Chương 369: Gặp lại lần nữa!
Tại Học viện m nhạc Quốc gia, Tống Thiến đang cằn nhằn, cô ra vẻ chính mình đã biến thành kẻ đố kỵ rồi, ghen tị quá đi!
“Yamaha U1, 30 cái, tôi đoán chắc phòng đánh đàn sẽ nhộn nhịp từ sáng đến tối cũng chưa xong quá?” Tống Thiến thở dài.
“Ô?” Tống Thiến vừa thở dài xong, lại phát hiện ra Trần Tư Vũ đang mang một chiếc lắc tay mới, khi nãy cô không để ý.
“Cái này…” Tống Thiến rất thích thương hiệu Van Cleef & Arpels, cũng có vài chiếc lắc tay hãng này. Cho nên cô biết rất rõ phân khúc giá của nó, từ chất liệu cho đến số hoa đính trên lắc, trong lòng cô biết không ít.
“Chua xót gấp đôi! Lắc tay Alhambra của Cleef & Arpels. Tôi đoán mò cũng phải hơn 20 vạn, đúng không?” Tống Thiến hỏi.
Tống Thiến lại hỏi: “Cái váy này của cậu, mình nhìn qua có vẻ là Dior, đắt không?”
Trần Tư Vũ khẽ gật đầu: “Lắc tay quả thực 20 vạn, váy cũng là hàng Dior, hình như là hơn 3 vạn, nhưng cũng không đến 4 vạn.”
“Dựa vào hiểu biết của mình về bạn trai thần tiên nhà cậu, hẳn là cậu ta không chỉ mua một cái này. Nói nhanh lên, cậu lại tiêu tốn bao nhiêu tiền của bạn trai thế?” Tống Thiến hỏi thăm.
Trần Tư Vũ cũng không giấu diếm: “Lúc trước đi dạo phố ở SKP, anh ấy như phát điên lên vậy. Nói cái gì mà nhiệm vụ tiêu hết 100 vạn, sau đó bắt đầu mua vài bộ quần áo và trang sức.”
“Cho nên 100 vạn cứ thế mà bay rồi?” Tống Thiến thều thào không ra tiếng.
“Anh ấy hơi vượt mức một chút, ở Van Cleef & Arpels đã mua hết 100 vạn.” Trần Tư Vũ trả lời.
“...” Tống Thiến cảm thấy quá khó khăn rồi. Bạn thân có bạn trai khủng khiếp đến thế, vì sao cô lại không có bạn trai?
“Bạn trai thần tiên nhà cậu thật sự không cần bồ nhí sao?” Tống Thiến nhắc lại chuyện xưa.
Tim Trần Tư Vũ khẽ run lên, nhưng vẻ mặt vẫn hết sức tự nhiên nói: “Cậu có thể đi hỏi anh ấy.”
“Thôi thôi, cậu ta là tên quái gở. Tôi sợ cậu ta lại nói mấy câu chướng khí, cậu ta còn rất dễ nóng giận” Tống Thiến ra vẻ không thể chọc vào An Lương.
Bởi vì tính quái gở của An Lương thật sự rất khó chịu.
Tầm 2 giờ 30 phút, đoàn xe vận chuyển của Tô Tinh Hà sắp xếp đã đến cửa Học viện m nhạc Quốc gia. May sao An Lương nói hết lời mới khuyên được cô Tôn, bảo nhà trường không mời phóng viên đến phỏng vấn.
Không thì đã lên tin tức rồi?
Ha ha!
Có năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” ở đây, hiểu chút đi?
Chuyện nguy hiểm, tuyệt đối không thể nào quấy nhiễu được An Lương.
Nghi lễ quyên tặng rất đơn giản, thậm chí An Lương còn không cần lộ diện, chủ yếu đẩy Trần Tư Vũ ra là được.
Trần Tư Vũ mặc một chiếc vày dài màu trắng xanh in họa tiết Toile de Jouy của Christian Dior, vừa vặn với thân hình 1m78 của cô, như thể nữ thần hạ phàm.
Nhìn cô nhận lời cảm ơn của nhà trường, chụp ảnh lưu niệm, cậu thở phào nhẹ nhõm. May mà cậu không lên sân khấu, nếu không thì có trời mới biết có phải lại xuất hiện trên mặt báo hay không?
Dựa vào cảm giác nguy hiểm nhàn nhạt mà năng lực “Dự Đoán Nguy Hiểm” truyền đến, An Lương tỏ ra hơi sợ hãi.
‘An Lương, em muốn uống trà sữa Tiểu Y Đậu phía sau trường, loại đậu đỏ đá bào.’ An Lương nhận được wechat của Trần Tư Vũ.
Cô ấy đang ở trong phòng họp tham dự hội nghị ký kết giấy tờ quyên tặng.
Quyên tặng đương nhiên cũng có hội nghị rồi, nếu như không có hội nghị, vậy thì làm sao chứng minh được việc có tặng hay không?
‘Đã biết, anh sẽ thu xếp!’ An Lương trả lời wechat.
Bây giờ ở Học viện m nhạc Quốc gia cậu cũng tính là quen biết rộng, toàn thể nhân viên bảo vệ đều biết cậu đấy, được chưa?
An Lương quen cửa quen nẻo đi đến cổng sau, thậm chí còn gật đầu chào hỏi với bảo vệ, sau đó đi ra cổng.
Trà sữa Tiểu Y Đậu nằm đối diện xéo với cửa hàng trứng cá, An Lương đã đi ngang qua rất nhiều lần. Trà sữa cũng là một loại sản phẩm cơ học lượng tử, có người uống vào sẽ béo lên, còn có người uống bao nhiêu cũng không lo béo.
Đây còn không phải là huyền học lượng tử sao?
An Lương chính là loại người không lo béo kia, yên tâm mà uống. Uống xong về nhà tập thể thao nhiều thêm một chút là được.
Làm sao để tập giảm béo ấy à?
Tìm bạn gái đi!
Trong tiệm trà sữa, cậu gọi: “Một ly đậu đỏ đá bào, và một ly sữa tươi thạch sương sáo.”
“Ok, bạn học, tổng cộng là 28 tệ. Xin hỏi bạn muốn quét wechat hay trả tiền mặt?” Nhân viên cửa hàng hỏi.
An Lương nhấn mở wechat, vừa mới chuẩn bị trả tiền thì một giọng nói lạnh lùng truyền đến.
“Chờ một chút, thêm một ly đậu đỏ đá bào.”
Nhân viên cũng không do dự: “Ok, thêm một ly đậu đỏ đá bào. Tổng cộng là 42 tệ.”
An Lương mở wechat trả tiền, bảo nhân viên quét mã.
Người bước đến chính là Ninh Nhược Sương!
Cậu lập tức sử dụng “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp” kiểm tra lại thông tin của Ninh Nhược Sương, độ thiện cảm của người này từ 60 điểm đã tăng thẳng đến tận 80 điểm!
Chuyện này…
Trong xếp hạng độ thiện cảm, từ 80 điểm đến 89 điểm chủ yếu chia thành hai loại, bạn bè chí cốt hoặc tình yêu chưa đong đầy. An Lương và Ninh Nhược Sương là bạn bè chí cốt sao?
Đương nhiên không phải!
Cho nên tình yêu chưa đong đầy là cái quỷ gì vậy?
Rõ ràng cậu và Ninh Nhược Sương trước giờ có tiếp xúc nhiều lắm đâu?
Tuy nhiên độ thiện cảm cũng chỉ là của đối phương đối với An Lương, ví dụ như một người cậu chưa từng gặp mặt nhưng độ thiện cảm với cậu có khi đến 99 điểm. Tình huống như vậy chủ yếu xuất hiện ở ứng dụng Răng Hổ, đặc biệt là thời điểm An Lương quét Đế Vương Thần Thánh!
“Sao cô lại ở đây?” An Lương nhìn Ninh Nhược Sương.
Cô gái này là người xinh đẹp nhất mà cậu biết, điểm nhan sắc lên tới 98 điểm. Tuy rằng ngực nhỏ, nhưng theo đánh giá của An Lương chắc cũng phải gần cấp B?
Hơn nữa cô ấy cao 1m72, trắng mướt như sương mai, làn da mịn màng tựa ngọc thạch.
An Lương bày tỏ mình khó mà chịu nổi!