Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 281: Ngầm đe dọa

Chương 281: Ngầm đe dọa
Tính cách của Lương ca nho nhã hiền hoà, cái tên Giả Đức Văn này tới đập phá quán, Lương ca càng chua xót cho anh ta nhiều hơn, bởi vì người này quá ngu, Lương ca cũng không đành lòng bắt nạt anh ta.
Về phần hiện tại bắt anh ta bồi thường tiền?
Giả Đức Văn phạm sai lầm, chẳng lẽ không nên bồi thường?
Vừa rồi lúc Giả Đức Văn tới có bao nhiêu phách lối, cứ thế đập vỡ đầu Tiểu Điền, hiện tại chỉ là để anh ta bồi thường mà thôi, căn bản không phải bắt nạt anh ta!
“Anh bạn, tôi mặc kệ anh có bối cảnh gì, hay là có bài tẩy gì, tôi chỉ muốn nhắc nhở anh, tôi đến từ Tây Sơn, nhà chúng tôi làm nghề khai thác năng lượng.” Giả Đức Văn tự giới thiệu.
An Lương không phải thành viên của giới thượng lưu Đế Đô, Giả Đức Văn tất nhiên cường thế hơn một chút, dù là ba thành viên của giới thượng lưu vừa nâng An Lương lên, nhưng Giả Đức Văn vẫn chướng mắt An Lương đến từ Thịnh Khánh.
Dù sao Giả Đức Văn biết nhà An Lương có công ty xây dựng An Thịnh, quy mô vẻn vẹn chỉ có năm ngàn vạn mà thôi.
Sau khi Giả Đức Văn nói xong, Lý Tồn Viễn trực tiếp chen vào nói: “Anh em, anh nói chuyện chú ý một chút, nơi này là Đế Đô, mang bộ dạng kia trở về Tây Sơn của các người đi!”
Tiền Tiểu Cương hừ lạnh: “Thời đại nào rồi mà Tây Sơn các người còn có thể hoành hành?”
Vân Hải Dương cũng lên tiếng ủng hộ: “Những năm gần đây, mấy người Tây Sơn còn không phải đang đánh nhau vỡ đầu sao?”
Cuối cùng An Lương cũng hiểu rõ ý tứ của anh ta, cậu bình tĩnh đáp lại: “Chính anh làm sai chuyện, hiện tại bồi thường thì có vấn đề gì sao?”
Giả Đức Văn hít sâu một hơi, hiện tại tình hình khó khăn, anh ta xem như đã nhìn ra, ba người Lý Tồn Viễn là quyết tâm muốn bảo vệ An Lương, dưới tình huống như vậy anh ta chỉ có thể tạm tránh mũi nhọn.
“Hai mươi vạn thì hai mươi vạn, số tài khoản ngân hàng là bao nhiêu, tôi chuyển khoản!” Giả Đức Văn vẫn giữ lòng dạ hẹp hòi, thông qua chuyển khoản qua ngân hàng, liền có thể lưu lại ghi chép chuyển khoản.
An Lương liếc mắt đã nhìn ra: “Trả bằng tiền mặt đi!”
“Anh cố ý làm khó tôi?” Giả Đức Văn hỏi lại.
Lý Tồn Viễn nói tiếp:
“Bây giờ anh liên hệ với Vương Nhị Cẩu, để Vương Nhị Cẩu mang cho anh hai mươi vạn tới, chứng minh các người có một chút quan hệ hữu nghị?”
Giả Đức Văn suy nghĩ một chút, hình như thực sự có thể làm như thế?
Nếu như Vương Nhị Cẩu... Vương Thụy bằng lòng mang cho anh ta hai mươi vạn tiền mặt tới, tên Vương Thụy kia còn có thể kết giao, nếu như Vương Thụy bỏ anh ta qua một bên, Giả Đức Văn thật phải suy nghĩ thật kỹ một chút, về sau có nên tiếp tục kết bạn cùng Vương Thụy hay không.
Nhìn bộ dạng khoẻ mạnh kháu khỉnh chất phác, lòng dạ lại sâu như thế!
Giả Đức Văn gọi điện thoại cho Vương Thụy, chờ đến khi điện thoại được kết nối, Giả Đức Văn hỏi thăm trước một câu: “Anh Vương, anh đang ở đâu?”
“Tôi đang ở bên ngoài, chỗ quán thịt nướng, đợi một lúc nữa, tôi lập tức trở về, tôi sẽ mang cho anh mấy xâu thịt nướng để ăn mừng.” Vương Thụy đáp lại.
“...” Giả Đức Văn bất lực phun nước bọt.
Ăn mừng?
“Vương ca, bên này tôi xuất hiện một chút chuyện nhỏ ngoài ý muốn, tôi cần hai mươi vạn tiền mặt, anh có thể giúp tôi mang đến không?” Giả Đức Văn dò xét hỏi thăm.
