Chương 356: Hàng cấp thấp?
Trong cửa hàng Christian Dior, An Lương cuối cùng cũng chọn sử dụng 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】, trước đây ở Trường Đại học Phúc Đán tại Ma Đô, cậu đã nhận được loại thẻ này và hiện tại vẫn còn ba lần sử dụng nữa.
Tinh!
'Chúc mừng ký chủ đã sử dụng thành công 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】, số lần còn lại: 3 lần.'
Dựa vào hạn mức tiêu dùng là 50 vạn, An Lương nhận được chiết khấu là 15 vạn. Mặc dù không thể hoàn toàn bù lại mức tiêu dùng là 19,8 vạn nhưng nó tương đương với một khoản chiết khấu khổng lồ.
“Đi đi đi, chúng ta đi xem những thứ khác đi.” An Lương cầm lấy tay phải của Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ không từ chối, cô thích cảm giác được An Lương cưng chiều như vậy. Điều này khiến cô cảm thấy vị trí của mình trong lòng của An Lương rất quan trọng.
Nào có người phụ nữ yêu cái đẹp nào không thích mua sắm chứ?
An Lương đưa Trần Tư Vũ qua cửa hàng Hermes xem, vào xem chưa được ba phút đã đi ra rồi, bởi vì quần áo nữ của Hermes hơi ít, kiểu dáng cũng ít, cũng không có váy dài sang trọng.
Hai người từ cửa hàng Hermes đi thẳng đến cửa hàng Louis Vuitton. Cửa hàng này trông lớn hơn cửa hàng Christian Dior một chút. Trước kia An Lương cũng đã đi dạo qua cửa hàng Christian Dior ở thành phố khác rồi, cũng mua cho tiểu hồ ly một chiếc váy dài nên rất quen thuộc.
Nhưng điều này có thể biểu hiện ra ngoài sao?
An Lương thành thật ngồi ghế nghịch điện thoại để Trần Tư Vũ tự mình lựa chọn, nếu không sẽ lỡ miệng nói ra: “Cái váy này thật là đẹp, trước kia anh đã mua rồi.”
Không cần hỏi, nếu lỡ miệng để lộ thì sẽ nguy hiểm như nào?
Một lúc sau, Trần Tư Vũ chọn được bốn chiếc váy, chiếc váy đầu tiên chính là chiếc váy màu trắng chữ A kiểu học sinh mà trước đây cậu đã mua tặng tiểu hồ ly.
Sao có thể!
Xem ra tiểu hồ ly và cô gái Đế Đô này có gu thưởng thức giống nhau rồi, do đó bọn họ đều thích An Lương đúng không?
“Anh xem chiếc váy này đẹp không?” Trần Tư Vũ đã thay chiếc váy trắng chữ A, cô đi đến bên cạnh An Lương, chắp tay sau lưng ra vẻ ngại ngùng.
An Lương nuốt nuốt nước miếng, mẹ nó ai mà chịu được chứ?
Chiếc váy trắng chữ A được mặc trên người cô đúng là tuyệt phẩm, cậu chỉ nói một từ: “Mua.”
Ba chiếc váy còn lại là hai chiếc váy xếp ly đen và một chiếc váy ren đen, giá cả của Louis Vuitton lại rất hữu nghị, ngoại trừ chiếc váy trắng chữ A là hơn 3,8 vạn, còn những cái khác hoàn toàn không vượt quá 3 vạn.
Giá cả của Christian Dior luôn không phải luôn hơn 4 vạn sao?
Bốn chiếc váy dài Louis Vuitton cuối cùng có giá là 11,39 vạn, vẫn quy tắc cũ, sử dụng 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】, nếu như sử dụng 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Trung Cấp】 thì sẽ chịu thiệt.
Cho dù 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】 có hạn mức là 50 vạn!
An Lương ở nhà là một người đàn ông tốt, nên tiết kiệm nhất định phải tiết kiệm, dù sao thích váy cũng không phải mình Trần Tư Vũ, Lý Tịch Nhan cũng thích, tiểu hồ ly cũng thích.
