Chương 88. Thu nhận Tiên nhân.
Hắc vụ kia cũng kích động, dường như cũng cảm thấy chuyện này rất khó lý giải.
Thuật biến hóa, hắn và Tam Nhãn Hổ đều biết.
Nhưng nếu chỉ là thủ thuật che mắt, thì không thể qua mặt được hai người bọn hắn.
Hơn nữa, rõ ràng vừa mới bị giết chết, con bé kia sao có thể sống lại?
Khương Thành nở nụ cười lạnh lùng: “Ta tiện tay dùng ảo thuật, cái ngươi giết chỉ là ảo ảnh mà thôi.”
“Thực lực của ta, há để cho loại nhãi nhép các ngươi có thể phỏng đoán sao?”
Hắn hiển nhiên sẽ không nói rõ ngọn ngành, để người khác biết hắn biết biến hóa.
Trong khi nói chuyện, theo thói quen hắn âm thầm mở kỹ năng nhìn rõ mọi vật, muốn xem hắc vụ này đến tột cùng là cái trò gì.
Nào ngờ, sau khi kỹ năng hiện lên, ba dấu chấm hỏi lại xuất hiện trên bảng điều khiển.
Không tìm được.
“Hệ thống, đây là cái tình huống gì, vì cái gì mà tìm không được lai lịch của hắn? Chẳng lẽ hắn còn đặc biệt hơn mảnh vỡ của Thế Giới Chi Tâm sao?”
“Kỹ năng nhìn rõ mọi vật sơ cấp chỉ có thể tìm những vật ở trong giới hạn, mảnh vỡ của Thế Giới Chi Tâm ở trong giới hạn, còn vật này thì không, hiện tại, cấp bậc kỹ năng nhìn rõ mọi vật của kí chủ không đủ, không thể tìm được.”
Chả có nhẽ còn có kỹ năng nhìn rõ mọi vật cấp cao hơn?
Đám hắc vụ này địa vị lớn như vậy sao?
Hay là trực tiếp chiếm lấy cái Chủ Hồn Ấn Ký gì kia ra, như vậy Thành ca mới thật sự không phải lo lắng gì nữa.
Theo bản năng Tam Nhãn Hổ muốn phản bác, nó quá rõ Khương Thành có thực lực gì.
Nhưng nghĩ đến những thay đổi bất thường gần nhất, nhất thời, vẫn là hơi bối rối.
“Khương Thành, đây đều là hiểu lầm, ngươi đừng vội nóng giận, hắn không phải kẻ địch......’
Với Tam Nhãn Hổ mà nói, này xem như là lời giải thích kiên nhẫn cực kỳ hiếm hoi.
Nhưng mà hiện tại, Thành ca nghe không vào.
“Hiểu lầm? Ngươi kết giao với loại bạn xấu xa không ra gì cũng thôi đi, còn mang tới cửa Phi Tiên môn làm xằng làm bậy......”
“Hắn không làm xằng làm bậy......”
“Đợi lát nữa, ta sẽ tìm ngươi tính sổ, ta xử hắn trước đã!”
Hắc vụ kia lại cuồn cuộn một hồi, theo sau là một giọng nói già nua, khàn khàn truyền ra.
“Ranh con, ngươi thật đúng là tự tin thái quá rồi?”
“Chẳng qua chỉ là Thiên Mệnh tứ trọng mà thôi, không nói tới thời kỳ hoàng kim của ta, cho dù là hiện tại, muốn giết ngươi, cũng chỉ cần một ý niệm mà thôi.
“Hiện tại, ta không tính toán với ngươi, lui xuống đi!”
Nghe được những lời này, Khương Thành biết người này thật sự rất yếu.
Nếu thật sự muốn giết mình, thì đã làm mà không nói rồi.
“Phải không, ngươi không tính, vậy để ta tính một chút.”
Nói xong, hắn trực tiếp thúc dục ấn ký kia.
Khoảnh khắc tiếp theo, chỉ thấy hắc vụ kịch liệt run rẩy.
Một nhóm ngọn lửa thần bí màu trắng nhạt bốc lên từ không khí, từng trận sóng nhiệt bốc hơi từ trong sương mù.
Bên trong hắc vụ, đúng là lộ ra mặt người hư ảo, lúc ẩn lúc hiện.
“A!”
“Hãy tận hưởng đi!”
“Không......”
Rốt cuộc, hắc vụ bị thiêu, không chịu nổi đau đớn nơi sâu thẳm linh hồn, gào thét thảm thiết.
“Khương Thành, đừng đừng đừng, đừng giết hắn!”
Tam Nhãn Hổ cũng không biết sao Khương Thành lại làm được như vậy, chỉ có thể vội vàng cầu xin, nhưng Thành ca hoàn toàn không nghe.
“Diệt cỏ tận gốc, đợi lát nữa ngươi phải cho ta một lời giải thích hợp lý!”
“Hắn không phải người xấu đâu, cũng chưa bao giờ tính toán mưu hại Phi Tiên môn ngươi, hắn là một vị thượng tiên......”
Hả?
Thượng tiên?
Thế thì đã sao, mới vừa rồi không phải “Lâm Ninh” đã bị giết ư?
Lúc này, Hắc Vụ kia sắp biến thành một đám sương nhạt màu, e rằng không bao lâu nữa sẽ tiêu tán hoàn toàn, bị giết đến không còn một mảnh.
“Thượng Tiên” bên trong hắc vụ sớm đã không còn cao ngạo như trước, thê thảm vô cùng, cuống quýt cầu xin tha thứ.
“Khương chưởng môn, ta sai rồi......”
“Đừng giết ta......”
“Ta nguyện ý thần phục......”
Đây là thượng tiên sao?
