Chương 429: Lại kiếm một khoản
“Huyền Quy Đại Đế nắm giữ quy tắc trọng lượng!”
“Chạy mau !”
Giọng nói gấp gáp của Thương Long Nữ Đế truyền đến.
Nhưng thật ra dù cô ấy có nói sớm hơn cũng vô ích.
Thành ca đã bị đè ép từ lâu rồi.
Quy tắc trọng lượng có thể tùy ý thay đổi trọng lượng của bất kỳ đồ vật nào, trên đầu Thành ca là cả một vùng biển.
Đối mặt với sự trấn áp của quy tắc bá đạo này, nếu như là thời kỳ hoàng kim của Thương Long Nữ Đế thì rất đơn giản, chỉ cần dùng quy tắc tốc độ của cảnh giới cao hơn trực tiếp cưỡng phá là được.
Thậm chí nàng còn có thể dùng tốc độ để đùa giỡn Huyền Quy Đại Đế trong lòng bàn tay.
Nhưng cấp độ của Thành ca chỉ là yêu vương cửu phẩm.
Hắn đã được tính là rất nghịch thiên rồi, yêu thể của long cốt nguyên sử và tiên quốc nghịch thiên vậy mà không bị nghiền nát.
Nếu như đổi lại thành yêu vương khác, thời gian một giây cũng đỡ không nổi mà yêu thể và tiên quốc sẽ lập tức bị vỡ tan mà chết cùng lúc.
Trong lúc cấp bách, hắn chợt nhớ ra mình vẫn còn một “tuyệt chiêu” cuối cùng - Thần chi Hoạt sản.
Lúc trước khi hắn ở Trung tiên giới đối chiến với chín đại tiên vương đánh tới cửa, hắn đã chết một lần, lần đó hệ thống cho hắn mười lần Thần Chi Hoạt Sản.
Mỗi một lần xúc có thể thủ tiêu một cái tiên quốc.
Chín Hoạt sản, nhẹ nhàng càn quét chín vị tiên vương kia.
Còn sót lại một cái Hoạt sản cuối cùng mãi chưa dùng đến, hắn thậm chí còn suýt quên.
Hiện tại hắn bị đè ép đến mức không thể động đậy, hắn dứt khoát đem tấm bảng điều khiển đó ra, một cước đá thẳng lên trên.
Vụt!
Bất thình lình, hắn biến mất ngay tại chỗ.
Rõ ràng quy tắc trọng lượng đó vẫn còn, nhưng ảnh hưởng đối với hắn dường như biến mất một cách vô căn cứ. Cả người hắn được Hoạt sản kia đưa vào một “quỹ đạo cao tốc” khác không tồn tại ở thế giới này.
Giống như một viên đạn bị bắn đi, cơ thể của hắn bị buộc phải bẻ thành Hoạt sản.
Phập!
Đánh trúng vào hạch tâm của tiên quốc mà Huyền Quy Đại Đế căn bản không hề thả ra.
Thời gian dường như dừng lại ở giây phút này.
Thế giới xung quanh rung chuyển một cách dữ dội.
Nước biển bên dưới vốn bởi vì quy tắc trọng lượng không ngừng nén xuống đã ngưng tụ thành từng tấm chắc như thép đột nhiên mất đi sự trói buộc, trở nên sống động trở lại.
Cả một vùng hải vực dường như đều cuồn cuộn lên.
Đồng thời, Huyền Quy Đại Đế bực bội rên lên một tiếng.
Yêu thể khổng lồ nặng nề rơi xuống trên mặt biển, thiên tai lại cuộn lên lần nữa.
Tiên quốc của hắn chẳng hề bị đá vỡ bởi một cước này.
Mặc dù Thần Chi Hoạt Sản chỉ thẳng vào bộ phận trọng yếu nhất, chí mạng nhất của tiên quốc mà đá nhưng lúc ban đầu hệ thống đưa ra phương án chỉ dùng để tiêu diệt tiên vương thôi.
