chán, muốn giết thời gian.
"Được rồi, con kiến hôi, mặc dù không biết àm sao ngươi biết những thứ này, nhưng bây giờ, ta muốn giết người."
Ngạo Mạn Ma Đế nhìn ra Lam Vũ sắp thành công mở ra trận pháp, mặc dù ông ta không thèm để ý, nhưng sẽ không để đám người Sở Cuồng Nhân thành công.
Sắc mặt thất tổ thay đổi, tiến tới một bước, muốn ngăn cản Ngạo Mạn Ma Đế, nhưng trên người đối phương phóng xuất một cỗ uy áp kinh khủng, trực tiếp chế trụ đạo pháp của ông ấy.
Đạo pháp bị áp chế, chiến lực của ông ấy đã giảm bớt diện rộng!
Đế giả, dù chỉ là một bộ phân thân, nhưng vẫn có thể làm được nhất đế áp vạn pháp!
"Đáng giận! Một bộ phân thân không bằng một phần mười nghìn thực lực chân chính đã có thể áp chế Vô Thượng Chí Tôn, khó có thể tưởng tượng thực lực bản thể sẽ khủng bố cỡ nào, đây chính là Đế giả sao?" Thất tổ rung động nói.
"Thất tổ, giao cho ta đi." Bỗng nhiên Sở Cuồng Nhân tiến lên một bước, ba đại dị tượng Đạo Thể triển khai, linh lực thôi động, ngũ đại vô thượng căn cơ trong cơ thể đồng thời nở rộ thần quang sáng chói!
Trên mặt Ngạo Mạn Ma Đế lộ ra vẻ kinh ngạc, "Ngươi lại không bị uy áp đế đạo của ta ảnh hưởng? !"
"Uy áp của ngươi, còn chưa đủ mạnh."
Sở Cuồng Nhân lĩnh hội Trường Sinh Đế Kinh ba năm, bên trong đế kinh ẩn chứa uy áo đế đạo còn mạnh hơn bộ phân thân này của Ngạo Mạn Ma Đế nhiều.
Hắn lĩnh hội Trường Sinh Đế Kinh dưới uy áp của nó ba năm, sớm đã thành thói quen, đương nhiên không sợ chút uy áp đế đạo này của Ngạo Mạn Ma Đế.