So với tu sĩ bình thường thì cũng không cứng rắn hơn bao nhiêu.
Chẳng lẽ là sống càng lâu càng sợ chết?
Lúc này, Khương Thành mới tạm thời ngừng lại, dù sao có ấn ký trong tay, ngay cả vị trí của hắn cũng có thể cảm nhận được, muốn hắn chết lúc nào mà chả được.
“Phải không? Thần phục?”
Này dừng lại, hắc vụ mới dần dần bình phục lại.
Chỉ cần nhìn vẻ mặt kia, cũng biết hắn đã bị thương nặng rồi, đã yếu đi nhiều so với trước đây.
“Khụ khụ......”
“Vâng, vâng, vâng, ta thần phục, từ nay về sau, đều do Khương chưởng môn sai khiến.”
“Không biết làm thế nào mà Khương chưởng môn có được Chủ Hồn Ấn Ký của ta?”
Hắc Vụ này cực kỳ phẫn uất.
Chủ Hồn Ấn Ký thứ này, là cốt lõi của thần hồn, nơi quan trọng nhất.
Chẳng qua lần trước gặp chuyện, Chủ Hồn Ấn Ký của hắn đều bị đánh bay, hiện giờ hắc vụ này chỉ là tàn hồn còn sót lại.
Bởi vì hắn thực lực thông thiên, nếu đổi lại là tu sĩ không có chủ hồn khác, sớm đã chết rồi.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ tới, Chủ Hồn Ấn Ký đã mất lại bị Khương Thành nắm được rồi.
Thứ này chính là mệnh của hắn, liên quan tới chuyển động toàn thân, thật sự có thể giết chết hắn.
Phải bám chặt thằng nhóc này, nghĩ cách lấy lại Chủ Hồn Ấn Ký......
Khương Thành cũng không biết hắc vụ đang nghĩ cái gì, hắn chỉ biết, hệ thống cũng chưa kêu một tiếng.
Đều nói thần phục rồi, sao chưa kêu?
Xem dáng vẻ thật giống với Tề Thương, lại là ngoài mặt nói phục, trong lòng vẫn là chứa ý đồ xấu xa.
“Thần phục? Ngươi cho là ta dễ bị lừa như thế sao? Chờ ngươi khôi phục mới giết ta, đúng chứ!”
Nói xong, hắn lại thúc dục Chủ Hồn Ấn Ký kia.
Ngọn lửa trắng vừa mới bốc lên, Hắc Vụ lại kêu gào thảm thiết.
“Oan uổng quá......”
“Ta thật sự thần phục......”
Hệ thống vẫn chưa kêu, Khương Thành cân nhắc hay là trực tiếp giết hắn luôn đi.
Ngẫm lại cũng đúng thôi, cao thủ đều có tự tôn.
Tam Nhãn Hổ cũng không chịu thần phục thật sự, chỉ chịu hợp tác với cách thức làm Linh thú hộ tông trong ba năm.
Huống chi là tiên nhân.
Lòng dạ con người khó lường, càng mạnh mẽ càng chứa nhiều tai họa.
“Này này, nhóc, ngươi dừng tay đi đã!”
“Ngươi có được Chủ Hồn Ấn Ký của hắn rồi sao?”
Đột nhiên, Tam Nhãn Hổ truyền âm tới, trong giọng nói mang theo ý hết sức khó tin.
“Đúng vậy, làm sao nào?”
“Khà khà khà...... Vậy ngươi muốn hắn thần phục rất đơn giản!”
Tam Nhãn Hổ bỗng nhiên nở nụ cười, nhưng trong nụ cười lại hơi bỉ ổi, thoạt nhìn có vẻ khó chịu.
“Ừa? Làm như thế nào?”
“Ngươi hoàn toàn có thể dùng thần hồn của ngươi, khắc một pháp trận khế ước lên Chủ Hồn Ấn Ký của hắn. Đến lúc đó, hắn không phục cũng phải phục, căn bản không thể lám trái ý ngươi.”
Nó là Yêu Vương, chút kiến thức vẫn phải có.
“Còn có loại chuyện tốt như thế này?”
Thành ca thực sự hơi động lòng, nếu thật sự có thể, có được cấp dưới là một tiên nhân, sẽ có một màn thăng hoa chưa từng có nha.
“Đương nhiên, cái thứ như Chủ Hồn Ấn Ký quan trọng như vậy, ta thật không biết thằng nhóc nhà ngươi như thế nào mà nắm được.”
“Ta nên thao tác như thế nào?”
“Ta dạy ngươi cái đó.”
Âm mưu của hai người đều là truyền âm. Hắc vụ cũng không nghe thấy.
Hắn thật cảm kích Tam Nhãn Hổ, may mắn Hổ Yêu này thay mình cầu xin, nếu không, hắn thực sự không chống đỡ qua lần này.
Nhưng mà ngay sau đó, hắn không vui vẻ được nữa.
Hắn phát hiện, bản thân giống như có thêm một tầng trói buộc.
Cảm giác đó xuất phát từ sâu thẳm trong thần hồn, không thể làm trái. Nếu nổi lên tâm tư mưu hại Khương Thành, hắn chân chính hồn phi phách tán!
“Ting, ngươi có được một người nguyện trung thành, đạt được 10000 điểm tích phân.”
Rốt cục, hệ thống đã chứng nhận, nhưng Khương Thành rất không hài lòng.
Chẳng phải nói tiên nhân tốt lắm sao?
Tiên nhân ít nhất cũng phải có trăm triệu điểm chứ?
Chỉ có một vạn thôi?
Chính là, khế ước này không cần cái giá gì, nếu không hắn sẽ hối hận.
“Ngươi đã làm cái gì?”