Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 140: Kiếm Hồn Chi Tranh, Ai Bảo Ta Tâm Địa Thiện Lương Chứ?

Chương 140: Kiếm Hồn Chi Tranh, Ai Bảo Ta Tâm Địa Thiện Lương Chứ?


Một cỗ ba động kì lạ bỗng nhiên khuếch tán ra toàn bộ thành Bái Kiếm, tất cả kiếm khí trong thành đều bị tác động đến, không ngừng rung động, vang lên tiếng ong ong.
"Đây là chuyện gì?"
"Ta không thể khống chế kiếm của mình được."
"Ta cũng vậy, ta đã luyện hóa thanh phi kiếm này mấy chục năm, sử dụng như cánh tay vậy, nhưng bây giờ nó lại không do ta khống chế nữa? !"
Trong hiện trường đại hội đoạt kiếm, tiếng kiếm ngân vang lên xông thẳng tới chân trời.
Sở Cuồng Nhân đang muốn rời đi cũng cảm nhận được cỗ ba động này, hoặc nói, hắn đã sớm nhận ra cỗ ba động này rồi.
Bây giờ càng thêm mãnh liệt!
Thánh Kiếm Côn Ngô trong hộp kiếm cũng đang run rẩy.
Sở Cuồng Nhân lấy Thánh Kiếm Côn Ngô ra, đầu ngón tay đặt lên thân kiếm trấn an, một lúc lâu, Thánh Kiếm mới dần an định lại.
Nhưng kiếm của các kiếm tu khác lại không như vậy.
Theo cỗ ba động này càng ngày càng mãnh liệt, kiếm khí của vô số kiếm tu lại không chịu khống chế của chủ nhân, chủ động bay ra, xoay quanh trên không trung.
Tình cảnh này, khiến tất cả kiếm tu không biết làm sao.
Người của Phong gia nhìn về nơi xa, sắc mặt đại biến.
"Đó là phương hướng củaThiên Hỏa cốc! !"
"Đáng chết, là kiếm hồn, kiếm hồn xảy ra chuyện!"
Nơi xa, sơn cốc.
Một đạo kiếm quang sáng chói phóng lên tận trời!
Trong kiếm quang, một thanh trường kiếm trong suốt sáng long lanh, giống như thủy tinh bay lên, đột nhiên lướt đến đại hội đoạt kiếm.
Phía sau trường kiếm thủy tinh, mấy bóng người đang điên cuồng đuổi theo, ba người cầm đầu có khí tức vô cùng cường đại.
"Kiếm hồn bay về phía đại hội đoạt kiếm!"
"Đáng giận, không ngờ kiếm hồn lại cường đại như thế, có thể xé rách trận pháp chúng ta bày ra, cái này phiền toái rồi."
"Hừ, bất kể thế nào, chúng ta nhất định phải bắt kiếm hồn tới tay!"
"Kiếm hồn bay về phía đại hội đoạt kiếm, kiếm hồn này không có thực thể, nhất định sẽ tìm một thanh kiếm phụ thuộc, phong tỏa hiện trường đại hội đoạt kiếm, không thể bỏ qua bất cứ người nào hay thanh kiếm nào! !"
Đám tu sĩ áo đen này đang trao đổi.
Mà lúc này, kiếm hồn trong miệng bọn họ cũng chính là thanh trường kiếm như thủy tinh, đã đi tới hiện trường đại hội đoạt kiếm.
Trường kiếm xoay vòng trên không trung, giống như vô cùng kích động, chủ động nhào về phía trường kiếm thủy tinh.
Mọi người không hiểu.
Hiện tại đám trường kiếm này như một đám quỷ đói, mà trường kiếm thủy tinh kia chính là giai nhân tuyệt sắc trên thế gian.
Keng keng keng keng...
Một trường kiếm điên cuồng phóng tới trường kiếm thủy tinh, giống như muốn chiếm vị 'Giai nhân tuyệt sắc' này làm của riêng.
