Chương 76: Bái Phỏng Bạch Liên Giáo, Cùng Ngồi Đàm Đạo Với Thánh Nữ
Bạch Liên giáo, ở phía nam Thanh Long vực, thống lĩnh gần ba mươi quốc gia to nhỏ, so với các đạo thống Thánh Nhân còn lại, những nơi Bạch Liên giáo cai quản tràn ngập khí tức tông giáo.
Phía nam, dân chúng đều tín ngưỡng Bạch Liên giáo, mà chuyện này bắt nguồn từ một trận náo động kinh khủng xảy ra tại hai vạn năm trước.
Nghe đồn hai vạn năm trước, tại các nước phía nam xuất hiện một đầu Địa Ngục Ma thú làm loạn, giết hại vô số sinh linh, bách tính trôi dạt khắp nơi.
Đó là một thời đại vô cùng hắc ám, đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong lịch sử các nước phía nam, tràn đầy máu và nước mắt.
Lúc đó, một vị Thánh Vương hoành không xuất thế, trấn áp đầu Ma thú kia trong lòng đất, cứu vãn vạn vạn sinh linh của các nước phía nam.
Vị Thánh Vương kia chính là người sáng lập ra Bạch Liên giáo, Bạch Liên Thánh Vương!
Bây giờ Bạch Liên Thánh Vương đã tọa hóa rất nhiều năm, nhưng sự tích của bà ấy vẫn còn lưu truyền rộng rãi trên các nước phía nam, vẫn có vô số người phụng bà ấy thành thần linh, quỳ bái, là tín ngưỡng trong lòng.
Bạch Liên giáo cũng nhờ vào đó mà vững chắc chiếm vị trí thống trị.
...
Đại Nguyệt quốc, một trong các nước lớn nhất ở phía nam.
Tổng bộ của Bạch Liên giáo.
Sở Cuồng Nhân dạo bước trên đường phố Đại Nguyệt quốc, đám người xung quanh phần lớn đều mặc váy trắng bạch y, có rất ít người mặc trang phục khác.
Nghe đồn Bạch Liên Thánh Vương thích màu trắng, yêu bạch y, đây là tín ngưỡng tập trung nhất tại Đại Nguyệt quốc, dân chúng nơi này cũng vui vẻ làm theo.
"Lam Vũ, ngươi nói ta đến nhà bái phỏng, có phải tay không đi đến sẽ không tốt không?" Sở Cuồng Nhân vuốt cằm nói.
Đi đến các nước phía nam đã hai ngày rồi, hắn vẫn luôn đi đánh giá phong thổ nhân tình ở nơi này, chưa đến bái phỏng Bạch Liên giáo.
Nhưng bây giờ đã chơi chán, cũng nên làm chính sự.
"Hay là mua chút hoa quả?" Sở Cuồng Nhân dừng bên cạnh một sạp trái cây, phất tay mua toàn bộ hoa quả của hàng này.
"Đa tạ công tử, đa tạ công tử."
Người bán hàng rong cầm linh thạch trong tay, liền nói lời cảm tạ.
"Hình như còn không đủ." Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Bên cạnh vốn có mấy người đang hâm mộ người bán hàng rong này nghe thấy, vội vàng đến gần, điên cuồng chào hàng của mình.
"Công tử, táo của ta vừa to vừa nước nhiều, màu đỏ thể hiện vui mừng, ta còn nho, lê nữa..."
"Công tử, chuối tiêu này của ta là dùng Linh tủy tưới, ngươi nhìn xem, chuối bình thường làm sao có thể thẳng như chuối của ta được?"
"Nhìn ta đi, công tử..."
Sở Cuồng Nhân bị một đám người bán hàng rong vây quanh cười nhạt một tiếng, sau đó giống như thổ hào xuất ra một đám Linh thạch, mua tất cả hoa quả.
Hai người hộ đạo trong bóng tối nhìn mộng.
Cầm hoa quả đi bái phỏng đạo thống Thánh Nhân?
Thao tác này, bọn họ là lần đầu tiên nhìn thấy.
Tổng bộ Bạch Liên giáo.
Một gian đại điện, mấy vị trưởng lão đang hội tụ thẩm tra đồ năm nay các nơi giao nạp cung phụng.
Lúc này, một tên đệ tử đi đến, "Bẩm trưởng lão, bên ngoài có một tu sĩ tự xưng là Sở Cuồng Nhân đến đây bái phỏng."
"Người nào?" Một trưởng lão sửng sốt hỏi.
"Sở Cuồng Nhân."
Trong Bạch Liên giáo, không ít đệ tử tụ tập lại.
Bọn họ nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đứng ở cửa, trên mặt đầy hiếu kỳ, có vài nữ tu nhìn không dời nổi mắt.
Thậm chí, suýt chút nữa chảy nước miếng.
"Hắn là Sở Cuồng Nhân, hiện tại là vô thượng thiên kiêu trong Thương Khung tinh, động tay có thể bỏng đó, nghe nói đến Thiếu Đế cũng không phải đối thủ của hắn."
"Lớn lên quá tuấn mỹ."
"Linh Lung công chúa có thể kết thân với nhân vật bực này, nếu là ta, chỉ sợ mỗi ngày nằm mơ đều sẽ cười tỉnh."
"Đúng vậy."
"Ngươi nhìn, hắn nhìn sang đây, rất đẹp a..."
Sở Cuồng Nhân đứng tại cửa ra vào, đợi người tới đón hắn.
Chỉ một lát, một trưởng lão đi tới, Sở Cuồng Nhân nhận ra người này, là một trong mấy vị Tôn giả ở bí cảnh hôm đó.
"Sở tiểu hữu tới chơi, không có từ xa tiếp đón." Lão giả này đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, trên mặt cười tủm tỉm, trong lòng lại đang mắng tại sao cái tên tiểu hỗn đản này lại đột nhiên tới Bạch Liên giáo, muốn làm cái gì?
"Xin ra mắt tiền bối, lần này đến đây, là đáp ứng lời mời đến bái phỏng Bạch Liên giáo của tiền bối, thuận tiện trao đổi một chút tâm đắc tu hành với quý giáo."
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
"Đáp ứng lời mời?"
Lão giả mơ hồ, lúc nào thì ông ta mời đối phương chứ?
"Không sai, lần trước tại bí cảnh, tiền bối nói tùy thời đều hoan nghênh ta tới bái phỏng Bạch Liên giáo mà, tiền bối không nhớ sao?"
"Nhớ chứ, nhớ chứ."
Lão giả nghĩ lại.
Lúc ấy Sở Cuồng Nhân giết Hắc Quang Thánh Nhân trong bí cảnh, cứu được thiên kiêu của các đạo thống, đám Tôn giả bọn họ đã nói lời cảm tạ.
Hoan nghênh ngươi tới làm khách, quét dọn giường chiếu đón tiếp gì đó.
Nhưng đây chỉ là lời khách sáo thôi.
Ai biết không đến mấy ngày Sở Cuồng Nhân thật sự tới bái phỏng.
Còn có thể làm sao?
Chiêu đãi thôi, cũng không thể đuổi người ta đi được, nếu truyền ra ngoài, không phải Thanh Vân vương triều, Huyền Thiên tông sẽ đến đây tìm bọn họ tính sổ sao.
"Sở tiểu hữu, mời vào."
Lão giả nghênh đón Sở Cuồng Nhân vào Bạch Liên giáo.
"Đúng rồi, trên đường đến đây ta đã thuận tiện mua một chút lễ gặp mặt." Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên nói, sau đó lấy ra mấy sọt hoa quả trong Càn Khôn giới, bày trước mặt mọi người.
Khóe miệng lão giả co giật một chút.
Tới bái phỏng đạo thống Thánh Nhân, thế mà lại dùng hoa quả làm lễ gặp mặt.
Đây tuyệt đối là tu sĩ tặng lễ vật có một không hai đấy.
"Sở tiểu hữu khách khí."
Lão giả gọi một số đệ tử tới, mang mấy sọt hoa quả kia đi
"Sở Cuồng Nhân!" Lúc này, một tiếng kinh hô vang lên, chỉ thấy một thanh niên nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Sở Cuồng Nhân nhìn lại, là Bạch Liên Thánh Tử hôm đó đã bị hắn chém đứt một cánh tay trong bí cảnh, liền cười nhạt nói: "Thì ra là Thánh Tử, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ, a, cánh tay này nối liền rồi, chúc mừng."
Ở trên đời này, không thiếu các thiên tài địa bảo có thể bối lại cánh tay gãy hay trùng sinh gì đó, dựa vào nội tình của Bạch Liên giáo, muốn khôi phục cánh tay cho Bạch Liên Thánh Tử cũng không phải việc khó gì, chỉ cần một khoảng thời gian thích ứng thôi.
Nghe thấy lời nói của Sở Cuồng Nhân, sắc mặt Bạch Liên Thánh Tử lập tức trở nên âm trầm, chỗ nối liền hai cánh tay bỗng nhiên hơi đau, một kiếm kia của đối phương khiến hắn ta có chướng ngại tâm lí không nhỏ.
"Nghe nói Sở đạo hữu đến nhà bái phỏng, khiến người ta bất ngờ."
Bạch Liên Thánh Nữ cũng xuất hiện.
"Bái kiến Thánh Nữ."
"Nghe nói Sở đạo hữu và Linh Lung công chúa đã kết thân, lúc này không đợi trong vương cung, làm sao lại rảnh rối đến Bạch Liên giáo chơi?"
"A, nam nhi chí tại bốn phương, sao có thể sa vào ôn nhu hương được." Sở Cuồng Nhân tùy ý đáp.
"Sở đạo hữu có chí hướng rộng lớn, đã tới, vậy liền luận đạo một phen với Uyển Thanh đi, như thế nào?" Bạch Liên Thánh Nữ nói.
"Ta cũng có ý đó." Sở Cuồng Nhân gật đầu.
Chuyến này hắn đến là muốn mở mang kiến thức về phương pháp tu hành của Bạch Liên giáo, mà Bạch Liên Thánh Nữ lại là thiên kiêu ưu tú nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Bạch Liên giáo, luận đạo luận pháp với nàng, không thể thích hợp hơn.
Rất nhanh, tin tức Bạch Liên Thánh Nữ và Sở Cuồng Nhân luận đạo đã truyền khắp Bạch Liên giáo, lập tức kinh động mấy vị Thánh Tử.
Bạch Liên giáo, trong một cái đình.
Sở Cuồng Nhân và Bạch Liên Thánh Nữ ngồi xếp bằng đối diện nhau.
"Thánh Nữ, mời."
"Vậy ta bắt đầu trước đi."
Chỉ thấy trên người Bạch Liên Thánh Nữ tuôn ra một cỗ đạo vận dồi dào, vờn quanh bốn phía, dũng mãnh lao về phía Sở Cuồng Nhân.
Đây là đạo vận thuần túy nhất, vẫn chưa trộn lẫn linh lực, cho nên không có lực sát thương quá mạnh.