Chương 286: Không cần nghĩ cũng nghi ngờ Vương Nhị Cẩu!
Tại sảnh vào chung cư quốc tế Vân Cảnh.
An Lương đã bất lực. Chiếc Ferrari đỗ ở bãi đỗ xe quốc tế ngoài trời đột nhiên lại biến mất. Cậu quả thật là khó lòng chấp nhận chuyện này được.
Nói đây là chung cư quốc tế đẳng cấp hàng đầu sao?
Là chỗ này hả?
Hệ thống an ninh đẳng cấp nhất sao?
Có thể như vậy!
Quả nhiên đúng là tuyệt nhất rồi?
Nếu đó không phải thuộc quyền sở hữu của Vân Hải Dương thì An Lương đã báo án để xử lý vụ việc!
Khoảng nửa giờ sau, Vân Hải Dương lái chiếc BMW X3 đi tới chung cư quốc tế Vân Cảnh, anh ta không có điều khiển Porsche 911 Galley-La, bởi vì anh ta lo lắng trên đường phát sinh tai nạn xe cộ, từ đó chậm trễ thời gian.
“327.”
Ở sảnh lớn, Vân Hải Dương nhìn thấy An Lương đang đợi ở khu vực chờ. Anh ta nhanh chóng bước đến.
“Lương ca.”
“Hải Dương.” An Lương trả lời.
Khi Thư Khiết nhìn thấy Vân Hải Dương, cô ấy cầm một máy tính bảng đến: “Quản lý Vân, anh Lương, chúng tôi đã xem qua ghi chép của camera giám sát. Hai người có muốn xem qua?”
Hỏi thừa!
Một chiếc Ferrari 812 SuperFast đột nhiên bị mất đi, chẳng lẽ có thể không xem xét sao?
Vân Hải Dương cau mày nói: “Cậu xem trước!”
Thư Nghiêu mở hồ sơ ghi chép của camera giám sát an ninh trên máy tính bảng: “Tối hôm qua, lúc 10:19, anh Lương đã lái xe đưa bạn gái trở về. Hệ thống theo dõi vẫn thấy chiếc xe.”
Sau khi nói nhanh qua, Thư Khiết khéo léo đẩy nhanh quá trình, lướt nhanh qua các mốc thời gian, cô ta nói: “Khi điều tra, chúng tôi chọn mỗi giờ là mỗi điểm mút. Cứ sau một giờ thì kiểm tra xe của anh Lương.”
“Cuối cùng, chúng tôi phát hiện ra, vào lúc 7:27 sáng, có một người đàn ông mặc đồ thể thao xám, đeo khẩu trang bước vào nơi đậu xe của chung cư. Sau đó lái chiếc xe của anh Lương đi.” Thư Khiết giải thích rõ ràng.
Đây quả thật là do camera giám sát quay lại toàn bộ cảnh này. Một người đàn ông với bộ đồ thể thao mang theo khẩu trang mà đi đến bên cạnh chiếc Ferrari 812 SuperFast rồi thử mở cửa xe.
Từ video giám sát an ninh này, có thể khẳng định người đàn ông này không phải là chủ xe. Đơn giản là vì chỉ với việc mở cửa xe anh phải mất đến 42 giây!
Nào có chuyện chủ xe muốn mở xe mà lâu đến như vậy chứ?
Ferrari 812 SuperFast được trang bị điều khiển chìa khóa xe, tìm hiểu một chút là biết ngay?
“Cô đã báo án?” Vân Hải Dương hỏi.
Thư Khiết gật đầu khẳng định: “Sau khi xác nhận tình hình, chúng tôi đã báo cáo sự việc, đội tuần tra sẽ lập tức tới ngay.”
Trước khi đội tuần tra đến, Tiền Tiểu Cương và Lý Tồn Viễn đã cùng nhau đến trước.
Tiền Tiểu Cương nói: “Tôi đã liên hệ bên Ferrari, nhưng họ nói rằng GPS của chiếc xe đã bị hỏng, họ không thể xác định vị trí của chiếc xe được.”
Lý Tồn Viễn cau mày: “Có khi nào lại là Vương Nhị Cẩu không?”
“Có thể!” Vân Hải Dương đáp.
Tiền Tiểu Cương suy nghĩ một lát: “Tôi đang tìm người hỏi số của Vương Nhị Cẩu, chỉ cần hỏi anh ta là được.”
Trong vòng chưa đầy hai phút, Tiền Tiểu Cương gọi đến số của Vương Thụy. Cậu ta mở loa ngoài với cuộc gọi Vương Thụy. Sau khi đã kết nối được, Vương Thụy lên tiếng trước.
“Ha! Đến nước này anh mới liên lạc với tôi à?” Vương Thụy trêu chọc đáp lại, hiển nhiên là anh ta có được phương thức liên lạc của Tiền Tiểu Cương.
Tiền Tiểu Cương hừ lạnh: “Vương Nhị Cẩu, có phải là anh cho người đi trộm chiếc Ferrari 812 SuperFast không?”
“Ý anh là gì?” Vương Thụy tự hỏi.
“Đừng giả vờ!” Tiền Tiểu Cương hừ lạnh.
Vân hải Dương cũng chen vào nói: “Vương Nhị Cẩu, lần này anh chơi đến có chút quá mức rồi. Ở Đế Đô chúng ta, anh có thể chơi kiểu này sao?”
Lý Tồn Viễn bổ sung: “Vương Thụy, chơi đùa cũng phải có chừng mực!
“Các người đang nói cái gì?” Vương thụy khó chịu trả lời. “Cái gì chơi đùa với không chơi đùa, tôi không rõ ràng các người đang nói cái gì!”
“Quả nhiên là anh rồi!” Tiền Tiểu Cương cười lạnh. “Chuyện này cũng thật thú vị đi? Chiếc Ferrari 812 SuperFast hiện đang thuộc danh nghĩa của tôi. Còn không phải là anh sắp xếp người trộm nó đi mất à?”
“Cái quỷ gì!” Vương Thụy thở dài. “Sáng sớm các người ăn nhiều quá không có việc thì làm sao?”
Vương Thụy tiếp tục than thở: “Ferrari gì tôi cũng không biết, tôi cũng không cần lấy chiếc Ferrari mà anh đã sử dụng rồi?”
“Tốt tốt tốt!” Tiền Tiểu Cương giận quá hóa cười. “Anh không thừa nhận đúng không! Vậy thì tốt nhất đừng để tôi bắt được! Vương Thụy, tôi nói với anh, lần này anh làm tôi tức giận rồi!”
“Tên này, anh uống nhầm thuốc hóa điên rồi à?” Vương Thụy phàn nàn xong lập tức cúp điện thoại.
Đối mặt với tình huống như vậy, Vân Hải Dương nghi ngờ nói: “Chẳng lẽ không phải là anh ta sao?”
Lý Tồn Viễn nhíu mày suy nghĩ.
Thái độ vừa nãy của Vương Thụy cũng không giống giả vờ. Quả thực lại giống dáng vẻ của người không biết gì: “Thực sự người đó không phải là anh ta?”
Tiền Tiểu Cương phủ định nói: “Tôi cho rằng chính là anh ta! Người này từ nhỏ đến lớn chính là như vậy, dù là làm ra việc gì thì cho đến bây giờ anh ta cũng không thừa nhận!”
“Nói như vậy, lại giống như là anh ta.” Vân Hải Dương cũng không thể đoán được như thế nào.
Lý Tồn Viễn đáp lại nói: “Đừng đoán, đợi đội tuần tra đến.”