Chương 384: Vàng mà lại có thể là giả?
An Lương nghi ngờ vàng là giả!
Nói đúng ra, đây hẳn là đáp án mà hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra.
“Vàng còn có thể là giả ư?” Lý Tồn Viễn sửng sốt.
Tiền Tiểu Cương cũng tỏ vẻ nghi ngờ: “Không phải chứ? An Lương, cậu nói đùa à!”
“An Lương, nhà chúng tôi chuyên về mặt này, nếu dùng vàng thế chấp để tín dụng thì rất ít khả năng xuất hiện tình huống vàng giả.” Vân Hải Dương giải thích.
Vân Hải Dương tiếp tục nói: “Vàng thế chấp mà ngân hàng dùng để tín dụng phải qua kiểm tra. Đại khái là ngân hàng sẽ mời công ty bảo hiểm đến chứng nhận, có thể thông qua kiểm tra của công ty bảo hiểm, hoặc bên ngân hàng tự kiểm tra, hoặc cũng có thể tiến hành kiểm tra trong tình huống có mặt người của cả ba bên với tỉ lệ “ba bảy ba”.”
“Chúng ta đặt giả thiết Tập đoàn vàng Phúc Quý và Ngân hàng Thương mại Đế Đô có bí mật gì đó không muốn ai biết, nhưng công ty bảo hiểm tuyệt đối sẽ không tham dự vào đấy, bởi vì nếu vàng có vấn đề thì đương nhiên là bọn họ không muốn mắc bẫy.” Vân Hải Dương lại giải thích.
Mối quan hệ tam giác này hoàn toàn đảm bảo rằng vàng không thể xảy ra vấn đề gì!
“Lúc tiến hành kiểm tra, ngân hàng và công ty bảo hiểm luôn tách biệt. Bao gồm dùng máy tính để làm thí nghiệm kiểm tra vật liệu, đo cân nặng theo cách truyền thống phối hợp với đo thể tích bằng lực đẩy của nước, nhiều cách kiểm tra tổng hợp lại, tuyệt đối không xuất hiện tình huống có vàng giả.” Vân Hải Dương nói như đinh chặt sắt.
“Sau khi làm kiểm tra xong, vàng sẽ được niêm phong dưới sự giám sát của nhân viên cả ba bên, sau đó nhập vào kho bạc của ngân hàng. Chìa khóa kho bạc sẽ chia làm ba phần, bên ngân hàng, bên bảo hiểm và bên thế chấp, tất cả đều có. Chỉ có khi ba bên cùng có mặt mới có thể mở được kho bạc của ngân hàng.” Vân Hải Dương giải thích cách lưu trữ.
“Cho nên nếu dùng vàng thật để thông qua được bài kiểm tra, thì cũng không thể đổi thành vàng giả trong lúc lưu trữ, vì dù sao còn có hầm bảo vệ, tủ sắt, két sắt và giấy niêm phong, có cả mật mã của công ty bảo hiểm trên giấy niêm phong. Tất cả đều để đảm bảo vàng được an toàn.” Vân Hải Dương giải thích sự an toàn tuyệt đối của vàng.
An Lương nở nụ cười: “Tôi biết những phân đoạn đó, tôi cũng biết vàng tuyệt đối an toàn khi đã qua những công đoạn này, nhưng vấn đề đã xuất hiện, vậy phải làm sao đây?”
Lý Tồn Viễn chần chờ: “Thật à?”
Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương cũng nhìn An Lương.
An Lương gật đầu khẳng định: “Khoảng 80%!”
“Đệt!” Tiền Tiểu Cương la lớn: “Lương ca nói tận 80% đó, tôi thật không dám tin được, chuyện này tuyệt đối không sai rồi!”
“Tôi cũng nghĩ như vậy!” Vân Hải Dương khẳng định.
Lý Tồn Viễn dò hỏi: “An Lương, chuyện này không phải tầm thường đâu, chúng ta có chứng cứ quan trọng hay không? Nếu có bằng chứng chính xác, chúng ta mới có thể thúc đẩy các cơ quan điều tra liên quan đến chuyện này.”
Vân Hải Dương đồng ý: “Đúng, Lương ca, nếu chúng ta không có chứng cứ chính xác thì có rất khó để tiến hành điều tra.”
“Dù sao nếu xem xét kỹ thì chuyện này cực kỳ nghiêm trọng. Tôi cũng vừa mới nói xong, vàng thế chấp được thông qua rất nhiều phân đoạn an toàn. Dưới sự bảo vệ của những phân đoạn đó, nếu như không có chứng cứ quan trọng thì rất khó thúc đẩy điều tra.” Vân Hải Dương bổ sung.
Tiền Tiểu Cương đáp lời: “Lương ca có kế hoạch gì không?”
An Lương đáp: “Tôi không có chứng cứ xác thực nào, thực ra phần lớn đều chỉ là suy đoán, mà còn là dựa trên một chút dấu vết còn sót lại, gần như có thể nói là không có một chút căn cứ chính xác nào cả.”
Ba người nhìn An Lương đầy nghi ngờ.
Nếu như không có bất kỳ chứng cứ nào, vậy làm sao thúc đẩy điều tra?
Dù bọn họ có thể tin tưởng An Lương vô điều kiện, bên bảo hiểm và các cơ quan điều tra chắc chắn cũng không thể tin tưởng An Lương trong tình huống không có chứng cứ.
“Đây là thời đại Internet!” An Lương nở nụ cười.
“Trong một thời đại Internet như bây giờ, chúng ta có thể làm được rất nhiều chuyện. Hơn nữa còn có thể núp bóng sau màn, khiến người khác giúp chúng ta đạt được kết quả mà mình cần.” An Lương giải thích.
Tiền Tiểu Cương có một loại cảm giác khiến da đầu run lên: “Tôi đột nhiên nghĩ đến những chuyện đã xảy ra với Senior Hall trước đây!”
“Nhanh nhạy lắm!” Vân Hải Dương khẳng định.
Lý Tồn Viễn đáp lời: “Lương ca, cậu nói kế hoạch đi, bọn tôi sẽ phối hợp!”
“Tập đoàn vàng Phúc Quý và Ngân hàng Thương mại Đế Đô cho thông qua tín dụng đối với vật thế chấp, các cậu có biết bọn họ đã làm cái gì không?” An Lương không giải thích ngay.
“Bọn họ còn làm những chuyện khác nữa?” Lý Tồn Viễn kinh ngạc.
“Đương nhiên rồi!” An Lương khẳng định: “Các cậu cảm thấy Vương Thụy là đồ ngốc ư, ông già họ Vương cũng là đồ ngốc ư?”
Lý Tồn Viễn lắc đầu: “Vương Thụy cực kỳ thông minh! Nhân tài nhà họ Vương có cũng rất nhiều!”
Tiền Tiểu Cương tán thành: “Ông già nhà họ Vương cũng là một người tài! Nếu không đã không thể làm cho Tập đoàn vàng Phúc Quý phát triển nhanh như vậy.”
An Lương đáp: “Nếu họ Vương đều là người thông minh, vậy tại sao lúc trước bọn họ lại phạm sai lầm ở mỏ vàng Linh Khúc? Tôi cảm thấy không chỉ có nguyên nhân mà chúng ta phân tích trước đó, hẳn là nguồn vốn của bọn họ đã xuất hiện vấn đề lớn hơn thế. Thậm chí có thể là Ngân hàng Thương mại Đế Đô cũng không gánh được.”
“Cho nên bọn họ cần mỏ vàng Linh Khúc ổn định thế trận!” Lý Tồn Viễn nói.
“Đúng vậy!” An Lương đáp.