Chương 280: Siêu cấp lừa đảo
Một chiêu ngã trên mặt đất của quản lý Marketing Tiểu Điền, hai mắt nhắm lại, chính là người vô sỉ cực kỳ!
Chủ yếu là vừa rồi vẫn còn đang nói chuyện về vấn đề kia mà lúc này đã nằm trên mặt đất giả chết, cái này quá đáng quá rồi?
Thật sự coi Giá Đức Văn anh như đồ đần à?
Mặc dù mọi người đều nói Giá Đức Văn rất ngu ngốc, nhưng chiêu này của Tiểu Điền thật sự là vũ nhục trí thông minh của người khác, Giả Đức Văn đánh không thắng Tiền Tiểu Cương, nhưng mà cũng giận Vân Hải Dương, lại không dám gây sự với Lý Tồn Viễn.
Nhưng chỉ là một quản lý marketing mà cũng muốn làm khó anh sao?
“Ôi mẹ nó, anh còn biết giả chết, cút nhanh lên, nếu không tôi cho anh biết mặt!” Giá Đức Văn phát tiết cảm xúc, tức giận gào thét.
An Lương hừ lạnh: “Sao đây, muốn uy hiếp người sao?”
Giá Đức Văn nhìn về phía An Lương, anh ta cười lạnh nói: “Anh câm miệng lại cho tôi! Hôm nay có Tiền Tiểu Cương làm chỗ dựa cho mấy người các anh cho nên tôi bỏ qua cho anh, ngược lại tôi muốn xem xem, bọn họ có thể làm chỗ dựa cho anh mãi được không?”
Trên mặt An Lương trần đầy dấu chấm hỏi, người này lại bắt đầu diễn hài kịch à?
Lần này ngay cả Lý Tồn Viễn cũng không nhịn được nở nụ cười, cái tên Giá Đức Văn này thật sự có thiên phú làm diễn viên hài kịch, có thể tạo ra liên tiếp mấy trò cười đẳng cấp như vậy.
Ba người bọn họ làm chỗ dựa cho An Lương?
Người này đi tranh giành người yêu vẫn luôn không điều tra kỹ đối thủ của mình sao?
Có phải là do đầu óc không dùng được hay không?
Có thật là đã sống trên đời hai mươi năm không vậy?
“Lương ca, tôi cảm thấy đầu người này có vấn đề.” Lý Tồn Viễn bất lực phun nước bọt.
An Lương gật đầu: “Tồn Viễn, cậu thành thật đánh giá một chút, tôi nhìn giống quả hồng mềm lắm sao?”
“Ở Đế Đô, bốn người chúng ta ở cùng một chỗ, dáng vẻ của cậu nhìn giống như dễ bắt nạt nhất?” Lý Tồn Viễn có chút xấu hổ nói.
Vân Hải Dương gật đầu: “Tôi cũng cảm thấy vậy.”
Tiền Tiểu Cương đáp lại: “Mặc kệ là ba người các cậu như thế nào, dù sao nhìn tôi là biết không dễ chọc, tôi siêu hung dữ!”
Cái tên này ăn mặc trẻ trâu thực sự, đầu nhím, lại thêm đống phục sức loè loẹt, quả thật nhìn là biết không dễ chọc!
Tiền Tiểu Cương tiếp tục nói bổ sung: “Chủ yếu là ở trong Đế Đô này, người có thể gặp chúng ta, hơn nữa còn có thể nảy sinh mâu thuẫn với chúng ta trên cơ bản đều biết chúng ta, cho dù không biết, mọi người cũng sẽ tự giới thiệu.”
Giả heo ăn thịt hổ?
Không thể tồn tại!
Tại sao phải giả heo ăn thịt hổ?
Người thực sự có bối cảnh, có quan hệ, người đồng đạo, ngay từ khi bắt đầu xảy ra mâu thuẫn, bình thường sẽ tự giới thiệu trước, hai bên đều có thể căn cứ vào tình huống của đối phương để xem nên giải quyết như thế nào.
Nếu như lựa chọn giả heo ăn thịt hổ, nhất định phải chờ lấy đối phương nói ra thân thế, mới tìm đúng biện pháp đối ứng để giải quyết, thế mới hiểm chứ?
Ví dụ như Vân Hải Dương đâm phải xe những người khác, hai bên tự giới thiệu, nên giải quyết như thế nào thì giải quyết như thế.
Nếu như Vân Hải Dương muốn giả heo ăn thịt hổ, nhất định phải chờ đối phương tìm được quan hệ, sau đó anh lại tìm quan hệ cao hơn, nếu đối phương lại tìm được quan hệ cao hơn, anh lại tiếp tục tìm quan hệ cao hơn nữa.
Muốn chơi kiểu quan hệ không cần đút lót sao?
Cho dù quan hệ giúp đỡ, hay là mối quan hệ về kinh tế, thì khi đang giả heo ăn thịt hổ cũng có thể tiếp tục không ngừng gia tăng, cuối cùng còn có thể là hậu quả không thể hòa giải.
Cho nên tại sao lại phải giả heo ăn thịt hổ?
“Về phần An Lương ư, mặc dù tiếng phổ thông nói rất mượt, nhưng cũng nghe ra được không phải người Đế Đô, còn một vấn đề nữa, nếu như đã từng điều tra thân phận của An Lương, rất có khả năng xem An Lương là người rừng.” Tiền Tiểu Cương nói rõ ràng.
An Lương nói đùa: “Hai chữ "người rừng" này của cậu đập thẳng vào mặt tôi thế, không sợ bị tịch thu số hiệu à?”
“Xin lỗi, tôi tự phạt ba chén, xin lỗi xin lỗi!” Cho dù là An Lương nói đùa nhưng thái độ của Tiền Tiểu Cương vẫn rất đoan chính đáp lại.
Giả Đức Văn nghe ba người nói chuyện, anh ta âm thầm nhíu mày, chẳng lẽ An Lương còn có thân phận khác sao?
Tại vì trước đó tạm thời không tra rõ thân phận của An Lương, Giả Đức Văn hít sâu một hơi: “Anh nói đi, anh muốn như thế nào?”
An Lương chỉ chỉ Tiểu Điền: “Cậu ta cũng đã nằm xuống rồi, cậu cảm thấy nên làm cái gì?”
Giá Đức Văn nhịn không được thở dài, đáp lại: “Mẹ nó, là anh ta giả vờ đấy!”
“Tiểu Điền, người ta nói cậu đang giả vờ, cậu mau nói đi, cậu muốn làm sao mới được?” An Lương hỏi.
Tiểu Điền từ từ nhắm hai mắt, nói: “Nếu không có mười vạn hoặc tám vạn, hiện tại tôi dậy không nổi.”
“Không có tiền đồ! Nói lại một lần nữa!” An Lương phản bác.
Tiểu Điền chần chờ một chút, mới tiếp tục nói: “Đầu của tôi đau quá, con mắt của tôi không mở ra được, không có hai mươi vạn, chắc là tôi không đứng dậy nổi!”
“Nghe thấy chưa?” An Lương nhìn về phía Giả Đức Văn.
Giả Đức Văn hít sâu một hơi, anh ta đè nén tức giận nói: “Ức hiếp người quá đáng? Chỉ như vậy mà muốn hai mươi vạn, cướp ngân hàng sao?”
“Không, cướp ngân hàng không có an toàn như vậy, đây là bồi thường, hợp tình hợp pháp.” An Lương đáp lại.
“Anh...” Giả Đức Văn thiếu chút nữa giận đến não ứ máu!
An Lương nói rất có đạo lý, cướp ngân hàng là phạm pháp, hiện tại yêu cầu bồi thường chữa bệnh, vừa an toàn lại hợp pháp, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
“Đúng rồi, chờ một lúc nữa khi bồi thường, anh còn cần quay một cái video, biểu thị rằng mình đã nhận ra sai lầm, từ đó bồi thường cho Tiểu Điền hai mươi vạn, hai bên thành công thông cảm lẫn nhau.” An Lương nói rõ.
Chỉ cần quay video, chính là có bằng chứng như núi, không có bất kỳ cơ hội nào để đảo ngược tình thế!