Nhưng bởi vì số lượng quá nhiều, các thanh kiếm đụng vào nhau, bắn ra từng đạo tia lửa, vài thanh trường kiếm đẳng cấp thấp, chất liệu kém bị đụng vào, trực tiếp gãy thành mấy đoạn, rơi trên mặt đất.
Trường kiếm thủy tinh tránh né vô số kiếm khí, thậm chí phóng xuất ra từng đạo từng đạo kiếm khí, đánh bay đám kiếm khí đang đến gần mình ra ngoài.
Vô số kiếm khí tranh đến 'Đầu rơi máu chảy ' ở trên không trung, bên dưới một đám Kiếm Chủ nhìn trợn mắt há hốc mồm, đồng thời trên mặt đầy mờ mịt.
Chỉ có một vài kiếm tu có kiến thức rộng rãi mới đoán được đang xảy ra chuyện gì.
"Đây là một đạo... Kiếm hồn! !"
"Trời ạ, tại sao lại có kiếm hồn xuất hiện ở đây."
"Kiếm hồn... Đối với bất cứ vị kiếm tu nào, đây là vật mà bọn họ tha thiết ước mơ! Một khi kiếm hồn thần phục, phụ thuộc vào trong kiếm khí, có thể khiến cho đẳng cấp của kiếm khí cấp tốc tăng lên, bộc phát ra uy lực khó có thể tưởng tượng được, thậm chí trở thành Đế binh cũng không phải không được!"
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? !"
Kiếm hồn, chính là một loại linh vật trân quý trong thiên địa, Cận Cổ mười lăm vạn năm đến này, số lượng kiếm hồn đản sinh ra chỉ đếm trên một bàn tay.
"Quan tâm đã xảy ra chuyện gì làm gì, trước đoạt được kiếm hồn này lại nói!"
Có kiếm tu xuất thủ.
Hắn ta lao ra, bắt lấy thanh kiếm thuộc về mình trên không trung, thôi động linh lực, đánh bay các kiếm khí còn lại, đâm về phía kiếm hồn.
Ngay lúc tên Kiếm Tu kia sắp đắc thủ, lại bị một đạo kiếm khí đánh bay.
Là một vị kiếm tu khác xuất thủ ngăn cản hắn ta.
"Hừ, muốn lấy kiếm hồn, phải hỏi ta có đồng ý hay không đã!"
"Không sai, kiếm hồn này là của ta!"
"Vốn đến tranh đoạt danh kiếm trăm năm, không ngờ lại gặp được kiếm hồn hiện thế, ha ha, thứ này còn trân quý hơn danh kiếm trăm năm rất rất nhiều, chuyến này không lỗ, chuyến này không lỗ a!"
“Nếu lấy được kiếm hồn, thực lực của ta sẽ nhanh chóng tăng lên, thậm chí có thể khiến kiếm khí của ta tấp cấp thành đế binh!"
"Khốn khiếp, nếu ta có Đế binh, thiên hạ này to lớn như vậy, nhưng ai có thể ngăn cản ta? Đạo thống Thánh Nhân gì đó, đều là đánh rắm!"
Có kiếm tu điên cuồng nói.
Bọn họ nhìn kiếm hồn, ánh mắt vô cùng hỏa nhiệt, đối với kiếm tu mà nói, kiếm hồn còn trân quý hơn Huyền Hoàng Đế Khí rất nhiều!
Có kiếm tu bay lên không trung, cầm lại kiếm của mình, vây quanh kiếm hồn, triển khai một trận chém giết, lượng lớn kiếm khí, đủ loại kiếm chi đạo vận đụng chạm trên không trung, màu sắc sặc sỡ, vô cùng lộng lẫy.
"Ai dám đoạt kiếm hồn của thành Bái Kiếm ta!"
Lúc này, người của Phong gia, thế gia rèn kiếm cũng xuất thủ.