Vương Văn Thụy lập tức đáp lại: “Không có vấn đề, tôi lập tức đưa tới, anh chờ một lát, nhiều nhất là mười lăm phút nữa.”
Giả Đức Văn thở dài một hơi.
Mười lăm phút sau, Vương Thụy mang theo một túi giấy da trâu đi tới, anh ta nhìn thoáng qua Tiểu Điền nằm dưới đất, dò hỏi: “Mà chuyện gì vậy?”
Lý Tồn Viễn nhìn thấy Vương Thụy: “Nhị Cẩu Tử, anh chính là thiếu một chút chân thành!”
Vân Hải Dương tán thành: “Nói đúng! Chỗ này của chúng tôi xảy ra chuyện mà cậu lại không biết?”
Tiền Tiểu Cương cảm thán nói: “Vương Nhị Cẩu, loại chó như mày, đầu óc lúc nào cũng tính toán như quân sư, từ nhỏ đến lớn thật sự là một chút cũng không có thay đổi, vẫn không ra gì như vậy.”
Tiền Tiểu Cương tiếp tục nói: “Mày khó chịu tao và Hải Dương, mày đến giải quyết thẳng với bọn này đi, mày lại nhất định phải dốc lòng quấy nhiễu, để kẻ ngu này tới đối phó với Lương ca, sau đó khiến bọn này khó xử sao?”
Lý Tồn Viễn thở dài lắc đầu: “Vương Thụy, chúng tôi không chơi với cậu cũng là có nguyên nhân, một nhóm chúng tôi, cậu xem một chút xem có ai muốn chơi cùng với cậu?”
Vương Thụy lạnh mặt: “Các anh ngoài châm ngòi ly gián thì còn cái khác sao? Hai mươi vạn đúng không, đây chính là hai mươi vạn tiền mặt, chuyện này tôi đến dọn dẹp, được chưa?”
“Thật mất hứng!” Vương Thụy vứt túi giấy da trâu xuống rồi rời đi.
Ánh mắt Giả Đức Văn phức tạp nhìn ba người Lý Tồn Viễn, sau đó lại nhìn về phía An Lương, anh ta vẫn tràn đầy khó chịu dò hỏi: “Anh Vương đã bồi thường tiền, video không cần ghi lại, hiện tại tôi có thể đi được chưa?”
“Đi thôi đi thôi, tha cho anh!” An Lương thở dài nói.
Thật đúng là cái đứa nhỏ ngu ngốc!
Giả Đức Văn lạnh lùng nhìn thoáng qua An Lương rồi mới quay người rời đi.
Sau khi Giả Đức Văn rời đi, Tiểu Điền từ dưới đất đứng dậy, anh nhìn về phía An Lương nói: “Lương ca, tôi đi xử lý vết thương một chút, đồng nghiệp của tôi lập tức tới đây ngay chờ đợi phân phó.”
An Lương chỉ vào túi giấy da trâu nói: “Ầy”
“Cái này” Tiểu Điền chần chờ, anh tự hiểu rõ.
“Nhanh cầm, đầu cũng đã u đầu sứt trán rồi.” Tiền Tiểu Cương nói giúp vào: “Không có mắt nhìn!”
Tiểu Điền nói cám ơn liên tục: “Cảm ơn anh Lương.”
An Lương khoát tay: “Người khác bồi thường tiền thuốc men!” Một khoản tiền này là thành quả của bọn An Lương. “Nằm trên mặt đất lại lâu như vậy, lấy chút tiền thuốc men cũng là đương nhiên.” An Lương nói.
“Còn không mau cảm ơn Lương ca?”
“Cảm ơn Lương ca.”
Tiểu Điền mang theo túi giấy da trâu rời đi, nhân viên vệ sinh của quán bar lập tức quét dọn sạch sẽ.
An Lương chủ động lên tiếng nói: “Bây giờ cũng đã chín giờ rồi, hôm nay về đi, lần sau lại tụ họp.”
Lý Tồn Viễn thở dài nói: “Ừm! Thật nhàm chán, Lương ca, lần này chúng tôi liên lụy cậu rồi, cái tên Vương Thụy này... Ài!
Tiền Tiểu Cương thở dài nói: “Cái tên kia chính là u ác tính của giới Đế Đô chúng ta, đáng sỉ nhục!”
Vân Hải Dương cũng thở dài: “Toàn bộ người trong giới đều chán ghét anh ta!”
An Lương đáp lại nói: “Không sao, vấn đề nhỏ, mặc dù Nhị Cẩu Tử đáng ghét, nhưng cái hài kịch này diễn viên chế tạo tiết mục hiệu quả không tệ, tôi cảm thấy rất khôi hài!”
“Ha ha ha!”
“Tôi cũng nhịn cười không được!”
Giả Đức Văn thực sự khiến hiệu quả của tiết mục hài kịch này đạt đến đỉnh điểm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất