Chương 155: Lại Là Ma Tu, Tiến Về Càn Quốc, Mang Theo Mặt Nạ
Nhưng tin tức hắn luận đạo với Thánh Nhân, tự sáng tạo đế thuật nhanh chóng truyền khắp bốn phương tám hướng, trong lúc nhất thời, khiến cho cả tinh cầu Thương Khung rung chuyển!
Danh tiếng của hắn trực tiếp lấn át tất cả thiên kiêu!
Thậm chí có người cho rằng, nếu có người xưng đế ở thời đại này, thì nhất định chính là Sở Cuồng Nhân! !
Dù sao, loại chuyện tự sáng tạo đế thuật này thực sự khiến cho người ta kinh ngạc.
Ngoại trừ Đế Vương, cũng không có mấy người có thể làm được.
Sở Cuồng Nhân chỉ ở cảnh giới Chiến Vương đã làm được chuyện chỉ có Đế Vương mới có thể làm, ở trong mắt mọi người, chuyện xưng đế trong tương lai gần như là ván đã đóng thuyền.
...
Giữa biển mây mênh mông, Sở Cuồng Nhân ở trên Tiên Chu.
"Chúc mừng kí chủ rút được một bình Thiên Linh Tủy phẩm chất vàng."
Sở Cuồng Nhân vừa rút xong phần thưởng.
Phần thưởng là Thiên Linh Tủy, thứ đồ chơi này trước kia sự giúp cho hắn rất nhiều chuyện, thậm chí giúp hắn ngưng tụ tam đại căn cơ vô thượng.
Nhưng mà bây giờ lại không còn tác dụng gì nữa.
Hắn trực tiếp ném vào bên trong Càn Khôn giới, cho trứng Thần Hoàng hấp thu.
Ong ong...
Lúc này, la bàn truyền tin bên trong Càn Khôn giới bỗng nhiên rung động, Sở Cuồng Nhân lấy ra, lại là Huyền Kỳ Tôn Giả truyền tin tới cho hắn.
"Cuồng Nhân, nhanh chóng đi đến Hoang Vũ Đạo Châu một chuyến..."
Thì ra, bên trong Hoang Vũ Đạo Châu có một vương triều, tên là Càn Quốc.
Càn Quốc là một Chí Tôn đạo thống, đồng thời cũng là thế lực phụ thuộc của Huyền Thiên tông, hàng năm đều sẽ dâng lễ vật cho Huyền Thiên tông.
Nhưng mà trong khoảng thời gian gần đây, bên trong Càn Quốc phát hiện tung tích ma tu, thậm chí trong đó còn có kẻ ở cảnh giới Tôn giả, vì phòng ngừa vạn nhất, Càn Quốc báo cáo chuyện này cho Huyền Thiên tông, thỉnh cầu sự trợ giúp.
Huyền Kỳ Tôn Giả giao chuyện này cho Sở Cuồng Nhân, dù sao lúc trước hắn cũng chém giết mười vạn ma tu, vẫn có lực trấn áp ma tu.
"Lại là ma tu gây chuyện, mấy tên này mỗi ngày đều rảnh rỗi đễn nổi nấm."
Sở Cuồng Nhân lắc đầu, lập tức thay đổi phương hướng tiến về Càn Quốc, dù sao hắn cũng rảnh rỗi, cũng muốn tìm chút chuyện để làm.
Càn Quốc, kinh đô.
Sở Cuồng Nhân đi dạo trên đường phố ở Càn Quốc, nhưng tướng mạo của hắn thực sự quá xuất sắc, thu hút sự chú ý của người qua đường.
"Công tử kia lớn lên thật đẹp mắt."
"Kẻ có khí thế như tiên này, hiếm thấy trên đời."
Người đi đường xung quanh nghị luận ầm ĩ, thậm chí có một ít xa phu nhìn quá nhập tâm, không cẩn thận đụng ngã một người nào đó.
"Lam nhan họa thủy!" Sở Cuồng Nhân sờ mặt mình, xúc động nói, phải biết rằng, cho dù là tu sĩ cũng ít có người nào có thể kháng cự mị lực của hắn, chứ đừng nói chi là những phàm nhân bình thường này.
Hắn nhìn thấy một người bán hàng rong bán mặt nạ trên đường, bước tới cầm lấy, cuối cùng chọn một chiếc mặt nạ hồ ly trắng, cầm lên đeo vào, cười nói với Lam Vũ: "Nhìn đẹp không?"
"Đẹp mắt." Lam Vũ gật đầu.
"Lam Vũ, ngươi có muốn chọn một cái hay không?"
"Được." Lam Vũ nhẹ gật đầu, nàng tiện tay cầm lấy một cái mặt nạ, đó là một chiếc mặt nạ đầu sói hung dữ.
Sau khi hai người mua mặt nạ xong, mang mặt nạ đi trên đường, tuy cũng làm người khác chú ý, nhưng cũng không khoa trương giống trước đó.
Sở Cuồng Nhân định trực tiếp đi vào vương cung gặp quốc chủ Càn Quốc, nên sau đó đã mang theo Lam Vũ, một đường đi đến cửa vương cung.
Nhưng hai người bọn họ bị thủ vệ trước cửa cung ngăn lại.
"Bên trong là vương cung, không được tự tiện xông vào!" Cấm vệ vương cung nhìn hai người mang mặt nạ quái nhân trước mắt, trong mắt mang theo sự đề phòng mãnh liệt.
Nhiều năm làm thủ vệ cung đình, đã giúp hắn nuôi dưỡng một loại trực giác, có thể giúp cho hắn phán đoán được hạng người nào là nguy hiểm nhất.
Loại trực giác này đã giúp hắn rất nhiều lần, mà bây giờ, trực giác của hắn lại đang báo động điên cuồng, khiến tinh thần của hắn cực kì căng thẳng.
Hai người này, vô cùng nguy hiểm!
"Lấy xuống mặt nạ của các ngươi!" Cấm vệ vương cung lớn tiếng nói.
Sở Cuồng Nhân tháo mắt nạ xuống, lộ ra một khuôn mặt cực kì tuấn tú, cười nói: "Tại hạ Sở Cuồng Nhân, đến đây bái kiến quốc chủ."
Mọi người đầu tiên là kinh ngạc trước dung nhan của Sở Cuồng Nhân, nhưng sau khi nghe được ba chữ Sở Cuồng Nhân, lúc này đồng tử co rụt lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Muốn nói bây giờ người nào có danh tiếngc ao nhất trên tinh cầu Thương Khung, thì không hề nghi ngờ chính là Sở Cuồng Nhân, những thủ vệ này cả ngày bảo vệ cung đình, thấy rất nhiều người tới lui, tất nhiên cũng nghe được không ít chuyện.
Mà Sở Cuồng Nhân, chính là một cái tên có tần suất xuất hiện nhiều nhất gần đây, bọn họ không có khả năng không biết.
"Sở Cuồng Nhân, hắn cũng là thủ tịch Huyền Thiên trong lời đồn, có thể tự sáng tạo đế thuật, trời ạ, không nghĩ tới ta có thể tận mắt nhìn thấy hắn."
"Hắn lớn lên còn đẹp hơn so với lời đồn."
"Hắn đến vương cung làm cái gì?"
Sau khi cấm vệ vương cung nghe được tên Sở Cuồng Nhân, lập tức nghiêm mặt nói: "Mời các hạ chờ một lát, ta lập tức tiến vào bẩm báo quốc chủ."
"Làm phiền rồi." Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Không lâu, một đám thủ vệ nhìn thấy từ trong vương cung, đường đường là Càn Vương nhất quốc chi quân lại trực tiếp lao ra khỏi cung điện, tự mình ra nghênh đón Sở Cuồng Nhân.
"Ai da, để Sở đạo hữu đợi lâu ở chỗ này, thật sự là quả nhân không phải, mời vào, mời vào..."
"Càn Vương khách khí."
