Chương 271: Bảo ngọc cổ Đế Đô?
Phòng 8806 chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Trần Tư Vũ và An Lương đang dùng bốn tay bắn liên tiếp lên chiếc đàn piano phiên bản kỷ niệm loạt diễn sinh dòng Steinway D giá trị gần hai trăm vạn này.
Khúc nhạc đương nhiên là "Our Love"/ "Tình yêu của chúng ta".
Giữa những người yêu nhau có cùng sở thích hoặc kỹ năng thật sự rất quan trọng, An Lương và Trần Tư Vũ cùng đàn khúc nhạc piano, cả hai ngẫu nhiên sẽ đụng chạm bả vai nhau một chút, hoặc có sự tiếp xúc giữa các đầu ngón tay, đều cùng liếc nhìn nhau.
Cảm giác như vậy thật tốt!
Cảm giác như vậy thật sự là cổ vịt có thể rất cay đấy được không?
Cái loại cổ vịt rất cay này đại khái sẽ giống như câu: 'Ôi cha mẹ ơi, anh trai à, hát một khúc đi, sờ soạng một đêm đi!'
Tiền Tiểu Cương biểu hiện bản thân bị xúc phạm!
Trước khi "493" gần đến mười một giờ rưỡi, An Lương và Trần Tư Vũ còn đang đàn đàn piano, đám Vân Hải Dương gọi điện thoại đến cho An Lương.
An Lương nghe máy, hơn nữa còn mở loa ngoài, đặt trên cây đàn.
"Này, Lương ca, cậu và chị dâu đang ở quốc tế Vân Cảnh sao?" Vân Hải Dương vừa mở miệng đã trình bày rõ ràng rành mạch.
Trần Tư Vũ trợn mắt liếc An Lương một cái.
An Lương đáp lại nói: "Đang ở đây!"
"Bọn tôi lập tức đến Vân Cực, các cậu có thể ra ngoài, nhanh nhanh nhanh, ngày hôm nay Vân Cực có một con cá ngừ Đại Tây Dương bảy mươi hai cân vừa mới ngâm chua xong, chúng ta là đợt khách đầu tiên đấy!" Vân Hải Dương trình bày.
An Lương dùng đầu ngón chân cũng đoán được con cá ngừ Đại Tây Dương này nhất định là do bọn họ sắp đặt!
"Cá ngừ vây xanh Đại Tây Dương?" An Lương thuận miệng đáp.
"Nghĩ gì chứ!" Vân Hải Dương phun, "Đương nhiên là cá ngừ vây vàng rồi."
Vấn đề của cá ngừ vây xanh Đại Tây Dương không phải giá cả, mà là ở chỗ hiếm đến mức chỉ có thể gặp không thể cầu.
"Cá ngừ vây vàng cũng được! Chúng tôi lập tức xuất phát!" An Lương đáp lời sau đó ngắt cuộc gọi.
Trần Tư Vũ tò mò hỏi: "Các anh lại cùng kiếm lời rồi?"
An Lương không phủ nhận: "Ừ, mấy ngày trước bọn anh kiếm lời chút tiền, đúng lúc làm thịt bọn họ. Dù sao cũng không cần khách khí, bọn họ đều kiếm được nhiều lắm!"
Trần Tư Vũ không hỏi cụ thể bán lời được bao nhiêu, nếu chỉ đơn thuần là vì tiền, Trần Tư Vũ cũng không thiếu cơ hội.
Hai người đi ra khỏi chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương nói: "Lát nữa anh lái xe, buổi chiều nếu có cơ hội thì chúng ta bao Công viên Ô tô Goldenport, từ hai giờ đến bảy giờ, em có thể tận tình đua xe trên đường đua!"
Trần Tư Vũ chờ mong nói: "Vậy thì tốt quá!"
Cô gái Đế Đô chân dài da trắng xinh đẹp này quả thật rất thích đua xe.
Nghĩ tới tin tức đám người Vân Hải Dương gửi trên wechat, An Lương âm thầm nở nụ cười. Hoạt động đua xe chiều ngày hôm nay đối với Trần Tư Vũ mà nói hẳn sẽ vô cùng khó quên nhỉ?
Khoảnh khắc mười hai giờ trưa tới, An Lương kéo Trần Tư Vũ đến nhà hàng Nhật - Vân Cực.
"Hoan nghênh đến với Vân Cực!" Hai nhân viên phục vụ đứng chào ở cửa ân cần chào hỏi.
An Lương đáp: "Có đặt trước, bạn ở bên trong."
"Vâng, ngài An, mời bên này." Nhân viên phục vụ tiếp đón.
???
An Lương phát hiện điểm mờ ám, nhân viên phục vụ này gọi luôn họ của cậu, hẳn là cậu còn chưa tự giới thiệu đâu nhỉ?
Tuy rằng nhân viên phục vụ biểu hiện ra điểm mờ ám, nhưng An Lương cũng không để ý. Cậu kéo theo Trần Tư Vũ đi vào trong Vân Cực, sau đó cuối cùng cậu cũng phát hiện ra vấn đề.
"Ha ha ha, anh Lương, chị dâu, hoan nghênh đã tới!" Vân Hải Dương tiến lên tiếp đón.
Tiền Tiểu Cương trình bày, "Mời anh Lương và chị dâu ăn cơm, ngày hôm nay toàn bộ đặt trước sắp xếp một chút."
Lý Tồn Viễn thêm lời: "Cá ngừ vây vàng bảy mươi hai cân vừa mới lên giá, còn chưa bắt đầu cắt, chúng tôi đợi Lương ca tới chụp ảnh chung đây này!"
An Lương thuận miệng hỏi: "Vậy con cá ngừ này bao nhiêu tiền?"
"Đắt thì không đắt, chủ yếu là hiếm khi gặp được như vậy." Lý Tồn Viễn giải thích.
Vân Hải Dương đáp: "Mười chín vạn tám, toàn bộ đều là của chúng ta. Đợi lát nữa sau khi ăn xong chúng ta chia làm bốn phần, một phần trong đó đưa tới quốc tế Vân Cảnh."
"Chào chị dâu!" Tiền Tiểu Cương ở bên cạnh khách khí chào hỏi.
Trần Tư Vũ đáp lại: "Chào anh Cương Tử!"
"Hô!" Tiền Tiểu Cương khoa trương mà thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Làm tôi sợ chết đi được, làm tôi sợ chết đi được, tôi còn tưởng chị dâu không biết tôi là ai, tôi còn đang cân nhắc có nên tự giới thiệu một chút không đây!"
Trước kia có hỗn tạp như vậy sao!
An Lương lại phát hiện điểm mờ ám, đám ồn ào nào không dẫn theo bạn gái?
"Tình huống gì đây, mấy cậu không dẫn bạn gái theo sao?" An Lương tiếp tục hỏi.
Kỳ thật ngay từ khi bước vào cửa Trần Tư Vũ đã phát hiện ra vấn đề này.
"Đừng nói nữa, Tiền Tiểu Cương nói cậu ta xử lý hết, kết quả phá hỏng hết rồi!" Vân Hải Dương phun.
Lý Tồn Viễn không nói gì, nhưng chỉ chỉ về phía Tiền Tiểu Cương.
Tiền Tiểu Cương có chút xấu hổ nói: "Lật xe rồi, lật xe rồi, anh em, thật ngại quá, ngày hôm qua ăn nhiều tuyệt vị cổ vịt rồi, rất cay, hôm nay không đỉnh được!"
"Từ lóng gì đây?" Vân Hải Dương phun.
Lý Tồn Viễn nhìn về phía An Lương: "Lương ca lại dạy Cương Tử ngôn ngữ địa phương của Thiên Phủ?"
Trần Tư Vũ cũng nhìn về phía An Lương.
Đương nhiên An Lương không thể nào thừa nhận. "Làm sao tôi biết? Buổi trưa mấy người không liên hệ qua sao? Buổi chiều đua xe, các người lại cô đơn?"
Tiền Tiểu Cương đáp lời: "Buổi chiều tôi đã sắp xếp ổn thỏa rồi!"
"Lần này sẽ không lật xe 5.0 nữa chứ?" An Lương trêu chọc.
Vân Hải Dương lại phun: "Tổ không khí ở Thập Tam Tiên Sinh buổi tối sẽ tới từ buổi chiều, không lật được, không lật được, cái lật duy nhất chính là hình tượng của tên Cương Tử này, trước kia luôn chém gió về bảo ngọc cổ Đế Đô người gặp người thích, về sau sao không chém gió nữa đi?"
Lý Tồn Viễn cũng phun: "Còn chém gió bảo ngọc cổ Đế Đô thì tôi sẽ phun vào mặt cậu ta!"
An Lương nhìn thấy đầu Tiền Tiểu Cương vẫn như là con nhím giống như trước, e là một lần bảo ngọc cổ bị bôi đen tới mức rất thảm rồi?
Trần Tư Vũ ở bên cạnh im lặng lắng nghe, cô thích bầu không khí trao đổi giữa An Lương và mấy người xem là anh em ở Đế Đô này, chắc chắn không có vẻ dối trá, càng không có cảm giác ra vẻ khoe khoang, như vậy thật tốt!
Loại mở miệng nói chuyện làm ăn, ngậm miệng nói công trình, chỉ tùy tiện một hạng mục đã mười ức… e rằng ăn nhiều trứng cá quá rồi chăng?