Chương 387: Đánh hội đồng
Đã sắp bảy giờ tối.
“Tối nay em muốn ăn gì?” An Lương hỏi Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ đang chơi piano, lúc cô luyện đàn sẽ rất tập trung, trừ lúc bị An Lương ghẹo, lại thêm những lúc như đi vệ sinh, uống nước thì thời gian còn lại cô đều nỗ lực luyện đàn.
Cho nên Trần Tư Vũ chơi đàn giỏi hơn An Lương một chút.
Kêu An Lương bỏ thời gian luyện đàn là chuyện không thể nào!
Tuy kỹ thuật diễn tấu của An Lương trong mắt một cao thủ như Trần Tư Vũ chỉ là tay mơ nhưng trình độ chơi piano của An Lương đã vượt qua 99% người rồi.
An Lương mở app quản gia, đến bên cạnh Trần Tư Vũ hỏi cô: “Tư Vũ, tối nay em muốn ăn gì?”
“Em muốn ăn cua Hoàng Đế.” Trần Tư Vũ đáp: “Ăn cua Hoàng Đế ba món, sashimi cua, cua hấp, cua nướng than.”
“Ok.” An Lương cưng chiều bẹo má Trần Tư Vũ: “Muốn ăn gì nữa không?”
“Thôi đi! Dạo này tự dưng em béo lên!” Trần Tư Vũ đáp: “Tăng những nửa ký!”
An Lương cười xấu xa nói: “173cm mũm mĩm một chút mới đẹp.”
“Hứ!” Trần Tư Vũ hừ nhẹ.
An Lương lướt app quản gia chọn món, một con cua Hoàng Đế chắc chắc không đủ ăn, hai thiên phú của An Lương quả thật rất lợi hại, nhưng năng lực bình phục càng mạnh càng cần nhiều chất đạm hơn.
Ngoài cua Hoàng Đế ba món ra, An Lương còn chọn thêm hai phần bò bít-tết cấp M11, nếu có bít-tết cấp M12, An Lương cũng muốn nếm thử một chút.
Nhưng loại bò bít-tết M12 quá ít, chỉ chiếm 5%.
Mấy nhà hàng bít-tết đều dùng M11 giả làm M12, dù sao cũng đâu có được bao nhiêu người thật sự nếm qua bít-tết cấp M12, phần lớn mọi người chỉ đơn giản là nếm thử.
Người thật sự muốn ăn bít-tết cấp M12 sao có thể tùy tiện chọn một quán ăn hay nhà hàng bít-tết được?
Cũng giống như quán bar bán rượu giả vậy, không phải nhà hàng bít-tết nào cũng thừa nhận quy tắc ngầm làm hàng giả theo thứ tự đó sao?
Chung cư quốc tế Vân Cảnh không như vậy, M11 chính là M11, không có chuyện lấy M11 giả làm M12, dù sao các hộ gia đình trong chung cư quốc tế Vân Cảnh đều là nhân vật cấp cao, nhỡ bị phát hiện ra là hàng giả thì không phải là mất danh tiếng hay sao?
An Lương tiện tay chọn thêm một giỏ hoa quả.
Trong khi đợi bữa tối, Trần Tư Vũ tiếp tục luyện đàn, An Lương xem tin tức trên mạng và tin của đám bạn.
‘Tiền Tiểu Cương: @An Lương: Ha ha ha ha, đỉnh quá anh giai ơi! Mới giờ mà đã có hai mươi bảy cơ quan tài chính cùng yêu cầu tập đoàn vàng Phúc Quý mở két kiểm tra số vàng đem đi cầm cố.’
‘Tiền Tiểu Cương: Hai mươi bảy cơ quan tài chính đã kết hợp với bên quản lý thị trường, nếu tập đoàn vàng Phúc Quý từ chối việc kiểm tra số vàng cầm cố thì sẽ bị bên quản lý thị trường ép buộc thi hành.’
‘Lý Tồn Viễn: Bên quản lý ngân hàng cũng chuẩn bị gia nhập, nếu tập đoàn vàng Phúc Quý từ chối việc kiểm tra số vàng cầm cố thì bên quản lý ngân hàng sẽ phải nhúng tay vào.’
‘Vân Hải Dương: Bên điều tra tội phạm kinh tế đang tham gia vào vụ việc này.’
‘Tiền Tiểu Cương: @An Lương: Ha ha ha, Lương ca ơi đừng mê gái nữa, nhanh lên mà xem kế hoạch của cậu sắp thành công rồi, bây giờ tập đoàn vàng Phúc Quý đang sứt đầu mẻ trán.’
‘Lý Tồn Viễn: Lương ca vô địch! Tập đoàn vàng Phúc Quý chạy đâu cho thoát, tầm này thì nói không chừng tên họ Vương kia bí quá hoá liều!’
‘An Lương: @all: Đừng chủ quan, cẩn thận tên đó phản công!’
‘Lý Tồn Viễn: Phản công kiểu gì, trừ ba chúng ta ra, còn có mười chín người khác cũng đang nhắm vào tên đó.’
‘Tiền Tiểu Cương: Cười muốn sặc luôn! Lúc tên họ Vương xảy ra chuyện, một đám người nhảy vào, bây giờ chỉ chờ thu hoạch thành quả chiến thắng thôi!”
‘Vân Hải Dương: Bài báo chưa hết, kích vào trang kế tiếp để tiếp tục đọc tin tức: Có thật là ác giả ác báo không?’
‘An Lương: Người tốt làm việc gì cũng thuận lợi! Người xưa nói không sai!’
‘Lý Tồn Viễn: Đúng rồi Lương ca này, nếu như tập đoàn vàng Phúc Quý sụp đổ, chúng ta lấy thứ gì trong tài sản của bọn họ?’
‘Tiền Tiểu Cương: Tập đoàn vàng Phúc Quý ở Đế Đô có một lượng tài sản khá ngon, còn có hơn bốn trăm cửa hàng dọc cả nước, những thứ này đều là tài sản chất lượng tốt, lấy được là giàu to.’
‘Vân Hải Dương: Nếu như chúng ta lấy được tập đoàn vàng Phúc Quý, thêm cả mỏ vàng Linh Khúc là lời to, mỏ vàng Linh Khúc ban đầu chỉ lời được năm sáu mươi ức, hiện tại ít nhất phải lời gấp đôi!’
‘An Lương: @all: Chúng ta không cần gì cả. Dù sao tôi cũng không cần, khuyên mọi người đừng tham gì cả.’
‘Vân Hải Dương: Lương ca à, đó là con đường phát tài một năm tiêu thụ hơn 100 ức, lợi nhuận hơn 10 ức đấy!’
‘Tiền Tiểu Cương: Nếu chúng ta muốn ăn trọn, cũng có cơ hội đấy!’
Hiện tại tập đoàn vàng Phúc Quý thật sự đã đạt đến quy mô như thế.
Như Vân Hải Dương nói, nếu có thể chiếm được con đường làm ăn này, không chỉ có mỏ vàng Linh Khúc đem lại nhiều lợi ích mà hằng năm còn có thể đạt được lợi nhuận 10 ức.
Càng quan trọng hơn là con đường này còn có thể mở rộng!
‘Lý Tồn Viễn: Lương ca đang lo lắng tướng ăn của chúng ta khó coi quá hả?’