Chương 395: Lương ca hết tiền rồi?
Lúc hai giờ chiều, An Lương và Trần Tư Vũ trở lại khu chung cư quốc tế Vân Cảnh, anh và Trần Tư Vũ bốn tay cùng luyện đàn.
Cả hai cùng luyện đàn hơn một tiếng đồng hồ, sau đó tiếng đàn ngừng lại.
Chuyện trước khi ra ngoài lúc trưa quả thật vẫn chưa bị Lương ca quên mất.
Hơn nửa giờ sau, Trần Tư Vũ rúc vào trong lòng An Lương, cô hỏi thăm: “Chuyện tập đoàn Hoàng Kim Phúc Quý đã hoàn toàn được giải quyết rồi chứ?”
An Lương gật đầu khẳng định: “Ừ! Chiếu theo tình huống trước mắt, trăm phần trăm, chắc chắn, hoàn toàn đã giải quyết an toàn, chúng ta lần này toàn thắng, không chỉ giành được lợi ích cực lớn, còn khiến kẻ địch tan rã hoàn toàn.”
Trần Tư Vũ dán khuôn mặt nhỏ vào lồng ngực của An Lương, nghe tiếng tim đập hữu lực của anh: “Vậy thì hôm nay anh trở về hay là khi nào?”
“Ngày mai đi!” An Lương đáp: “Em ngoan ngoãn luyện đàn, lúc trước em cũng đã nói rồi, em phải cạnh tranh cho chính mình.”
“Biết rồi, anh hãy chờ mà xem, em chắc chắn có thể thắng!” Trần Tư Vũ vô cùng tin tưởng nói.
An Lương tỏ vẻ cực kỳ hoài nghi!
Hai người nghỉ ngơi gần nửa tiếng, Trần Tư Vũ lại bắt đầu luyện đàn, An Lương xem tin tức đám bạn ở Đế Đô gửi trong nhóm.
'Lý Tồn Viễn: @An Lương: phồn hoa kết thúc!'
'Vân Hải Dương: nhà họ Vương đổ!'
'Tiền Tiểu Cương: hai mươi bốn nhà liên hợp nắm được quyền sở hữu tập đoàn Hoàng Kim Phúc Quý, trước mắt đang tích cực thương lượng giải quyết vấn đề bồi thường cơ quan tài chính.'
'An Lương: không phải các cậu đi kiếm hưng phấn rồi sao?'
'Vân Hải Dương: 【 Video 1'】’
An Lương mở video ra, bên trong, Hoàng Tuấn Phong rõ ràng đã uống nhiều rồi, đang bắt đầu mượn rượu làm càn, anh ta đang ôm một cây cột nói chuyện.
“Đường Linh, anh nói cho em biết, anh bây giờ phát đạt rồi, anh lần nữa đứng dậy rồi!” Hoàng Tuấn Phong dùng giọng điệu say khướt nói.
Bên trong video còn có âm thanh cười điên cuồng của Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương, cùng với tiếng cười tùy tiện như có như không của Lý Tồn Viễn.
Ba người này có độc!
Không!
Hoàng Tuấn Phong cũng có độc!
Biết rõ bản thân không uống được còn liều mạng uống?
Đám người Tiền Tiểu Cương sẽ không ép rượu, chỉ cần nói không uống rượu, uống nước ngọt là được, không cần phải đích thân uống rượu, sau đó mượn rượu làm càn, như vậy không phải bị quay lại sao?
“Tư Vũ, nhanh đến xem này, cười chết anh!” An Lương đi đến bên cạnh Trần Tư Vũ, một lần nữa phát lại video mượn rượu làm càn.
Trần Tư Vũ cũng cười lên: “Hoàng Tuấn Phong này cũng thật buồn cười mà, không uống được rượu thì không uống là được, em thật hiếu kỳ Đường Linh kia là ai, chẳng lẽ là người anh ta thích trước kia?”
