Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 246: Hóa ra là phú bà, nhưng tôi muốn tự mình nỗ lực!

Chương 246: Hóa ra là phú bà, nhưng tôi muốn tự mình nỗ lực!
Lần trước đầu tư, Vân Hải Dương cũng tìm Vân Hi Nguyệt mượn tiền, Vân Hi Nguyệt là nhánh cỏ cứu mạng cuối cùng của Vân Hải Dương.
“Cái này…” Vân Hải Dương lúng túng nói: “Chị hai, chị có thể tập trung nhiều nhất bao nhiêu tiền?”
Vân Hi Nguyệt hỏi ngược lại: “Rốt cuộc là cậu làm chuyện gì?”
Trước khi Vân Hải Dương trả lời, Vân Hi Nguyệt lại hỏi: “Lẽ nào cậu lại đụng xe?”
Vân Hải Dương vội vã phủ định: “Không phải! Không phải! Chị hai, tình huống là như này…” Vân Hải Dương giải thích.
Sau khi Vân Hải Dương giải thích xong xuôi, Vân Hi Nguyệt mới đáp lại, nói: “Chị tận lực tập trung tiền cho cậu.”
“Cảm ơn chị hai!” Vân Hải Dương đáp lại.
Vân Hi Nguyệt cúp điện thoại, cô lập tức gọi điện thoại cho An Lương, để xác định lời giải thích của Vân Hải Dương, sau khi xác định được tình hình, Vân Hi Nguyệt bắt đầu tập trung tiền.
Ngày hôm sau.
5h30 chiều, lớp Tài chính 3 liên hoan ở quán lẩu Ngon Lại Tới, nội chiến của phòng 307 cũng giải quyết ở lần liên hoan này.
Còn về kết quả?
Còn cần hỏi kết quả sao?
Lữ Văn Sơn tính toán dựa theo việc An Lương không uống được rượu, nhưng tình hình thực tế là tửu lượng của An Lương hạ sát Mã Long, Lữ Văn Sơn và Mã Long lạnh tâm rồi, dọn dẹp phòng một tháng tới, hai anh em này nhận đi!
Bởi vì 【Anessa X Quân Sự】 thanh toán tiền cát xê còn thiếu, hơn nữa chủ quán lẩu Ngon Lại Tới cung cấp phiếu giảm giá 2000 tệ, đầy 100 sẽ trừ đi 50 nên cuối cùng chỉ tiêu phí mất 3100 tệ.
Lần này bởi vì không có phần thưởng của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng nên An Lương dứt khoát bỏ số lẻ ra, đồng thời cũng dùng 500 tệ quỹ lớp dùng để thanh toán, rồi tiến hành công khai ở trên nhóm lớp.
Gần 10h tối, An Lương tỉnh táo trở lại ký túc xá, trạng thái của Trầm Thế Trung cũng còn khá, Lữ Văn Sơn thì ngay cả hồn cũng không còn, Mã Long cũng không khá hơn là bao.
Chỉ có thể nói Lữ Văn Sơn là bất tỉnh nhân sự, Mã Long thì còn có thể tự đi được.
“Hợp tác vui vẻ!” An Lương và Trầm Thế Trung đến vỗ tay, tửu lượng của Trầm Thế Trung hơn Mã Long, điểm này đúng là vượt ngoài dự liệu của An Lương.
“Đúng rồi, thân sĩ, ra ban công đi, chúng ta thương lượng một chút.” An Lương nói.
Lữ Văn Sơn đã ngủ say ở trên giường, trạng thái của Mã Long cũng gần như thế.
Trầm Thế Trung theo An Lương đi ra ban công, cậu ta chủ động hỏi: “Lương ca có dặn dò gì?”
“Cậu có thể tự do điều động bao nhiêu tiền?” An Lương hỏi, trước khi Trầm Thế Trung trả lời, An Lương bổ sung: “Ý tôi là nếu như bây giờ cần, có thể lập tức lấy ra ấy.”
Trầm Thế Trung đáp lại nói: “Nếu như muốn lập tức điều động thì tôi có thể lấy ra khoảng 40 vạn, toàn bộ đều có thể cho cậu mượn.”
Thế mà lại cho rằng An Lương muốn mượn tiền!
Nhưng cậu ta đồng ý cho An Lương mượn, đúng là khiến An Lương thầm cảm động.
“Không phải mượn tiền!” An Lương đáp lại: “Tôi còn có thể thiếu 40 vạn này của cậu?”
Trầm Thế Trung thoáng lúng túng: “Vậy thì cậu có ý gì?”
“40 vạn thì 40 vạn đi! Nếu như cậu tin tôi thì tôi đưa cậu một tài khoản, cậu gửi toàn bộ qua, cái gì cũng đừng hỏi, qua mấy ngày sẽ cho cậu biết kết quả, khoản tiền này nhiều nhất mười ngày tôi sẽ trả lại cậu.” An Lương nói.
Trầm Thế Trung mở luôn điện thoại di động, lấy giao diện chuyển khoản ngân hàng ra, sau đó đưa điện thoại di động cho An Lương: “An Lương, nhập tài khoản của cậu vào.”
“Tiểu tử nhà cậu không sợ tôi trốn?” An Lương trêu chọc.
“Tôi nhổ vào!” Trầm Thế Trung nói: “Cậu dám trốn thì tôi sẽ lấy một cái đồng hồ đeo tay của cậu, còn có thể thiệt sao?”
“Chính là cái đạo lý này!” An Lương vừa đáp lại vừa nhập tài khoản của công ty đầu tư An Tâm vào, sau đó nhập vào hạn mức là 40 vạn rồi đưa điện thoại di động lại cho Trầm Thế Trung.
Trầm Thế Trung chuyển khoản luôn, không chút do dự.
Sau khi hoàn thành chuyển khoản, Trầm Thế Trung đưa giao diện điện thoại cho An Lương kiểm tra: “Xong! Lương ca, còn chuyện gì không, nếu không có chuyện gì thì tôi đi rừng đây, hôm nay tôi nhất định phải lên bạch kim!”
“Tự cậu đánh?” An Lương hiếu kỳ.
Cấp bậc của người này e rằng chỉ là đồng đoàn đi?
Trầm Thế Trung nhìn chằm chằm An Lương: “Trời, đừng có xem thường người khác vậy chứ, lúc tôi mạnh nhất là vương giả, ổn đến không thể ổn hơn được nữa!”
Đây…
An Lương không còn gì phản bác!
Cái trò lừa người này chính An Lương cũng đang dùng nên đương nhiên biết cực kỳ ổn.
Cho dù là trình độ đồng đoàn thì thế nào?
Trên đường đi rừng, 5 – 0 đồng còn có thể không đánh được 0-5 bạch kim sao?
Không thể nào!
Nếu như thật sự không đánh được, dùng thuật triệu hoán, tìm hiểu một chút vương giả đánh chó hoang đi?
Gần 11h tối, Vân Hi Nguyệt gửi tiền tới, người này thế mà lại tập trung được 500 vạn, có chút hơi bất ngờ!
Hóa ra là phú bà?
Có điều An Lương muốn tự mình nỗ lực!

Thứ hai, ngày 16 tháng 9, tân sinh của học viện kinh tế Thiên Phủ chính thức nhập học.
Lịch học đã được phát vào hôm qua, tiết học đầu tiên ở giảng đường số 3 phòng 102, tiết đầu tiên là giới thiệu về tiến trình học của khoa tài chính và tiêu chuẩn của tân sinh năm nhất.
Đối với lời giới thiệu về tài chính học, An Lương hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú gì, lúc nghỉ hè, cậu đã học tập được rất nhiều kiến thức tài chính, hơn nữa trong công ty đầu tư An Tâm có hai đại lão chỉ điểm, nên những lời giải thích cơ bản giống như giới thiệu về tài chính thì An Lương thực sự không cần nghe nữa.
Tâm tư của cậu bây giờ còn đang ở thị trường cổ phiếu!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất