Chương 272: Chó chặn đường à?
Trong nhà hàng Nhật - Vân Cực, An Lương và mấy người xem là anh em Đế Đô cùng chụp chung tấm ảnh với con cá ngừ vây vàng nặng bảy mươi hai cân, An Lương còn cùng chụp chung với Trần Tư Vũ và nó nữa.
Chụp ảnh chung gì đó đương nhiên không phải gửi lên nhóm bạn bè, chỉ là ghi lại cuộc sống mà thôi.
Đối với An Lương và Trần Tư Vũ mà nói, lúc này nhấm nháp con cá ngừ vây vàng nặng bảy mươi hai cân, đó là sự kiện kỷ niệm đáng giá trong cuộc sống, thể hiện trong thời gian này bọn họ ở Đế Đô đã ở cùng nhau.
Vì cuộc đua xe buổi chiều nên mọi người cũng không ăn nhiều, tùy tiện ăn chút lót bụng, cũng để lại địa chỉ để nhà hàng Nhật - Vân Cực mang tới cá ngừ vây vàng đã được xử lý xong.
Sau đó mọi người đi thẳng về phía Công viên Ô tô Goldenport, chuẩn bị hoạt động đua xe buổi chiều.
Khi mọi người đến được Công viên Ô tô Goldenport, lối vào Công viên Ô tô Goldenport đã xảy ra một vài vấn đề, hình như có người chặn lối đi, dường như đang tranh luận điều gì đó.
Đoàn người An Lương đương nhiên cũng bị ngăn ở bên ngoài.
Tiền Tiểu Cương lập tức gọi người điều hành của Công viên Ô tô Goldenport, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
Một lát sau, một người đàn ông trung niên chạy tới. Đầu tiên ông ta xoay người cúi đầu với mọi người, sau đó khách khí giải thích: “Tiền công tử, thật ngại quá, bên phía chúng tôi đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, xin hãy chờ một chút, chúng tôi đang giải quyết rồi.”
Người đàn ông trung niên tiếp tục nói: “Xin công tử hãy yên tâm, chậm trễ chút thời gian nào, chúng tôi đều sẽ bồi thường gấp đôi cho công tử.”
“Quản lý Triệu, rốt cuộc đã xảy ra việc gì?” Tiền Tiểu Cương hỏi.
Quản lý Triệu cười khổ một tiếng, rồi mới nói: “Công tử nhỏ của nhà họ Vương dẫn bạn bè tới đây chơi, nhưng không phải đã được Tiền công tử đây bao hết rồi sao, chúng tôi giải thích thì cậu ấy lại làm om sòm ngoài cửa đây!”
“Vương Nhị Cẩu à?” Tiền Tiểu Cương hỏi.
Quản lý Triệu không dám tiếp lời.
“Cương Tử, Vương Nhị Cẩu này có chút phiêu rồi, chúng ta qua đó tâm sự với cậu ta chứ?” Vân Hải Dương hỏi.
“Đi!” Tiền Tiểu Cương gật đầu đồng ý.
Lý Tồn Viễn đáp: “Tôi đi cùng Lương ca, mọi người giải quyết đi, đã lâu không gặp Vương Nhị Cẩu, không phải cái tên này đang học ở Tây Sơn à, sao bỗng nhiên trở về?”
“Chúng ta qua đó hỏi một chút!” Tiền Tiểu Cương đáp.
Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương đi tới cửa của Công viên Ô tô Goldenport, Lý Tồn Viễn giải thích: “Vương Thụy cũng trong vòng này của Đế Đô, vì là cậu con trai út, trong nhà từ nhỏ đã được cưng chiều đủ thứ, hơn nữa anh trai cả trong nhà quá mạnh mẽ, nên tính cách của cậu ta có chú tệ.”
“Vấn đề không lớn chứ?” An Lương hỏi.
“Vấn đề nhỏ.” Lý Tồn Viễn đáp.
Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương đi tới cửa của Công viên Ô tô Goldenport, bọn họ nhìn về phía một người trẻ tuổi trông vẻ khỏe mạnh trong đám người. Tiền Tiểu Cương chủ động chào hỏi: “Vương Nhị Cẩu, đã lâu không gặp!”
Vân Hải Dương cũng kêu lên: “Nhị Cẩu Tử, trở về khi nào thế?”
“...” Vương Thụy chết cứng nhìn chằm chằm Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương, hai cái tên chết tiệt này có thể bình thường một chút hay không?
Vương Nhị Cẩu, và Nhị Cẩu Tử là tên hồi nhỏ của cậu ta hiểu không?
Hiện giờ tất cả mọi người đã trưởng thành rồi, có thể thành thục một chút được không?
Nhắc lại biệt danh ngày bé trước kia, chẳng lẽ không ấu trĩ sao?
“Cương thiếu, Hải Dương, tại sao các cậu lại ở đây?” Vương Thụy gọi quân hào của Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương.
Tiền Tiểu Cương hi hi ha ha nói: “Chiều nay tôi đặt bao hết rồi, cậu đừng làm loạn nữa, nhanh chóng đi đi, tránh cho lát nữa cả hai đều lúng túng.”
Vân Hải Dương tán thành: “Cậu muốn chơi thì ngày mai lại đến chơi, ngày hôm nay chúng tôi đặt bao hết rồi!”
“Một trường đua xe lớn như vậy, thêm hai xe của chúng tôi thì thế nào?” Vương Thụy đề nghị.
“Cút, cút, cút, chúng tôi chiêu đãi khách quý đây!” Tiền Tiểu Cường tuyệt đối không nể mặt.
Vân Hải Dương cũng không nể mặt mà nói: “Thật không có mắt, khiến người khác thấy phiền phức giống như trước đây vậy, nhanh chóng cút đi.”
Vương Thụy cười theo nói: “Hai anh à, cho chút mặt mũi đi, tôi cũng chiêu đãi khách quý mà, đã nói trước ngày hôm nay sẽ tới đua xe chút rồi.”
“Đã nói trước rồi?” Tiền Tiểu Cường trào phúng: “Đã nói trước rồi thì vì sao không đặt bao trước?”
Vân Hải Dương nhất trí: “Đúng vậy, đã nói trước rồi, vì sao cậu không đặt bao trước đi?”
Vương Thụy suýt chút nữa đã tức đến mức ho ra máu!
Đặt bao hết mẹ nó ấy!
Đặt bao hết không cần tiền à?
“Anh Cương Tử, anh Hải Dương, thật sự nể chút mặt mũi đi, khi về tôi mời khách ăn cơm, khách của tôi rất quan trọng, là khách quý phía Tây Sơn.” Vương Thụy có chút khép nép nói.
“Khách quý của cậu quan trọng, vậy khách quý của chúng tôi thì không quan trọng?” Tiền Tiểu Cương căn bản không hề nể tình.
Bọn họ đi theo An Lương kiếm tiền kiếm đến vô cùng thoải mái, đương nhiên phải thu xếp tốt chuyện của An Lương, dựa vào cái gì phải cho Vương Thụy mặt mũi?
Ngày hôm nay bọn họ chuẩn bị vô cùng đầy đủ, không chỉ hoàn toàn bao hết, còn sắp xếp số lượng xe mô hình tính năng lớn, từ đó có thể để cho Trần Tư Vũ có thể trải nghiệm nhiều xe tính năng hơn.
Ba người tính là anh em Đế Đô đều là nhân tinh cả!
Bọn họ vô cùng rõ ràng lấy lòng An Lương còn không bằng lấy lòng Trần Tư Vũ.
An Lương có tiền có năng lực, muốn cái gì mà không có?
Nếu lấy lòng An Lương thì hoàn toàn là làm nhiều công ít, lấy lòng Trần Tư Vũ chính là làm ít công to, cho nên ngày hôm nay bọn họ đã sắp xếp vô cùng tốt, đương nhiên không thể nào cho Vương Nhị Cẩu mặt mũi được.
Vương Thụy thu lại thái độ ăn nói khép nép, hừ lạnh nói: “Tất cả mọi người đều trong cùng một giới, các người chẳng nể tình như vậy, chẳng lẽ không có một ngày rơi vào trong tay tôi?”
“Vậy thì chờ mong?” Tiền Tiểu Cương đáp lời.
Vân Hải Dương tán thành: “Hiện tại là cậu ở trong tay chúng tôi!”
Vương Thụy hít một hơi thật sâu, cậu ta vươn ngón trỏ tay phải ra chỉ chỉ Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương: “Tốt, rất tốt, ngày sau còn dài, chúng ta đi!”