Vẫn là phải tiết kiệm một chút thôi!
Lần này, bội số hoàn tiền của 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】 vẫn là ba lần, do đó đã tiết kiệm được hơn 3 vạn rồi phải không?
Khi An Lương dẫn Trần Tư Vũ đi dạo phố, tại nhà Lý Tồn Viễn, cậu ta và bố cậu ta đang ở trong phòng đọc sách.
“Bố, nhìn xem chúng ta lần này…” Lý Tồn Viễn nhìn cha mình là Lý Hồng Cốc, trước mắt ngôi nhà này là do Lý Hồng Cốc làm chủ, ông nội của cậu ta là Lý Hạo Nhiên đã nghỉ hưu rồi.
Lý Hồng Cốc không có trả lời Lý Tồn Viễn, ông ta ném thẳng túi văn kiện lên bàn: “Con tự mình xem đi.”
Lý Tồn Viễn lập tức cầm lên xem, cậu ta rất ngạc nhiên khi thấy nội dung trong các văn kiện này, trong này đề cập tới các mỏ vàng ở khu vực Linh Khúc cùng với sự việc giữa nhà họ Giả và nhà họ Hoàng.
“Á, bố tìm được phần tư liệu này khi nào vậy?” Lý Tồn Viễn hỏi.
“Hôm nay, vừa tới chưa được một tiếng.” Lý Hồng Cốc đáp: “Bạn bè của con thật ghê gớm, đã điều tra được những việc này vô cùng rõ ràng.”
“Vậy chúng ta lựa chọn thế nào?” Lý Tồn Viễn lại hỏi.
“Bình tĩnh đi!” Lý Hồng Cốc nhắc nhở: “Ông nội của con đã đặt tên của con là Tồn Viễn chính là mong con có chí hướng, tham vọng. Bố cũng hy vọng con khi nhìn nhận sự việc phải có tầm nhìn xa rộng.”
Lý Tồn Viễn bình tĩnh gật đầu.
“Bạn của con đã tiết lộ tình hình ở khu vực Linh Khúc, cậu ta tiết lộ một thông tin, nhưng cậu ta không thể làm một mình, hoàn cảnh ở đó vô cùng phức tạp, nhà chúng ta cũng không thể đơn độc làm được.” Lý Hồng Cốc giải thích.
“Quan trọng nhất là đối phương đang nắm giữ một con át chủ bài.” Lý Hồng Cốc tiếp tục nói: “Nhà họ Giả và nhà họ Hoàng đều là danh gia vọng tộc. Sau khi nhà họ Hoàng xảy ra chuyện, họ đã giao lại quyền đại lý khai thác mỏ vàng ở khu vực Linh Khúc cho nhà họ Giả, muốn để nhà họ Hoàng thay đổi chủ ý thì vô cùng khó khăn.”
Lý Tồn Viễn nhìn thấy mối quan hệ giữa nhà họ Giả và nhà họ Hoàng, cả hai đều rất thân thiết.
Sau đó người phụ trách của nhà họ Hoàng gặp tai nạn xe khiến cho tình hình nhà họ Hoàng mỗi ngày một xấu đi, cuối cùng hậu duệ cuối cùng của nhà họ Hoàng đã giao lại mỏ vàng cho nhà họ Giả quản lý, mỗi ngày anh ta đều lấy rượu làm bạn, tinh thần sa sút nghiêm trọng.
Bố mẹ của Hoàng Tuấn Phong đều tai nạn mà qua đời, các bậc trưởng bối cũng qua đời, toàn bộ gia tộc nhà họ Hoàng chỉ còn lại mỗi anh ta. Với tình hình như vậy, làm sao cậu ta có thể lấy lại được quyền đại lý từ tay Hoàng Tuấn Phong chứ?
“Bố, bố cảm thấy An Lương có át chủ bài gì không?” Lý Tồn Viễn ngập ngừng hỏi.