Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 420: Ba trăm vạn hoàn tiền đã cứu Lương ca

Chương 420: Ba trăm vạn hoàn tiền đã cứu Lương ca
Trong cửa hàng Louis Vuitton, Tống Thiến chua xót tỏ vẻ bị nghẹn vì chứng kiến người ta thể hiện tình cảm mặn nồng trước mặt.
An Lương đáp lại: “Đây đã là gì đâu chứ?”
Trần Tư Vũ tán thành nói: “Đúng vậy, chúng tớ đều không có biểu hiện thái quá nha.”
“...” Tống Thiến không biết nói gì hơn.
Trần Tư Vũ đứng trước gương soi toàn thân ngắm nghía chiếc áo khoác dáng rộng đang mặc trên người, hỏi: “Sương Sương, cậu thấy đẹp không?”
Ninh Nhược Sương nghiêm túc ngắm nhìn rồi mới gật đầu khẳng định một câu: “Rất đẹp.”
“Được, vậy lấy nó đi.” Trần Tư Vũ đáp lại.
Ninh Nhược Sương nghĩ thầm, mặc dù cô không biết cái áo khoác dạ này bao nhiêu tiền nhưng đồ trong Louis Vuitton làm gì có rẻ, thế mà Trần Tư Vũ lại quyết định mua một cách đơn giản như vậy?
Nhưng hành động tiếp theo của Trần Tư Vũ còn khiến Ninh Nhược Sương bất ngờ hơn nữa.
Trần Tư Vũ lại tiếp tục thử bộ đồ khác, cô chọn một chiếc áo khoác lông cừu màu be, chiếc áo này còn được tặng kèm một cái đai lưng phong cách cổ điển in logo thương hiệu Louis Vuitton. Một lát sau, Trần Tư Vũ mặc chiếc áo khoác lông cừu màu be bước ra từ phòng thử đồ, đi đến trước mặt An Lương dang rộng hai tay nói: “Có đẹp không?”
An Lương đặt điện thoại xuống rồi đứng dậy nhìn ngắm, thậm chí anh còn sờ vào chất liệu rồi nói: “Lông cừu à, hẳn là cũng đủ giữ ấm rồi.”
“Vâng.” Trần Tư Vũ gật đầu.
“Anh thấy khá đẹp.” An Lương nhấn mạnh thêm một câu.
Trần Tư Vũ lại tiếp tục hỏi ý kiến của hai cô gái kia.
Tống Thiến cũng sờ cái áo xem chất liệu, nói: “Cùng là lông cừu nhưng chất liệu áo lông cừu của Louis Vuitton thật thoải mái.”
Cùng là lông cừu nhưng lại không hề giống nhau.
Giá thành của Louis Vuitton rất đắt, ngoài thương hiệu ra thì chất lượng cũng rất đáng tin cậy.
“Sương Sương, cậu thấy sao?” Trần Tư Vũ hỏi Ninh Nhược Sương.
Ninh Nhược Sương hỏi lại: “Tớ tò mò cái áo khoác này giá bao nhiêu hơn đó?”
Trần Tư Vũ nhìn về phía nhân viên bán hàng Ngải Lệ.
Ngải Lệ trả lời: “Chiếc áo khoác lông cừu dáng dài này là thiết kế mới nhất của chúng tôi, giá chỉ có 3 vạn 8.”
Ninh Nhược Sương không còn gì để nói, cái gì mà “giá chỉ có” cơ chứ!
Thương hiệu cao cấp đúng là không thể làm bạn với những người bình thường mà.
Trần Tư Vũ gật đầu nhẹ, tỏ vẻ giá thành này so với chất liệu là ổn, cô từng mua bốn cái váy dài của Louis Vuitton, ít nhiều cũng hiểu về giá cả của Louis Vuitton rồi.
An Lương thấy Trần Tư Vũ chọn quá chậm nên anh đi đến khu đồ nữ, nhanh chóng chọn ra vài bộ đồ.
“Thử tất cả mấy bộ này đi.” An Lương nói.
Tống Thiến phàn nàn: “Không phải chứ, An đại tiên, có ai chọn quần áo như anh chứ?”
“Có vấn đề gì sao?” An Lương nghi hoặc hỏi.
“Đối với thần tiên như anh thì hình như cũng chẳng có vấn đề gì đâu.” Tống Thiến bất lực, không còn gì để nói.
Ninh Nhược Sương cũng im lặng nhìn An Lương.
Tiếp theo là phần biểu diễn của Trần Tư Vũ, cô bắt đầu trình diễn mấy trang phục mà An Lương chọn. Cậu chọn tổng cộng bảy cái áo khoác, trong đó còn có cả một cái liền mũ kéo khóa hoa hòe hoa sói rất sặc sỡ.
Trần Tư Vũ liên tục thay đồ, An Lương cũng không ngừng gật đầu: “Không tồi, trang phục nữ thu đông năm nay của Louis Vuitton đẹp hơn hẳn, nhà thiết kế của anh bạn Dior nhất định là uống nhầm thuốc mới như vậy.”
Trong vòng hơn nửa tiếng Trần Tư Vũ đã lần lượt thử hết bảy bộ đồ đó.
“Anh thấy đều rất đẹp, em thấy sao?” An Lương hỏi.
Trần Tư Vũ cũng gật đầu: “Cũng được, đặc biệt là phần phía trong cổ áo được thiết kế rất thoải mái, khi mặc phần cổ không hề có cảm giác khó chịu.”
“Được.” An Lương gật đầu: “Ngải Lệ, cô xem xem chỗ này tổng bao nhiêu tiền?”
Ngải Lệ biểu lộ rõ vui mừng nói: “Anh An, chín cái áo khoác tổng cộng là 40 vạn 4900 tệ.”
“A, đã tính từ sớm rồi à?” An Lương trêu đùa.
Ngải Lệ cười mỉm.
“Tư Vũ, em tự phối với quần đi.” An Lương thuận miệng nói.
“Vâng.” Trần Tư Vũ chọn vài cái quần theo phong cách của áo khoác, lại mất thêm hơn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng phối xong tổng tất cả là 52 vạn 6500 tệ.
An Lương trả tiền không chút do dự, cậu dùng thẻ hoàn tiền mua đồ trung cấp, thẻ của cậu có ba lần sử dụng, dùng lần này rồi thì vẫn còn hai lần sử dụng nữa.
‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ sử dụng thẻ hoàn tiền mua đồ trung cấp, nhận được hệ số hoàn tiền: gấp sáu lần.’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng hoàn tiền: 300 vạn tệ, có hoàn tiền ngay hay không?’
‘Chú ý đặc biệt: lần hoàn tiền này đến từ thị trường chứng khoán Nghê Hồng, thông qua công ty đầu tư An Tâm, tất cả thao tác đều hợp lý, nguồn gốc tài chính rõ ràng, ký chủ có thể yên tâm sử dụng.’
Đương nhiên An Lương lựa chọn hoàn tiền.
Tài sản của cậu đã sắp hết, 300 vạn này như giúp cậu hồi máu vậy.
Khi 300 vạn đã về tài khoản cá nhân, An Lương xem qua thông báo tin nhắn, trong tài khoản của cậu chỉ có hơn 308 vạn. Nếu như không có 300 vạn hoàn tiền này thì cậu chỉ còn lại 8 vạn.
Thảm quá.
Thực sự quá thê thảm.
Đường đường là đại hiệp tầng năm của lục địa thần tiên mà tài khoản cá nhân chưa tới sáu con số, bạn có dám tin không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất