Chương 379: An Lương: Lời Yêu Thương Của Tôi Hay Cực Kỳ
An Lương xem xong thông tin do công ty an toàn Nhân Nghĩa gửi, cậu gửi tin nhắn trong nhóm chat bạn bè Đế Đô.
‘An Lương: @All: Có ai dậy chưa?’
Một phút trôi qua, không có ai trả lời tin nhắn.
2 phút trôi qua...
3 phút...
Năm...
Đến tám giờ rưỡi, Trần Tư Vũ tỉnh lại, cô nhận ra An Lương không ở bên cạnh, cảm thấy có chút hoảng hốt.
“Anh Lương!” Trần Tư Vũ la lên.
“Anh ở phòng khách!” An Lương đáp lại.
Trần Tư Vũ âm thầm thở phào: “Em muốn ăn Sủi Cảo Tôm Hấp Pha Lê và sữa đậu nành mới xay!”
“Được.” An Lương đáp lại, sau đó đặt hàng trên App quản gia, cậu thẳng tay nạp một trăm vạn trong App quản gia để thanh toán phí quản lý và tiêu dùng hằng ngày.”
An Lương chọn hai phần Sủi Cảo Bao Tôm Hấp Pha Lê và hai ly sữa đậu nành mới xay, thuận tiện gọi thêm một phần cá ngừ hun khói và salad hoa quả. Sau đó cậu ngồi ở trước đàn piano Steinway, chơi bài 《 Everything You Think About Galaxy 》.
An Lương ngồi trước đàn piano chuyển từ trình độ chuyên nghiệp lên trình độ diễn tấu, mặc dù theo như lời đánh giá của Trần Tư Vũ, cậu cũng chỉ là một người mới học, nhưng khúc nhạc thông thường thật sự đã không còn khó.
Giai điệu nhanh này do An Lương đánh ra!
Trần Tư Vũ đi tới sau lưng An Lương, cô dò hỏi: “Đây là ca khúc gì?” “Một bài trên mạng, Everything You Think About Galaxy.” An Lương đáp lại. “Tên rất hay!” Trần Tư Vũ đáp lại.
“Với tôi mà nói, mọi người đều bình thường, chỉ có cô ấy là bầu trời đầy sao rơi xuống nhân gian!” An Lương đột nhiên nói lời yêu thương.
“Miệng ngọt thật đấy!” Trần Tư Vũ hừ nhẹ, nhưng cô ôm lấy An Lương từ sau lưng, rõ ràng cô rất thích lời nói của An Lương.
“Dạy em!” Trần Tư Vũ nói: “Em cũng muốn học!”
An Lương gật đầu nói: “Được!”
An Lương dạy Trần Tư Vũ gần nửa tiếng, quản gia tới giao đồ ăn sáng mà An Lương chọn.
Hơn chín giờ, An Lương và Trần Tư Vũ vừa ăn sáng, vừa thảo luận về khúc 《 Everything You Think About Galaxy 》.
Năng lực học hỏi của Trần Tư Vũ tương đối mạnh, An Lương mới dạy năm lần cô đã gần như thuộc lòng nhịp điệu mà không điểm số piano, nếu như cho cô thêm một chút thời gian, có phải cô sẽ học xong không?
Người của Học Viện m Nhạc Quốc Gia thật đáng sợ!
Quả nhiên là người chơi cao cấp chân chính, loại người chơi giả cao cấp như An Lương vẫn còn kém một chút, nhưng An Lương đánh piano đã vượt qua 99% người, đã đủ rồi chứ?
“Sủi Cảo Tôm Hấp Pha Lê này đúng là ăn hoài không ngán! Thịt tôm tươi, da sủi cảo khô không cứng, thật sự rất ngon.” Trần Tư Vũ tán dương.
Dù sao cũng là một phần sủi cảo tôm giá 888 nhân dân tệ!
Mỗi một phần chỉ có 8 cái, vậy mỗi một cái có giá là 111 nhân dân tệ! Loại sủi cảo tôm này mà còn không ngon, có vẻ là đòi hỏi hơi nhiều rồi phải không?
Hai người đã ăn xong bữa sáng, An Lương lại dạy Trần Tư Vũ đánh đàn 《 Everything You Think About Galaxy 》. Đến khoảng mười một giờ rưỡi, điện thoại di động của An Lương mới nhận được tin nhắn, cậu nhanh chóng cầm lấy điện thoại.
Năng lực linh cảm nguy hiểm không có phản ứng gì, đương nhiên cậu không lo lắng Trần Tư Vũ đang ngồi bên cạnh nghe thấy, An Lương nhanh chóng mở khóa điện thoại, thì ra là trong nhóm chat bạn bè Đế Đô có người trả lời.
‘Lý Tồn Viễn: @ An Lương: chuyện gì vậy?’
‘Lý Tồn Viễn: Đêm qua chơi quá đã, chúng tôi gần bốn giờ sáng mới về, hai người bọn họ chắc là chưa dậy nổi.’
‘Lý Tồn Viễn: Tiểu Cương là mạnh nhất, cậu ấy đúng là tràn đầy sức sống, mang đi ba em gái, không chừng tới buổi chiều mới có thể dậy nổi.’
‘Lý Tồn Viễn: Hải Dương cũng không kém, mang đi hai người.’
‘Lý Tồn Viễn: tôi chọn một người. Đáng tiếc là cậu về trước, phút cuối có một cô rất xinh đẹp giống như Văn Tiểu Tả vậy.’
Tên Lý Tồn Viễn này có bệnh sao?
Trần Tư Vũ đang ngồi kế bên An Lương đó!
An Lương bình tĩnh trả lời tin nhắn.
‘An Lương: @ Lý Tồn Viễn: Tôi đoán rằng mấy ngày tới tôi sẽ không thể tới quán bar với mấy người nữa, tin nhắn cậu gửi tới, Tư Vũ đều nhìn thấy toàn bộ. Đầu tiên là hình tượng của các cậu đã bị hủy, sau đó là uy tín của các cậu cũng bị vỡ hoàn toàn, cuối cùng để tôi giải thích một chút, tôi có đi hay không tôi cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với Trần Tư Vũ.’
‘Lý Tồn Viễn:......’
‘Lý Tồn Viễn: An Lương, cậu đang đùa sao?’
‘An Lương: 【hình ảnh 】’
An Lương gửi tấm ảnh cậu và Trần Tư Vũ đang ngồi chung với nhau.
‘Lý Tồn Viễn:......’
An Lương lại thu hồi tấm ảnh.
“Tư Vũ, em tin anh mà phải không?” An Lương nhìn về phía Trần Tư Vũ.
“Tin tin tin, lần sau khi anh đi quán bar, em cũng muốn đi, em muốn nhìn thử xem là ai giống với Văn Tiểu Tả.” Trần Tư Vũ đáp lại.
“Chắn chắn là Lý Tồn Viễn thích Văn Tiểu Tả!” An Lương đổ lỗi.
“Em còn nhớ lúc trước người nào đó nói thích Ninh Nhược Sương, còn kéo cả cô Văn Tiểu Tả và cô Ninh Tiểu Mông ra làm lá chắn sao?” Trần Tư Vũ nhắc nhở.
“Đi, lần sau anh mang em đi cùng!” An Lương không tiếp tục giải thích, cậu không phải loại người này!
Giống Văn Tiểu Tả thì thế nào?
Các cô gái trong nhóm tạo không khí ở những nơi đặc biệt chắc không thể nào đạt 80 trở lên đúng không?
Nếu không thể đạt lên tới con số này, An Lương sẽ không thể nào động lòng đâu!
Nếu như đạt đến thì sao?
Đừng nói lung tung, cậu chưa gặp chuyện này bao giờ, vậy chẳng phải là câu cá sao? Lương ca đây không phải cá!