Chương 90: Lĩnh Hội Tám Nghìn Pháp Trong Rừng Bia, Đùa Giỡn Đi
"Nhiều phương pháp tu hành như vậy, chọn cái nào mới tốt đây?"
"Đúng vậy, đây cũng quá phiền toái rồi."
"Ôi, quá khó khăn."
"Muốn trong vòng ba ngày tìm hiểu ra thành quả, tuyệt đối không thể chọn đạo pháp cao cấp được, chỉ có thể chọn một số pháp môn dễ dàng thôi."
"Vậy thì chọn diệu pháp hạ pháp đi."
"Cửa này khảo hạch thành tích, mà không liên quan đến đẳng cấp pháp môn mà chúng ta tu hành, lĩnh hội được pháp môn đẳng cấp cao thì thành tích càng tốt, trái lại thì kém sao?"
"Nếu thật sự là như thế thì phải thận trọng."
"Cho dù nói thế nào, quan trọng nhất chính là phải lượng sức mình, nhớ kỹ chúng ta chỉ có ba ngày mà thôi."
Trong rừng bia vạn pháp, các tu sĩ còn đang xoắn xuýt, tự hỏi rốt cuộc muốn chọn phương pháp nào để lĩnh hội mới tốt.
Trước mặt có rất nhiều pháp môn tu hành, hơn nữa còn bao gồm đủ loại pháp môn thường gặp trong giới tu hành.
Có người nhìn về phía hai người Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ, tư chất của hai người này quá khủng bố, khiến bọn họ có ấn tượng sâu sắc.
Bọn họ muốn xem hai người này sẽ chọn pháp môn tu hành nào
Nhưng vừa nhìn qua, tất cả mọi người sửng sốt.
Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, nhắm mắt lại, mà Lam Vũ đứng bên cạnh cũng không nhúc nhích, không có ý muốn đi lĩnh hội bia đá.
"Đây là tình huống gì?"
"Bọn họ không muốn thông qua khảo hạch sao?"
Mọi người không hiểu, nhưng sau khi nhìn thoáng qua cũng không tiếp tục để ý nữa, hiện tại tất cả mọi người ốc còn không mang nổi mình ốc, nên cũng không để ý tới Sở Cuồng Nhân.
Thời gian dần trôi qua, phần lớn người đều chọn được pháp môn mình muốn lĩnh hội.
Chỉ có ít người vẫn còn đang xoắn xuýt, lâm vào lựa chọn khó khăn.
Mà trong lúc mọi người lựa chọn, Sở Cuồng Nhân sớm đã vùng vẫy trong đại dương pháp môn, linh niệm khuếch tán, trên tấm bia đá ghi lại các loại pháp môn, lúc này hiện lên trong đầu hắn, bị hắn cấp tốc lĩnh hội, thông hiểu đạo lí.
Thuộc tính Tọa Vong Vô Ngã phát huy vô cùng tinh tế!
Mười loại, hai mươi loại, ba mươi loại, năm mươi loại...
Một trăm loại, ba trăm loại, năm trăm loại...
Mỗi loại diệu pháp, Sở Cuồng Nhân chỉ nhìn một lần đã có thể lĩnh hội, toàn bộ quá trình còn không đến mười giây.
Khi hắn lĩnh hội càng nhiều loại pháp môn, lý giải càng sâu, tốc độ lĩnh hội cũng không ngừng tăng tốc.
Thời gian dần trôi qua, trên người Sở Cuồng Nhân dần dần tràn ngập một loại đạo vận huyền diệu, ở trong đó có đạo vận ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, cũng có đạo vận tứ tượng, địa, phong, thủy, hỏa.
Có kiếm chi đạo vận vô cùng sắc bén.
Có khí thế hào hùng, ẩn chứa đạo vận sơn hà.
Có pháp chỉ thay đổi quỷ quyệt, có pháp môn thẳng thắn thoải mái...
Các loại đạo vận, các loại pháp môn bao quanh Sở Cuồng Nhân, vô cùng mỹ lệ, sáng chói, giống như một trận thịnh yến.
Theo đạo vận càng phát ra nồng đậm, các loại dị tượng cũng liên tiếp xuất hiện.
Trong hư không, có sơn hà biến ảo, có kiếm khí tung hoành, có huyết ảnh đao quang, có cuồng phong, có mưa to, có tuyết bay...
Đạo vận hiển hóa, kinh động đến rất nhiều tu sĩ đang lĩnh hội bia đá, bọn họ ào ào nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, gương mặt rung động.
"Móa nó, đây là cái gì?"
"Hắn đang làm cái gì vậy?"
"Tại sao lại có nhiều đạo vận, dị tượng như vậy?"
Trong mắt tất cả mọi người mang theo rung động, không hiểu.
Mà trên người Lam Vũ đứng bên cạnh Sở Cuồng Nhân nở rộ bạch quang, thay đổi một thân chiến giáp màu trắng bạc hoa lệ, ánh mắt băng lãnh đề phòng bốn phía.
Giờ khắc này, bất luận là ai, chỉ cần dám tới gần Sở Cuồng Nhân, vậy sẽ phải nhận công kích cường đại nhất của Lam Vũ.
Sở Cuồng Nhân lĩnh hội vạn pháp, tràn ngập ra đạo vận, dị tượng không chỉ kinh động đến tu sĩ trong rừng bia, càng ảnh hưởng đến hơn phân nửa Vạn Pháp tông.
"Xảy ra chuyện gì, vì sao lại có đạo vận này?"
"Đạo vận thật hỗn tạp?"
"Truyền từ phía rừng bia đến, đã xảy ra chuyện gì?"
Một số trưởng lão cao tầng của Vạn Pháp tông đều nghi ngờ, nhao nhao chạy tới rừng bia, muốn tìm tòi hư thực.
Mà giờ khắc này, Tô Thiên Dật và mấy tên đệ tử bên ngoài rừng bia đang bàn luận lần khảo hạch này, không biết nhanh nhất sẽ tốn bao nhiêu thời gian.
"Theo ta thấy, ít nhất cũng phải một ngày."
"Đúng vậy, khảo hạch lúc trước, ngay cả Tô sư huynh cũng phải bỏ ra ba canh giờ mới lấy được thành quả."
"Mặc dù chỉ là diệu pháp, nhưng nếu không có ngộ tính cao, ít nhất tu sĩ tầm thường cũng phải bỏ ra nhiều năm thậm chí mười mấy năm để nghiên cứu."
Đám người Tô Thiên Dật nghị luận.
Tu hành, không đơn thuần là phải dựa vào căn cốt, ngộ tính cũng rất quan trọng.
Nếu không có ngộ tính, căn cốt dù tốt, người khác tốn một ngày có thể tìm hiểu ra pháp môn, ngươi phải tốn hơn mười ngày, thậm chí mười mấy ngày mới thành, như vậy thành tựu cuối cùng cũng rất có hạn.
"A? Bên trong có động tĩnh."
Đột nhiên, sắc mặt Tô Thiên Dật hơi cứng lại.
Ngay khi mấy người đang bất ngờ, chỉ thấy trong rừng bia có một cỗ đạo vận bàng bạc bạo phát, ngay sau đó hư không sinh ra các loại dị tượng.
"Trời ạ, đây là chuyện gì?"
"Bên trong xảy ra chuyện gì."
Đám người Tô Thiên Dật vội vàng xông vào rừng bia.
Ngay khi bọn họ vừa bước vào, đám trưởng lão cao tầng của Vạn Pháp tông cũng chạy đến.
Mọi người nhìn thấy Sở Cuồng Nhân đứng dưới dị tượng, đưa mắt nhìn nhau.
"Tô Đạo Tử, xảy ra chuyện gì vậy?" Một trưởng lão nhìn về phía Tô Thiên Dật, tò mò hỏi.
Tô Thiên Dật lắc đầu, "Trưởng lão, ta cũng không rõ ràng, người này là đệ tử khảo hạch lần này, tư chất vô cùng xuất chúng, thậm chí thạch trụ khảo nghiệm cũng không thể xác định chính xác tư chất của hắn."
Lời vừa nói ra, mấy vị trưởng lão càng thêm chấn kinh.
"Ngươi nói hắn là đệ tử khảo hạch lần này?" Lúc này, phía sau mọi người có một lão giả đi tới, giọng nói mang theo vài phần cổ quái.
"Đúng."
"Chuyện này không có khả năng." Lão giả kia cười lắc đầu.
"Trưởng lão biết hắn?"
"Ừm, cho dù các ngươi chưa từng gặp, nhưng nhất định đã từng nghe qua tên hắn, hắn tên là... Sở Cuồng Nhân!" Lão giả nói.
Ông ta đã từng gặp Sở Cuồng Nhân tại bí cảnh Minh Nguyệt, cũng nghe nói Sở Cuồng Nhân đang đến bái phỏng các đại đạo thống, nhìn thấy đối phương đột nhiên xuất hiện ở đây, mặc dù ông ta kinh ngạc, nhưng cũng không nghi hoặc.
Sở Cuồng Nhân...
Ba chữ này vừa ra, mọi người ở đây lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
"Hắn là Sở Cuồng Nhân!"
"Trời ạ, ta gặp được Sở Cuồng Nhân rồi."
"Khuôn mặt như thần tiên kia, đúng là giống Sở Cuồng Nhân trong lời đồn như đúc, không ngờ thật sự là hắn."
Nếu nói bây giờ người nổi danh nhất trong Thanh Long vực là ai?
Vậy không thể nghi ngờ, tuyệt đối là đại sư huynh của Huyền Thiên Sở Cuồng Nhân!
Tuyên chiến thiên hạ, trảm Chí Tôn, sát Thánh Nhân, phò mã của Thanh Vân vương triều, Thánh Tử tân nhiệm của Bạch Liên giáo, luận đạo thắng Thái Hư quan chủ...
Mỗi việc đến khiến người ta chấn kinh, đừng nói tất cả chuyện này đều xảy ra trên cùng một người.
Trên mặt Tô Thiên Dật tràn đây chấn kinh, "Hắn là Sở Cuồng Nhân? !"
"Ừm, là hắn." Lão giả xác định gật đầu.
"Vậy hiện tại hắn đang làm gì?"
Lão giả cẩn thận quan sát một lúc, thân thể run lên, trên mặt lộ ra vẻ khó tin, "Hắn đang lĩnh hội pháp môn trong rừng bia! Không phải một môn hai môn, mà là tất cả pháp môn trong rừng bia này! !"
"Làm sao có thể! !"
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây cảm thấy không thể tưởng tượng.
Trong rừng bia có bao nhiêu loại pháp môn?
Ít nhất cũng có tám nghìn loại a!
Ngay cả tông chủ Vạn Pháp tông cũng chưa chắc đã học hết một nửa, mà Sở Cuồng Nhân đã lĩnh ngộ tất cả pháp môn trong rừng bia rồi?
Chuyện này giống như nói mơ giữa ban ngày vậy!
Khiến người ta không thể tin được!
"Trưởng lão, ngươi đang nói đùa với chúng ta sao?"