Hai người Sở Cuồng Nhân đi theo Càn Vương tiến vào vương cung.
Dọc theo đường đi, Càn Vương trong bóng tối đánh giá Sở Cuồng Nhân, càng nhìn càng cảm thấy lời đồn là thật, thủ tịch Huyền Thiên này quả nhiên là một Thiên Kiêu tuyệt thế...
Mà Sở Cuồng Nhân cũng đang quan sát Càn Vương, đối phương khoảng chừng 50 tuổi, tướng mạo khôi ngô, tu vi là cảnh giới Chí Tôn.
Hai người Sở Cuồng Nhân tới, Càn Vương cũng cho người chuẩn bị yến hội vào ban đêm, hoàng thân quốc thích Càn Quốc, nhất phẩm đại thần đều tới tham gia.
Trến yến tiệc, không ít người đều quan sát Sở Cuồng Nhân.
Nhất là những cô công chúa, hoàng tử kia, đối với những ánh mắt này, Sở Cuồng Nhân đã sớm thích ứng, cũng không có để ý nhiều.
"Quả nhân cầu viện Huyền Thiên tông, không nghĩ tới Huyền Thiên tông lại trực tiếp để Sở đạo hữu đến đây, quả thật là may mắn của Càn Quốc." Càn Vương cười nói.
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói: "Càn Vương khách khí, nhưng mà sư tôn chỉ bảo ta tới Càn Quốc, còn về tình hình ở đây ta cũng không rõ, không biết Càn Vương có thể nói với ta kỹ càng hay không, đến tột cùng là ma tu phương nào đến Càn Quốc quấy rối."
Nói đến đây, sắc mặt Càn Vương ngưng trọng một chút: "Chủ yếu là người của Cực Nhạc tông và Tu La tông, ngoài ra, còn có một ma tu không rõ lai lịch, những người này ở đây đã tạo thành nhiều tổn hại cho Càn Quốc, trong đó thậm chí còn xuất hiện ma tu ở cảnh giới Tôn giả."
"Ngươi có biết mục đích của bọn hắn chứ."
"Không rõ ràng, nhưng dường như là đang tìm kiếm cái gì đó."
"Tìm kiếm cái gì đó? Chẳng lẽ lại giống lần Bắc Lăng Đạo Châu trước đó sao?" Sở Cuồng Nhân khẽ chau mày.
Lần trước ma họa ở Bắc Lăng Đạo Châu cũng bởi vì Thiên Hoang Ma Thương mà đến, còn lần này, cũng là bởi vì đồ vật gì đó sao?
Nhưng mà so với Bắc Lăng Đạo Châu, bản thân Càn Quốc là đạo thống Chí Tôn, có Càn Vương ở đây, cũng có thể trấn áp một hai, không đến mức như lần trước, toàn bộ Đạo Châu đều biến thành luyện ngục tu la.
"Nghe nói ba năm trước đây, Sở đạo hữu chém giết mười vạn ma tu ở Bắc Lăng Đạo Châu, lần này có Sở đạo hữu đến trấn áp, quả nhân cũng an tâm."
"Đến, Sở đạo hữu, quả nhân kính ngươi một chén."
Càn Vương nâng chén ra hiệu.
"Tại hạ sẽ cố hết sức nỗ lực." Sở Cuồng Nhân nói.
Ngày thứ hai.
Nhị hoàng tử Càn Quốc đến tìm Sở Cuồng Nhân trước, nói là do hắn mới đến, muốn dẫn hắn du ngoạn bên trong kinh đô một vòng.
"Sở đạo hữu, chuyện về ma tu không thể gấp gáp, phụ vương ta đã để người đi điều tra, đợi có kết quả sẽ lập tức thông báo cho ngươi, bây giờ để ta mang ngươi ra ngoài đi dạo một chút, làm tròn chức trách của một vị chủ nhà."
Nhị hoàng tử nói.
Sở Cuồng Nhân cũng không có cự tuyệt, cùng hắn đi ra ngoài.