“Không mười thì cũng tám chín phần!” An Lương đáp: “Được rồi, nhanh chóng tiếp tục luyện đàn đi, đàn một khúc Ánh Trăng!”
“Vâng, đại gia!” Trần Tư Vũ làm nũng hừ đáp lại.
Khi Trần Tư Vũ đàn khúc Ánh Trăng, An Lương xem xét tình huống tài chính của bản thân. Cậu đã giao việc đăng ký tài chính mỏ vàng Linh Khúc cho Lý Tồn Viễn, hơn nữa còn tiến hành phân bổ tiền vốn một lần nữa.
Trước mắt vốn của Lương ca chia làm ba khoản.
Khoản thứ nhất là một mục tiêu nhỏ của mỏ vàng Linh Khúc, mục tiêu nhỏ này rót vào cho sự phát triển của mỏ vàng Linh Khúc, dự tính cần tới giữa năm sau mới có thể sinh ra tiền lời.
Tiếp theo là vốn của công ty đầu tư An Tâm. Vốn của công ty này có 2,4 ức, lúc trước An Lương đã giữ hơn 6000 vạn, cậu chuyển 5000 vạn qua để cho vốn của công ty đầu tư An Tâm đạt đến 2,4 ức.
Cuối cùng là tài khoản cá nhân của An Lương. Trước mắt tài khoản cá nhân của An Lương chỉ còn lại có hơn 90 vạn.
Thu nhập của hệ thống dự trữ cũng chỉ có mấy chục vạn.
Hình như Lương ca hết tiền rồi?
An Lương không dự định huy động vốn của công ty đầu tư An Tâm, ngoài ra còn có hai Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon trong phần thưởng của cậu, tùy tiện dùng một tấm là có thể bù lại mấy trăm vạn.
Tối nay sắp xếp luôn!
Còn về người được chọn?
Đương nhiên là Trần Tư Vũ rồi!
Sau đó?
Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon trừ An Lương ra còn có thể dẫn theo ba người.
Đương nhiên, nếu không để ý tới hệ số hảo cảm của việc ăn cơm, đồng thời cũng có thể chỉ dẫn theo một người.
Nhưng dẫn theo một người và dẫn theo ba người là hai việc khác nhau.
Trong thẻ hoàn tiền khi thưởng thức đồ ngon, hệ số hảo cảm của mỗi người thấp nhất là 0, cao nhất là 1.
Nếu là một người, mặc dù đạt tới hệ số hảo cảm cao nhất, vậy thì không phải cũng không gia tăng sao?
Nếu không đạt tới hệ số hảo cảm cao nhất, chẳng phải còn phải bù thêm tiền sao?
Lấy ví dụ tiêu phí một vạn tệ, nếu không bất cẩn vận may tùy thời hoàn tiền tới một trăm lần, nếu chỉ dẫn theo một người, trong tình huống hệ số hảo cảm là 0,95, thưởng hoàn tiền chỉ có chín mươi lăm vạn.
Tình huống hệ số hảo cảm 0,95 đã là rất cao rồi.
Nếu ba người tham gia, trong tình huống hệ số hảo cảm là 0,95, thì hệ số hảo cảm sẽ là 2,85, thưởng hoàn tiền đạt tới 285 vạn.
An Lương cân nhắc nên dùng biện pháp gì mới có thể thể hiện lời mời tự nhiên mà không đột ngột đối với Tống Thiến và Ninh Nhược Sương cùng tham gia.
Còn về chuyện mời Tống Thiến và Ninh Nhược Sương, Lương ca phải trịnh trọng giải thích trước, anh tuyệt đối chỉ vì thưởng hoàn tiền mà thôi, không có tâm tư gì khác.
Dù sao sự chênh lệch thưởng hoàn tiền giữa một người và ba người khá lớn, Lương ca chính là thích tiền mà thôi.
Thật đó!
Nếu tin thì bạn chính là đàn ông tốt rồi?