Chỉ thấy hai tay Phong Hiên Tử để trần, dẫn người của mình đi lên tranh đoạt kiếm hồn, rõ ràng mái tóc trắng xoá, nhưng bắp thịt lại giống như bê tông, tràn ngập một cỗ khí tức vô cùng bá đạo.
Kiếm khí bốn phía đánh lên người ông ta, lại phát ra tiếng keng keng như kim thiết giao kích, lập tức bị phá nát, ông ta đánh ra một quyền, không khí phát ra tiếng ầm ầm kinh khủng, một số kiếm khách cầm kiếm cứ thế bị đánh nổ!
Đây đâu phải một lão già.
Đây rõ ràng là một đầu Bạo Long hình người a! !
"Kiếm hồn của thành Bái Kiếm? Ai mà tin chứ!"
"Không sai, thứ như kiếm hồn, ai có năng lực thì người đó được! !"
Có kiếm tôn lên tiếng nói.
Lực cám dỗ của kiếm hồn đối với bọn họ quá lớn, cho dù kiếm hồn này thực sự là của thành Bái Kiếm, bọn họ cũng muốn tranh đoạt một phen!
"Đồ trứng thối, các ngươi dám đoạt, lão phu sẽ nện bạo đầu chó của các ngươi! !" Phong Hiên Tử tức giận đến dựng râu trừng mắt, một thân đạo vận cương mãnh bá đạo lưu chuyển bên ngoài cơ thể, vô cùng kinh khủng.
"Tới thì tới, ai sợ ai!"
"Kiếm hồn, ta tình thế bắt buộc!"
Cảnh tượng tranh đoạt kiếm hồn, càng ngày càng kịch liệt.
Năng lượng kinh khủng bao phủ, mấy con phố gần đó hoàn toàn bị phá hủy, trong phạm vi hơn mười dặm, dường như đã hóa thành phế tích.
Sở Cuồng Nhân nắm Thánh Kiếm Côn Ngô đang rung động nhè nhẹ, bên cạnh là Lam Vũ, bọn họ cũng không gia nhập vào trận chém giết này.
"Công tử, chúng ta không đoạt kiếm hồn sao?"
Lam Vũ nói.
"Có người tới."
Sở Cuồng Nhân nhìn đếnnơi xa, hắn và thất tổ có thể cảm giác được, ở phía xa có một nhóm người đang chạy đến hiện trường đại hội đoạt kiếm.
Hơn nữa mỗi người đều là kiếm khách.
"Xem ra, chuyện kiếm hồn hiện thế có liên quan đến đám người này." Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng nói.
Hắn quay người nhìn về phía kiếm hồn trên bầu trời, nhìn một đám kiếm tu gần như điên cuồng vây quanh kiếm hồn, lắc đầu, "Đám người này tiếp tục đánh như vậy, không biết sẽ chết bao nhiêu người nữa."
"Hơn nữa những người đang chạy đến kia, khiến kiếm hồn hiện thế, chỉ sợ cũng là kẻ đến không thiện, haiz, ai bảo ta tâm địa thiện lương chứ, để tránh thương vong, ta cố mà nhận kiếm hồn này vậy!"
Lời nói rơi xuống, chỉ thấy trên người Sở Cuồng Nhân bộc phát một cỗ kiếm chi đạo vận kinh khủng, kiếm khí ngưng tụ thành Thiên Đạo Chi Kiếm trên đỉnh đầu hắn, dưới chân triển khai kiếm khí Thanh Liên, mười hai cây kiếm khí lớn như trụ, phong thiên khóa địa!
Ba đại dị tượng Đạo Thể, cùng nhau triển khai.
Trên bầu trời, đạo kiếm hồn kia cảm ứng được kiếm chi đạo vận của Sở Cuồng Nhân, thân kiếm run lên, giống như yến non về rừng, lao về phía hắn!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất