Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 245: Nợ một trăm tệ một năm

Chương 245: Nợ một trăm tệ một năm
Toàn bộ tiền vốn mà An Lương có thể tập trung bây giờ gần 1,5 ức, nếu như được 30% lợi nhuận gần như có thể có được số tiền gần bằng phần thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về lần trước.
Tiền Tiểu Cương là người đầu tiên đáp lại: “Cảm ơn Lương ca, trong ngày mai nhất định sẽ chuyển tiền tới công ty đầu tư An Tâm! Đúng rồi, Lương ca, lần này chúng ta có tụ tập một chút không?”
An Lương đáp lại: “Lần này không cần, tình huống lần này không giống lần trước. Mới bắt đầu tôi đã nói, không có khó khăn cũng phải sáng tạo khó khăn tiến lên!”
“Oa! Lương ca trâu bò!” Tiền Tiểu Cương đáp lại:
“Cảm ơn anh Lương đã mang theo chúng tôi, trước 8h tối ngày mai, tôi nhất định sẽ đưa tiền đến công ty đầu tư An Tâm.”
Lý Tồn Viễn tán thành: “Hừm, tình hình bên này của tôi cơ bản cũng là như thế. Cảm ơn Lương ca!”
An Lương cười đáp lại: “Tiền là kiếm không bao giờ hết, một người kiếm lời cũng là kiếm lời, mọi người cùng nhau kiếm lời cũng là kiếm lời, hơn nữa là hao lông cừu của nước khác, cắt rau hẹ của nước khác.”
Một câu nói này ý ở trên lời nói, chính là nếu như có nguy hiểm pháp luật, ba người Lý Tồn Viễn cũng phải chịu!
An Lương tiếp tục nói: “Hải Dương, cố gắng xác định quy mô tài chính trong ngày hôm nay thì bên chúng tôi mới lên được kế hoạch, sau đó chuyển tiền vào tài khoản càng sớm càng tốt.”
“Được!” Vân Hải Dương đồng ý nói.
An Lương kết thúc cuộc nói chuyện với ba người anh em ở Đế Đô, bắt đầu báo xu thế cổ phiếu của Shiseido cho Phạm Bình và Lý Cương, để cho hai người này xử lý chuyện này khi thị trường mở cửa vào ngày kia.
Đế Đô.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện trong nhóm wechat, Lý Tồn Viễn và Tiền Tiểu Cương bắt đầu hành động, tốc độ hai người tập trung tiền cực nhanh, chủ yếu là tín nhiệm của bản thân hai người họ tốt, hơn nữa có thông báo từ trong nhà nên đương nhiên không thành vấn đề.
Kẻ hủy diệt siêu xe – Vân Hải Dương thì có vấn đề lớn!
Vân Hải Dương không tin tà hỏi một vòng trong nhóm, biểu thị hi vọng vay tiền, dài nhất mười ngày sẽ trả lại, đồng thời hứa hẹn 5% tiền lãi.
Bây giờ rất nhiều quỹ tiền tiền lãi một năm còn không đến 5% đấy!
Huống chi là mười ngày?
Nhưng mà điều kiện tốt như vậy, Vân Hải Dương không những không hỏi mượn được tiền mà còn gặp phải rất nhiều nghi kỵ.
'Lý Thiến: Dương Tử, cậu tham gia cái gì mà đánh bài qua mạng hả?'
'Lưu Năng: Anh Hải Dương, có phải là anh lại bị tai nạn xe không?'
'Hồ Tiểu Ngư: Đừng hỏi, Vân Hải Dương, tôi không có tiền! Lần trước cậu mượn tôi 100 tệ, kéo dài một năm mới trả, có phải là cậu quên rồi không?'
Đọc tin nhắn của Hồ Tiểu Ngư, Vân Hải Dương không nhịn được cãi lại.
'Hồ Tiểu Ngư, cậu có độc hả! Chuyện từ hồi chúng ta học cấp 2, cậu bây giờ vẫn còn nhớ?' Vân Hải Dương điên cuồng phàn nàn, chuyện đã bao nhiêu năm rồi mà còn nhớ kỹ vậy?
