Chương 262: Nhiệm vụ này có độc hả?
Trong Học viện m nhạc Quốc gia, Trần Tư Vũ khoác tay An Lương.
Trần Tư Vũ rất nổi tiếng trong Học viện m nhạc Quốc gia, dù gì cũng là chân dài da trắng mặt đẹp, đặc biệt là chiều cao 1m78, những bạn nam bình thường đứng kế Trần Tư Vũ cũng tự cảm thấy nhục nhã.
Thế nhưng bây giờ vị nữ thần của Học viện m nhạc Quốc gia này lại chủ động khoác tay một bạn nam, sinh viên nhìn thấy cảnh này của Học viện m nhạc Quốc gia đều cảm thấy kết thúc tuổi thanh xuân rồi!
Nữ thần của học viện có bạn trai rồi, trường học này không còn ý nghĩa gì nữa, đàn piano nữa thì được gì chứ?
Không lẽ có thể đợi được câu nói: Số 9, bạn biết đàn không hả?
Trần Tư Vũ đưa An Lương đến quán ruột cá, An Lương đã nhìn thấy Tống Thiến, nhưng cậu phát hiện sao Ninh Nhược Sương cũng ở đây?
Thực sự thì An Lương hơi sợ Ninh Nhược Sương!
Cô em này có điểm nhan sắc lên đến 98 điểm, là cao nhất trong bốn cô em mà An Lương quen, hơn nữa cô cao đến 1m72, tuy rằng đánh giá hình thể ‘chỉ có’ 92 điểm, mục điểm trừ chắc đến từ gấu trúc.
Nhưng trên thực tế hình thể của cô em này thực sự cực kỳ đẹp!
Thử nghĩ xem học viện múa?
Cộng thêm nữa đánh giá đặc thù lên đến 96 điểm!
An Lương thực sự hơi sợ cô ta.
Lỡ như bất giác ánh mắt nhìn sang bên kia, tuy nhìn nhau với Ninh Nhược Sương là chuyện nhỏ, nhưng lỡ bị Trần Tư Vũ phát hiện thì sao?
An Lương là người đàn ông tốt mà!
Trần Tư Vũ cũng nhìn thấy Ninh Nhược Sương, cô hơi thắc mắc: “Sương Sương, sao cậu đến đây rồi?”
“Lúc qua ăn cơm thấy Thiến Thiến, vừa hay ăn chung luôn.” Ninh Nhược Sương trả lời, sau đó chào hỏi với An Lương: “Lâu quá không gặp.”
“…” An Lương chỉ có thể gật đầu một cách bình tĩnh, thể hiện đã nghe tiếng chào.
Trần Tư Vũ còn đang khoác tay cậu đấy!
Sau khi An Lương và Trần Tư Vũ ngồi xuống, An Lương chủ động nói: “Gọi ruột cá xào và cá viên thôi!”
Tống Thiến chọc ghẹo: “Ăn gì bổ nấy hả?”
An Lương chịu nổi Tống Thiến, vì điểm nhan sắc của Tống Thiến ‘chỉ có’ 80 điểm, tuy cũng là nghìn người có một, nhưng đối với An Lương đã nhìn quen phồn hoa mà nói, cơ bản không phải là vấn đề.
“Ngoài học đàn ra thì đọc thêm sách đi, cá viên là trứng cá, bổ cái gì?” An Lương ghẹo lại.
An Lương chọc ghẹo Tống Thiến thể hiện một thái độ thân quen có khác, đối với chào hỏi của Ninh Nhược Sương, An Lương chỉ gật đầu đáp lại, nhưng đối với chọc ghẹo của Tống Thiến, An Lương còn ghẹo ngược lại.
Đây là biết điều trong khoảng cách xã giao, từ đó cho Trần Tư Vũ cảm giác an toàn.
Điểm hảo cảm bên Trần Tư Vũ đã mắc kẹt ở điểm 89 lâu lắm rồi, nếu trước mặt Trần Tư Vũ có dan díu gì với Ninh Nhược Sương, chẳng phải tự tìm phiền muộn sao?
“Tư Vũ, cậu quản lý lại An Lương nhà cậu đi!” Tống Thiến cầu cứu ngay lập tức.
Trần Tư Vũ không những không giúp Tống Thiến, còn theo chân An Lương: “Thiến Thiến ngốc quá hả?”
“Cô kia, cô thay đổi rồi!” Tống Thiến nhìn Trần Tư Vũ: “Ngày trước cậu không phải như vậy!”
Trần Tư Vũ chỉ cười mỉm.
Ngay lúc này, ruột cá xào được đưa lên, An Lương lấy dụng cụ ăn cho Trần Tư Vũ, tiện tay lấy nước trà rửa sơ qua, sau đó mới lấy dụng cụ ăn của mình, của cậu thì không cần rửa, đùng đũa luôn là được.
Trần Tư Vũ hỏi một cách hiếu kỳ: “Tự anh không rửa bát á?”
“Con trai không cần!” An Lương trả lời.
Câu trả lời khiến Trần Tư Vũ trở nên ấm áp, bộc lộ sự tỉ mỉ và sức mạnh bạn trai của An Lương giúp cô rửa bát.
Hửm?
Chắc là được tính là sức mạnh bạn trai chứ?
Tuy là An Lương không có tỏ tình?
Dù gì Trần Tư Vũ cảm thấy An Lương là bạn trai của mình?
Cái này có vấn đề hả?
Ruột cá xào vẫn như cũ, trứng cá, ruột cá, bao tử cá, chỉ có lẩu cá mới có gan cá.
Có gan cá hay không không quan trọng!
Cái An Lương cần là gan cá hả?
Cái Lương ca cần là 'Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về'!
An Lương gắp một đống trứng cá, trong lòng cậu âm thầm cầu nguyện, nhất định phải nếm ra được phần thưởng đồ ăn ngon, từ đó nhận được thẻ phần thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về.
Thế nhưng ăn hết cả một đống trứng cá, lại không có thẻ phần thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về nào cả.
Không lẽ không đúng cách?
Phải ăn nhiều hơn trong một lần gắp?
An Lương lại gắp thêm một đống trứng cá, lần này cậu ăn một ngụm lớn. nhưng vẫn không có mở ra được phần thưởng đồ ăn ngon của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Không lẽ thẻ phần thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về là thẻ sử dụng một lần?
Sau khi An Lương ăn liên tục 5 miếng trứng cá, vẫn không mở ra được phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, An Lương tỏ ra mình có hơi tuyệt vọng, xem ra là cậu đã nghĩ nhiều rồi?
“An Lương, ở đây còn trứng cá nè.” Ninh Nhược Sương đột nhiên nhắc nhở An Lương.
Trước khi An Lương trả lời, Ninh Nhược Sương chủ động gắp trứng cá lên.
‘Tinh!’
‘Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Mời ký chủ nếm thử miếng trứng cá khác này.’
‘Phần thưởng nhiệm cụ: thẻ phần thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về x1’
‘Hình phạt thất bại: Không có’
???
Không phải!
Khoan đã!
Hệ thống này trúng độc hả?
Hai ngày trước An Lương mới nổ banh xác về hệ thống này, cho là Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đúng là vô địch, đưa An Lương lên hẳn tầng thứ năm đẳng cấp của lục địa thần tiên.
Lật mặt nhanh đến vậy sao?
Nhiệm vụ này…
An Lương nhạy cảm phát hiện một chuyện, không khí có hơi kỳ lạ rồi!