Đối diện với cấp độ yêu vương, chung quy vẫn chưa đủ chí mạng.
Là một yêu vương, cấp độ tiên quốc của Huyền Quy Đại Đế vượt ra ngoài vũ hóa, đăng tiên, nó đã là cấp độ huyền diệu rồi.
Càng không biết đã tu luyện mấy trăm triệu năm, tiên vương không thể tưởng tượng ra mức độ ổn định của nó được.
Một cước này đá trúng trọng tâm tiên quốc của hắn, nhưng chỉ làm cho trọng tâm đó chấn động kịch liệt, xuất hiện một chút tổn thương, chẳng thể trực tiếp diệt phá.
Có điều, như này đã đủ rồi.
Một cước này đủ làm căn cơ của hắn dao động, gây thiệt hại nghiêm trọng đối với hắn.
“Ngươi chờ đó cho ta!”
Hắn ta vẫn chưa hoàn toàn mất đi sức chiến đấu nói ra lời cay nghiệt.
Thế mà sau đó hắn chọn cách trốn chạy, không dám tiếp tục chiến đấu.
Lúc này Thành ca bị Hoạt Sản đưa thẳng lên không trung trên mặt biển có hơi ngơ ngác.
Vốn dĩ hắn đã ôm sẵn ý nghĩ kế hoạch “ly gián” thất bại, đã dự định dứt khoát chết đi rồi sống lại, sau đó tiêu diệt Huyền Quy Đại Đế này.
Kết quả đối phương không đánh nữa?
Có điều kết quả này càng tốt.
Huyền Quy Đại Đế còn sống, mới có thể tạo nên càng nhiều phiền toái cho Kỳ Lân tộc.
Vụt!
Hắn giữ nguyên ngoại hình của Kỳ Lân, thúc giục quy tắc tốc độ và huyết mạch Thương Long, hóa thành một tia ánh sáng rời khỏi đây với tốc độ nhanh nhất.
“Sao ngươi có thể làm được như vậy?
Một đường phi nhanh, Thương Long Nữ Đế quả thực khó giấu được chấn động trong lòng.
“Vừa rồi rốt cuộc đó là thủ đoạn gì thế?
“Vậy mà ngươi có thể làm lay động cả tiên quốc của hắn?
“Với lại lúc đó ngươi thoát khỏi sự trói buộc của quy tắc trọng lượng như thế nào?”
“Không đúng, ngươi lúc đó hình như không hề thấy quy tắc kia, điều này sao có thể...”
Nàng của thời kỳ hoàng kim, muốn đánh bại Huyền Quy Đại Đế cũng có thể làm được, nhưng đây là giao phong về phương diện quy tắc và huyết mạch.
Nếu bảo nàng chỉ sử dụng một chiêu liền trực tiếp đánh trọng thương tiên quốc của đối phương thì nàng tỏ ra bản thân không làm được điều này.
Chính vì thế, nàng mới không thể tưởng tượng được.
“Ha ha ha!”
Có thể khiến cho đường đường là một nữ đế trở nên thất thế như vậy, Thành ca phải gọi là dương dương đắc ý.
“Đã sớm nói chủ yếu phải dựa vào khí chất như nào, ngươi cứ không tin!”
“Khí chất cái đầu ngươi, rốt cuộc ngươi có nói thật hay không?”
“Ta nói sự thật mà!”
Ngữ điệu của Thương Linh trầm xuống mang theo thương cảm: “ Đối với tỷ tỷ mà cũng cần đề phòng, giấu diếm sao? Đúng là làm cho người ta đau lòng mà...”
Ngươi cũng thật biết diễn, một giây trước còn thở hổn hển tức giận lên mà một giây sau đã chuyển thành một bộ dạng tội nghiệp rồi.
Thậm chí Thành ca còn ác ý suy đoán có phải do nàng quá biết diễn nên ông trời mới cướp đi thân thể của nàng, làm cho nàng chỉ còn sót lại một tia tàn niệm không thể hiện hình.
“Trời trăng có thể chứng giám cho sự chân thành của ta đối với tỷ tỷ!”
Hắn cũng tuỳ miệng nói dối không mất tiền.
“Ngươi!”
“Phù…”
Thương Linh lại thổi hơi vào tai hắn, đây là điều duy nhất mà nàng có thể làm được.
“Ngươi… chắc chắn chứ?”
Nàng lại chuyển sang kiểu mẫu mềm mại nhu mì.
“Lẽ nào… ngươi không muốn xem năm mỹ nhân hàng đầu của tiên giới nữa sao?”
Giọng nói kia muốn mê hoặc bao nhiêu thì có mê hoặc bấy nhiêu.
Sau khi được âm thanh này vỗ về, ngay cả Long Cốt nguyên sử cũng trở nên tê tê dại dại.
Thành ca đã sớm được nàng huấn luyện bán điều khiển âm thanh cảm thấy được dấu vết của quy tắc tâm và huyết mạch chi tâm bị mất kiểm soát.
“Đừng làm loạn nữa!”
Hắn cắn chặt răng, tiếp tục bay về phía trước.
“Hừm…”
Nữ đế cười khúc khích rồi lại thì thầm bên tai hắn.
“Là đừng dừng lại hả...”
“Nếu như ngươi không muốn có thể phong bế thính giác lại mà...”
“Tại sao… không làm như thế chứ?”
Thành ca bị nàng đánh bại rồi.
Thẹn quá hoá giận, hắn chỉ có thể vừa hưởng thụ vừa gào thét.
“Ngươi còn xem là một nữ đế sao?”
“Có thể trang trọng chút không”
“Thật nên để Thương Tật và Thương Khung đều đến để xem bộ mặt khác của ngươi!”
“Đã sống bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn trẻ con hơn cả tiểu cô nương?”
“Ồ, vậy sao?”
Trong phút chốc, giọng nói mềm mại biến mất mà thay vào đó là âm thanh thanh cao lạnh lùng.
“Nếu ngươi đã thích, thì bây giờ ngươi được toại nguyện rồi!”
Giọng nói này nghiêm túc như thể đến từ một thế giới khác, xuyên qua khoảng cách như cách một vùng trời vậy.
“Ngươi lại muốn giở trò gì nữa?”
“Không phải ngươi nói như này mới giống nữ đế sao?”
Thành ca có chút hối hận: “Ta cũng chỉ là tuỳ miệng nói vậy chứ thực ra ngươi có thể tùy ý mà....”
Thương Linh cắt ngang lời nàng, âm thanh vẫn lạnh lùng xa cách: “Ta nghĩ như hiện tại rất tốt, nữ đế cần phải có phong thái của nữ đế!”
“Chuyện này…”
Thành ca nghĩ miệng ta nói vậy nhưng trong lòng ta rất thành thật, ngươi không cần phải nghiêm túc như vậy đâu.
Cứ như thế, năm ngày sau bọn hắn bay đến phạm vi bên ngoài núi Huyền Lân, nơi cư trú tập trung của kỳ lân tộc.
“Ngươi lại muốn làm gì?”
Trong năm ngày này, Thương Linh mãi không đổi về kiểu mẫu lúc trước, trước sau giữ nguyên ngữ điệu lành lạnh.
Điều này khiến cho Thành ca không biết làm sao.
Không nghe được giọng nói mê hoặc trước đấy, thật ra Thành ca có chút thất vọng.
Nhưng lại ngại bảo nàng nói lại lần nữa.
Nhìn Huyền Lân núi cao ngút tầng mây trước mắt, cùng với từng hang động giống như thế giới thu nhỏ kia, hắn mỉm cười.
“Những trân châu đó đối với bọn ta cũng vô dụng.”
“Cầm lấy đến đây thuận tiện lại kiếm một khoản há không phải đẹp quá sao?”