'Hồ Tiểu Ngư: Tôi nhớ cả đời này! Cái tên khốn khiếp nhà cậu, đã nói là ngày thứ hai trả tôi, kết quả kéo rồi lại kéo, kéo dài cả một năm!'
'Làm phiền rồi!' Vân Hải Dương không nói gì nữa.
Vân Hải Dương thực sự quá thảm!
Người này ở trong vòng bạn bè hỏi một vòng, hoặc là hoài nghi hoặc là phàn nàn, hoặc là nói rõ không cho mượn, cuối cùng không có ai đồng ý cho cậu ta mượn tiền.
Đại khái đấy chính là cái tiếng của kẻ hủy diệt siêu xe đi?
Số tiền mà Vân Hải Dương thu được từ vòng bạn bè tổng cộng là: 0!
Đối với tình huống thê thảm như vậy, thực ra Vân Hải Dương đã có dự liệu, cậu ta thở dài một tiếng, bắt đầu sắp xếp tài sản của mình, trước mắt cậu ta có gần 40 vạn tiền mặt.
Một chiếc xe Porsche 911 Carrera, giá mua vào là 120 vạn, nếu như mang thế chấp thì có thể bắt được 70, 80 vạn.
Cậu ta còn một chiếc Rolex, mua vào là hơn 80 vạn, thế chấp miễn cưỡng có thể đạt đến khoảng 80 vạn.
Tổng hợp số tiền là có khoảng 180 đến 190 vạn.
Nếu như tìm người trong nhà khóc than, nghĩ biện pháp xin chút tiền tiêu vặt, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể chuẩn bị được 200 vạn.
200 vạn nhiều sao?
Đối với người bình thường mà nói, nó tương đối lớn, có khi dốc sức làm việc cả một đời cũng không kiếm được 200 vạn.
Nhưng ở lần hoạt động đoàn chiến này, An Lương là thủ lĩnh bỏ 1,5 ức, Lý Tồn Viễn và Tiền Tiểu Cương mỗi người mang 1 ức là 10000 vạn vào đội.
Vân Hải Dương 200 vạn…
Cái này…
Bỏ gần 200 vạn vào xem kịch?
Quá thảm đi?
Vân Hải Dương yên lặng tính toán, nếu dựa theo An Lương tính toán, được 30% lợi nhuận, 200 vạn của cậu ta chỉ có thể lấy được 60 vạn.
Nếu như là Vân Hải Dương trước kia, nhất định cậu ta sẽ vui mừng ngất trời!
Dù sao thì tiền tiêu vặt một năm của Vân Hải Dương cũng không đến 60 vạn.
Nhưng mà hiện tại khác rồi, Vân Hải Dương nghĩ đến ba kẻ đồng bọn, Lý Tồn Viễn và Tiền Tiểu Cương mỗi người là 1 ức, vậy thì lợi nhuận là 3000 vạn?
An Lương là 1,5 ức, tổng lợi nhuận là 4500 vạn?
60 vạn so với 3000 vạn và 4500 vạn, chênh lệch này cũng không khỏi quá lớn rồi đó?
Vân Hải Dương cũng muốn lấy 1 ức ra hô mưa gọi gió nhưng mà hiện thực không cho phép!
Cậu ta khẽ cắn răng gọi một cú điện thoại, chờ sau khi điện thoại được kết nối, cậu mở miệng trước: “Chị hai, em là Hải Dương.”
Vân Hi Nguyệt, khẳng định đáp lại: “Chị biết, cậu nói đi, có chuyện gì.”
“Em…” Vân Hải Dương đột nhiên có chút ngượng ngùng.
Vân Hi Nguyệt hỏi ngược lại: “Không có tiền tiêu?”
Vân Hải Dương thở dài một tiếng.
“Cậu muốn bao nhiêu?” Vân Hi Nguyệt hỏi luôn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất