Chương 319: Ba bộ không quá đáng phải không?
Tại cửa ra nội địa của sân bay quốc tế Thịnh Khánh.
An Lương vừa đi ra đã nhanh chóng nhận ra tiểu Hồ Ly Tinh, cô ấy đang trông mong nhìn về phía cửa ra vào.
“Đại vương!” Tiểu Hồ Ly Tinh nhìn thấy An Lương, gọi thẳng biệt danh của cậu.
Hừm...
Kết quả thế nào?
Đương nhiên là có mấy người nhìn về phía An Lương.
An Lương giữ vững vẻ mặt lạnh lùng nhưng trong lòng lại hoảng hốt, thật sự thì tràn ngập hai cảm giác được không?
Không được!
An Lương tôi ổn!
Nếu như không trụ vững thì hình tượng sẽ biến mất!
Trấn định là một kỹ thuật!
An Lương đi đến bên cạnh tiểu Hồ Ly Tinh, cậu lạnh lùng gật đầu: “Chúng ta đi!”
Hồ Ly Tinh đảo đôi mắt đẹp, nũng nịu đáp lại: “Được thôi Đại Vương, chúng ta mau chóng về nhà nào!"
Dương Mậu Di này!
Đám đàn ông ở xung quanh đều nhìn An Lương bằng ánh mắt ngưỡng mộ, dù sao dáng người của Dương Mậu Di trông giống như hồ ly tinh, nói chuyện lại nũng nịu, thế này thì ai mà chịu nổi chứ.
Chỉ có thể chúc phúc cho An Lương đi đường bị trật hông!
Ghen tỵ!
Chua!
Tiểu Hồ Ly Tinh dẫn An Lương tới bãi đỗ xe, cô ấy vừa đi vừa nói: “Đúng rồi, Đại Vương, em mới mua một chiếc xe đó!”
“Xe gì?” An Lương hỏi.
“Anh đoán thử xem?” Hồ Ly Tinh hỏi lại.
“Chẳng lẽ là Porsche 911 TurboS sao?” An Lương suy đoán.
Hai người họ là nhờ... chiếc xe này mà kết duyên.
“Quá đắt rồi!” Tiểu Hồ Ly Tinh phủ nhận, mặc dù lúc trước Dương Mậu Di nhờ sự dẫn dắt của An Lương mà nhận được một ít tiền, nhưng chiếc Porsche 911 TurboS có giá gần 300 vạn phải không?
Vẫn là thôi đi!
“Em mua GLC-AMG63.” Hồ Ly Tinh công bố đáp án.
“.....” An Lương im lặng, con Hồ Ly Tinh nhỏ này hóa ra là người dị đoan sao?
GLC-AMG 63 cũng không rẻ mà nhỉ?
Cũng trên dưới 100 vạn mà phải không?
“Bao nhiêu tiền vậy?” An Lương hiếu kỳ hỏi.
“Giá chót là 115 vạn!” Tiểu hồ ly tinh đáp lại: “Xe rất tốt, có tăng tốc, thoải mái dễ chịu, quan trọng nhất chính là trông nó rất đáng yêu, ánh sáng nhìn rất đẹp.”
Thấy đáng yêu cũng được sao?
Không sao cả!
Từ ngữ dành cho thiết kế mới nhất của Mercedes-Benz là đáng yêu được không?
Hoàn toàn mất đi cảm giác ngang tàng!
Ánh đèn rất đẹp thì sao?
Cũng không sao cả!
Ánh sáng đầy màu sắc lộng lẫy trong không khí như thế nào?
Dùng thêm âm thanh của Berlin phát vở kịch Divine Comedy Of Tuhi, sẽ lập tức trở thành khung cảnh của quán ăn đêm được không?
Bãi đậu xe dưới hầm, An Lương nhìn chiếc GLC-AMG 63 mà Hồ Ly Tinh mua, lưới tản nhiệt nằm ở phía trước thiết kế theo hình thác nước thẳng tiêu chuẩn của AMG, trông có vẻ không cá tính nhưng khi phối hợp sơn màu trắng của xe đúng là có cảm giác đáng yêu.
“Đại Vương, anh lái xe à?” Tiểu Hồ Ly Tinh nũng nịu nói.
Hồ Ly Tinh thích làm trò này!
Rõ ràng là ở đây không có ai!
An Lương không từ chối, cậu và An Thịnh Vũ điều là fan của Audi và Porsche, bây giờ thử Mercedes-Benz cũng được.
Từ sân bay quốc tế Thịnh Khánh đi tới Bắc Tự, An Lương thỏa thích cảm thụ sức mạnh vượt trội của GLC-AMG 63, không hổ là tính năng quái vật thời gian 4 giây.
Mercedes-Benz cũng không phải lừa người nghèo!
Mercedes-Benz hơn trăm vạn mới có thể trở thành Mercedes-Benz, bằng không chính là Bắc Khí còn gì?
Dưới sự chỉ dẫn của tiểu Hồ Ly Tinh, An Lương đi tới nhà của cô ấy ở khu dân cư Lâm Sơn Cư, bên trong bãi đỗ xe dưới hầm, An Lương vừa mới đậu xe xong, tiểu Hồ Ly Tinh còn đang nhập vai diễn.
“Đại Vương thật lợi hại! Một phát đã tiến vào chỗ đậu xe!” Tiểu hồ ly tinh khen ngợi.
???
An Lương nghi ngờ có phải cô gái này đang làm màu không?
Chỉ đậu xe thôi mà!
Bị bệnh!
“Khụ khụ, đàng hoàng chút, có nhiều camera lắm.” An Lương nhắc nhở: “Em dẫn đường đi, chúng ta đi về trước.”
“Được!" Tiểu Hồ Ly Tinh ngoan ngoãn nghe lời.
Trong thang máy, Hồ Ly Tinh khoác lấy cánh tay An Lương, cô ấy nhắm mắt lại tựa vào An Lương, giống như đang cảm nhận xem An Lương có tồn tại hay không.
Hồ Ly Tinh thuê phòng 06 tầng 29, sau khi hai người vào nhà, An Lương vừa mới chuẩn bị ôm Hồ Ly Tinh lại bị cô ấy né tránh.
“Đại Vương, anh còn chưa tắm!” Hồ Ly Tinh nhắc nhở.
“Vậy Hồ Ly Tinh em tắm rồi sao?” An Lương đáp lại.
“Vậy em giúp Đại Vương tắm nha!” Hồ Ly Tinh cười hì hì.
Đừng nói nữa, Lương em không chịu nổi, vẫn nên đi tắm thôi!
Mười một giờ An Lương đến Thịnh Khánh, lại mất gần nửa tiếng để tới nhà thuê của Dương Mậu Di. Sau đó gần một giờ, Dương Mậu Di đang nằm trong lòng ngực An Lương, hơi thở của cậu có chút nặng.
Nguyên nhân là do Lương đạo trưởng liên tục sử dụng hai bộ Hàng Yêu Côn Pháp, có thể không mệt sao?
Dương Mậu Di yên lặng nằm trong lồng ngực An Lương, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của An Lương, cô ấy nói khẽ: “Thật sự là Đại Vương chứ không phải là em đang nằm mơ.”
“Đại Vương, anh muốn ăn tối không? Em hơi đói bụng, định gọi giao đồ ăn.” Dương Mậu Di hỏi.
An Lương gật đầu, dùng hai bộ Hàng Yêu Côn Pháp xong cậu cũng cảm thấy nên ăn một ít đồ ăn, bởi vì lát nữa còn phải dùng thêm một bộ Hàng Yêu Côn Pháp mà nhỉ?
Mới mở đầu đã dùng ba bộ Hàng Yêu Côn Pháp có quá đáng không?
“Được! Em xem thử đi.” An Lương đưa điện thoại cho Dương Mậu Di, ra hiệu cho Dương Mậu Di dùng điện thoại của cậu gọi món.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp năng lực linh cảm nguy hiểm không có phát ra cảnh báo, xem ra không có vấn đề gì!
Dương Mậu Di từ chối: “Đại Vương, anh lấy điện thoại giùm em, điện thoại di động của em có địa chỉ, em lười nhớ.”
Sự lười biếng này không có gì sai!